[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 114 - Chương 114: Tài Sản (3)

Chương 114: Tài sản (3) Chương 114: Tài sản (3)Chương 114: Tài sản (3)

Trâu Thu Mạn thấy Tô Duệ bị cô hỏi cho ngớ cả người, cười nói: "Đồng chí Triệu vừa rồi nhờ người tặng cho tôi một xấp tiên mặt, nói là cô chăm sóc đứa trẻ không tiện đi nhà ăn, bảo tôi tới giờ ăn thì giúp cô mua một phần về."

"Liệu có phiên quá không?"

"Chỉ là việc thuận tay mà thôi."

Thế là, Tô Duệ cũng không khách khí nữa: "Tôi muốn một phần bánh ngọt, bốn cái bánh bao."...

Triệu Du uống thuốc xong, cũng không muốn tiếp tục ở trong phòng chơi nữa, Tô Duệ dùng cái chăn nhỏ bọc cậu bé lại, ôm tới vườn hoa nhỏ ngày hôm qua.

Đột nhiên, có một hộ sĩ dẫn cảnh quan Trương tìm tới bên đây.

"Đồng chí Tô." Cảnh quan Trương bước lại gần: "Cơ thể đã tốt hơn chút nào chưa?"

Hai người họ ngày hôm kia đã gặp qua, lúc đó ông ấy tới truy quá trình bảo mẫu xung đột với cô, còn có thái độ của Trần Mỹ Như, Lâm Thành Lương đối với cô và bọn trẻ.

"Đã khỏe hơn nhiều rồi." Tô Duệ cười nói: "Còn chưa cảm ơn ông nữa."

Phá án mạnh mẽ vang dội tới như vậy!

"Trách nhiệm cần có mà thôi." Cảnh quan Trương nói, đưa một túi văn kiện qua: "Trong này là bản phân tích tài sản còn sót lại của đồng chí Lưu và thiếu ta Lâm Hồng Quân, cô xem đi, nếu như không có ý kiến gì khác, thì ký tên vào."

Danh sách bên trong túi văn kiện, phần trước làm vô cùng tỉ mỉ, tài sản tổng biểu của Lưu Anh, Lâm Hồng Quân, còn có cả danh sách được phân chia thành những phần nhỏ chỉ tiết của hai anh em, sau khi Lưu Anh qua đời. Chỉ là có khuynh hướng những đồ vật càng về phía cuối, lại càng có chút nhập nhằng, mơ hồ không rõ.

Tài sản của Lưu Anh, đại khái có ba căn biệt thự, một tòa Tiểu Dương Lầu, hai cửa hàng, rất nhiều vàng bạc, tranh chữ đồ cổ năm hòm, đồ đạc phụ kiện bằng ngọc bảy hòm, còn có bảy vạn đồng bạc.

Trông thì có vẻ nhiều, thế nhưng xem từng dòng từng dòng một thì lại chẳng còn sót lại là bao.

Vàng bạc, đồng bạc, lúc đi đánh giặc, Lưu Anh đã quyên sinh cho bộ đội rồi.

Khi giải phóng, sau khi Lâm Hồng Quân tìm tới Lâm Kiến Nghiệp, hai anh em bàn bạc thương lượng, để lại một căn biệt thự, những bất động sản cũng quyên góp hết rồi.

Những thứ còn lại như tranh chữ cổ, đồ đạc phụ kiện bằng ngọc, Lâm Hồng Quân lấy một phần ba, còn lại thì cho Lâm Kiến Khang hết.

Trong một phần ba này của Lâm Hồng Quân, ngoài số tiền mà vợ anh ta lúc tái giá đã lấy đi một nửa, còn có tiền tiết kiệm của hai vợ chồng, tiền trợ cấp, năm nghìn; số tiền mặt còn lại bị ba người nhà Lâm Thành Lương lấy tiêu dùng rồi.

Trên danh sách chỉ còn dư lại một hàng chữ: Còn sót lại hai bức tranh, năm bộ đồ bằng ngọc, một số đồ dùng trong nhà.

Bốn hòm tranh chữ đồ cổ, bốn hòm đồ đạc phụ kiện bằng ngọc của Lâm Kiến Nghiệp, đặt trong mật thất ở nhà cũ, đã bị Trân Mỹ Như khoắng sạch. Đồng dạng chỉ có một hàng chữ: Bình đất nung lớn còn ba cái, ba chiếc bút, hai thỏi mực đen, giá để bút một cái, tranh chữ còn ba bộ, đồ dùng bằng ngọc còn năm bộ, một cục đá.

Tô Duệ tay miết ở câu tổng kết cuối cùng, nghẹn lại: "Cảnh quan Trương, đây là tổng kết mà ai làm vậy? Bình đất nung lớn cũng được chia chủng loại, còn có bút, tranh chữ, thế nào cũng phải có một cái tên chứ, bút gì? Tranh gì? Các chủng loại đồ làm bằng ngọc gì đó, nếu không thì tôi làm sao mà biết được, những thứ bị tổn thất rốt cuộc là có những thứ nào chứ?"

"Ai mà hiểu mấy cái đó." Cảnh quan Trương xua tay một cái: "Có thể truy tìm lại được chúng tôi đề đã giúp đỡ tìm lại rồi, không truy tìm lại được thì lấy tài sản của Trân Mỹ Như, Lâm Thành Lương bù vào. Cô xem bên dưới vẫn còn một tờ, đó là thân gia của hai người bọn họ."

Tô Duệ lật một lúc cũng không tìm thấy, lại mở túi văn kiện ra, cũng không có.

Cảnh quan Trương lấy tờ danh sách cuối cùng trong tay của cô, vân vê một hồi, lại rớt ra một tờ giấy nữa.

Tô Duệ: "...'

Cô vừa rồi nếu như không nói câu cuối cùng kia, có phải sẽ không nhận được phần đền bù này rồi không?!

Đại khái là ánh mắt của Tô Duệ quá thẳng thắn rồi, cảnh quan Trương không thoải mái ho nhẹ một tiếng, giải thích nói: "Nhân viên tài liệu lập danh sách, là cô em vợ nhà tài xế của Lâm Thành Lương."

Tâm tư giở trò này của đối phương, Tô Duệ nếu như thật sự là một người đến từ nông thôn, chưa trải qua sự đời bao giờ, đại khái sẽ chỉ mơ hồ nhìn thoáng qua một cái, xuất phát từ lòng tín nhiệm đối với cảnh quan Trương, đã cầm bút lên ký vào rồi, tờ giấy cuối cùng được dính lại với nhau , không ký, vậy là đồng nghĩa với tự nguyện từ bỏ...

Tô Duệ nhận lấy tờ đơn có viết tài sản của Trân Mỹ Như, Lâm Thành Lương: "Công việc này của cô em vợ nhà anh ta, lấy được có chính đáng không?"

Cảnh quan Trương: "Hình như là nhờ vào quan hệ..."
Bình Luận (0)
Comment