Chương 101: Xử lý (6)
Chương 101: Xử lý (6)Chương 101: Xử lý (6)
"Vòng tay của ai? Nếu như bà sợ là không còn nhớ được chủ nhân ban đầu của nó rồi, thì để tôi nói cho bà biết." Cảnh quan Trương kéo góc bên cạnh của chiếc vòng tay ra: "Nó họ Lưu, Lưu trong Lưu Anh."
"Không phải là không muốn nhìn thấy đồ đạc của đồng chí Lưu Anh sao? Một món đồ cá nhân như vòng tay, bà lại đường hoàng mà đeo lên tay, trong lòng bà không không thấy chột dạ sao? Cũng đúng, da mặt của bà dày như vậy, tâm tư ác độc như vậy, làm sao mà biết hai chữ "chột dạ" viết như thế nào chứt"
"Cảnh quan Trương." viên cảnh sát nhõ gõ cửa bước vào trình báo nói: "Bộ trưởng bộ vũ trang mang quyển sách của liệt sĩ Lâm Hồng Quân khi còn sống để lại, nói rằng ông ấy hoài nghỉ rằng, đồng chí Lưu Anh để lại làm di vật cho anh em Lâm Hồng Quân, thế nhưng lại bị vợ chồng phó thư ký Lâm và Trần Mỹ Như lấy đi để đút lót, ông ấy yêu cầu điều tra rõ."
Tỉnh thần của Trân Mỹ Như thoáng chốc bị hút sạch rồi, bà ta víu lấy cái bàn, lẩm bẩm nói: "Của tôi, đều là của tôi..."
Cảnh quan Trương quay đầu lại liếc nhìn bà ta một cái, lặng lẽ giơ ngón cái cho Lâm Thành Lương, ánh mắt thật tối cưới được một người vợ thế này! Lúc này, còn hấp tấp mà ôm đồm sự việc lại phía mình, trong hai vợ chồng đem một người đi trước, ngược lại còn thương nhớ mãi không quên những thứ đồ mà không thuộc về bản thân, sợ rằng tội danh vẫn chưa đủ to đúng không?...
Sáng sớm hôm sau, cục trưởng cục cảnh sát đưa cảnh quan Trương tới thành ỦY.
Bí thư Lý sai người đi mời Tống Quốc Hồng, Đông Phương Thăng tới, ba người họ xem khẩu cung được đưa tới cùng với chiếm dụng hơn một nửa tài sản của Lưu Anh, trở nên trâm mặc.
Là tại bọn họ quán giáo không nghiêm. "Căn cứ theo pháp luật hai vợ chồng họ sẽ bị phán quyết như thế nào." Bí thư Lý nói: "Thì sẽ bị phán quyết như vậy."
Cảnh quan Trương dưới ẩn ý của cục trưởng, nói: "Trân Mỹ Như có mưu đồ cướp đoạt tài sản của người khác, giúp chồng đút lót, giết hại người nhà của liệt sĩ nhưng không thành, không nhận tài vật, phát quyết tù chung thân. Bản thân Lâm Thành Lương tài vật đút lót lên tới sáu trăm, chín người Ngụy Thành Minh nhận hối lộ, giá trị nằm trong khoảng hai trăm đổ lên, mười người này sau hai ngày nữa, sẽ áp tải tới Tây Bắc lao động cải tạo nông trường. Bảo mẫu miệt thị người nhà liệt sĩ, xé hủy giấy chứng nhận kết hôn của đồng chí Tô, hại cô ấy suýt chút nữa thì mất mạng, phạt tù thời hạn năm năm, tiền thuốc thang điều trị bảy mươi sáu, còn có nhân viên phiếm án khác..."
Cảnh quan Trương ngập ngừng không biết phải mở miệng thế nào.
Tống Quốc Hồng đặt khẩu cung của Trần Oánh xuống, mở miệng hỏi: "Là ở phía bộ đội bên kia đúng không?”
Cảnh quan Trương gật đầu.
"Hôm qua tôi đã giải quyết xong vấn đề này với tư lệnh Giang rồi, sư trưởng Chu ông ấy giữ lại vẫn còn chỗ dùng, vụ án này cứ như vậy dừng ở đây được rồi."
Bởi vì trong những người nhận hối lộ có một người là kiểm sát viên và một người là thẩm phán của phòng hình sự, hai người này đều là người bản địa sinh trưởng ở địa phương, gia tộc ở Hoa thành có thế lực không hề kém, bạn bè thân thích rắc rối phức tạp, vì thế ra tay thận trọng, cũng tránh cho gây thêm nhiều rắc rối, đám người bí thư Lý chỉ để bản án qua một quá trình trong tòa án, sau đó liền dựa vào kết luận mà cảnh quan Trương đưa ra để phán xét.
Buổi trưa Tô Duệ nhận được tin tức, còn có người đưa Lâm Kiến Quốc mới mười một tuổi qua cầu tình, để cô nể tình cậu ta, bác bỏ sự thật Trần Mỹ Như hại cô, yêu cầu tòa án mở phiên phúc thẩm.
Tô Duệ kinh ngạc một lúc, liền mới sực nhớ rõ ra, là ngày hôm qua, thuộc hạ của Lưu Anh mà buổi sáng cô tới thăm ra tay rồi.
Cô làm cho bản thân hôn mê, cũng chỉ là vì muốn hố Lâm Thành Lương và Trần Mỹ Như một trận, lại thuận tiện thử thái độ của những người này một chút, không ngờ rằng bọn họ lại cấp lực tới vậy.
Trong thoáng chốc đã giải quyết được cả hai người rồi, hành động nhanh gọn lưu loát này, cô thích lắm!
Triệu Du sốt cao không ngừng chuyển sang viêm phổi, nước truyền dịch pê-nê-xi-lin trong bệnh viện quân y đã dùng hết mất rồi, ở trấn trên không có, đêm ngày hôm qua Triệu Khác lái xe đưa con trai nhỏ qua đây. Sáng sớm ngày hôm nay, ra ngoài mua đồ ăn cho cậu bé, ở nhà ăn nghe được chuyện của Tô Duệ.
Trở về, lau sạch người cho cậu bé xong, đợi cậu bé ngủ rồi, nhờ người tới chăm sóc, anh vội vội vàng vàng liền chạy qua xem.
Đẩy cửa, nhìn thấy chính là dáng vẻ đầy vui mừng của cô, nắm chặt lấy tay cầm cửa, bước chân nhất thời dừng lại ở bên cửa.
Lâm Kiến Quốc vừa trải qua cuộc thay đổi lớn của gia đình, mà người gây ra tất cả những việc này còn là vợ của anh hai người mà cậu ta không thích nhất, lân này nghe được tin ba mẹ xảy ra chuyện rồi, cô ta còn cười! Cô ta còn cười!