Chương 138: Làm mai (3)
Chương 138: Làm mai (3)Chương 138: Làm mai (3)
Sĩ quan hậu cần nhận lấy điếu thuốc, không vội đốt, mà xít lại gân Triệu Khác, nhỏ giọng nói: "Trung đoàn phó Triệu, nghe nói con trai nhỏ nhà anh nằm viện, toàn bộ quá trình đều là đồng chí Tô giúp đỡ chăm sóc?"
Triệu Khác gật đầu, cười nói: "Anh muốn nói gì?"
"Hì hì." Lần đầu tiên sĩ quan hậu cần mai mối cho người ta nên không có kinh nghiệm, cũng không từng quen biết Triệu Khác, không được tự nhiên chà xát tay: "Tôi nghĩ anh bận rộn công việc như vậy, thường không chăm sóc được đứa trẻ, trong nhà không phải cần có phụ nữ sao. Đúng lúc, đồng chí Tô là người hiền hòa, lại từng chăm sóc đứa trẻ giúp anh. Không bằng, không bằng, hai ngươi xây dựng một ngôi nhà nhé?”
"Được!" Triệu Khác móc bật lửa ra, giơ về phía sĩ quan hậu cần.
Sĩ quan hậu cần phục hồi tinh thần lại sau khi sợ hãi, hốt hoảng sặc khói ở trong miệng, lại gần đốt lửa.
Triệu Khác cất bật lửa, cười nói: "Làm phiên anh chạy thêm mấy chuyến, làm mai giúp tôi. Cần gì, anh cứ lập danh sách, tôi đi chuẩn bị."
"Được, được, được.' Sĩ quan hậu cần choáng váng đáp lia lịa.
"Tô Mai ở phía sau." Triệu Khác nói: "Anh xem tôi có cần mang con đi không, anh nói với cô ấy."
"Được." Vào lúc này sĩ quan hậu cần đã không suy nghĩ gì được gì, chuyện này... Có phải quá thuận lợi không?
"Tô Mai." Chờ mấy người đến gần, Triệu Khác nói: "Sĩ quan hậu cần tìm em, để Tiểu Du cho tôi, tôi dẫn bọn chúng đi lên trước."
"Sĩ quan hậu cần." Tô Duệ đưa Tiểu Du cho Triệu Khác, nhìn về phía sĩ quan hậu cần, hỏi: "Hơn một trăm quả trứng giống ấp thế nào rồi?" "Sau khi cô đi, có thêm mười ba con vịt con, bảy con gà con, hai con chim bồ câu, ba con chim cút phá vỏ, còn lại chết hết. Không nói những thứ này trước, đồng chí Tô." Sĩ quan hậu cần áy náy nói: "Chuyện công việc, tôi không hoàn thành giúp cô."
"Tôi biết." Tô Duệ nói: "Vừa rồi bộ trưởng Diệp đã nói với tôi."
"Vậy bộ trưởng Diệp có nói chừng nào thì để cô đi không?"
"Ba ngày sau."
"Hả! Nhanh vậy?" Sĩ quan hậu cần sửng sốt một lúc, vội nói: 'Cô chờ tôi một chút."
Sau đó, sĩ quan hậu cần nhanh chóng đuổi kịp Triệu Khác: "Trung đoàn phó Triệu, bây giờ anh nhanh đến quân đội, tìm sư đoàn trưởng Chu lấy giấy kết hôn, thúc giục anh ta nhanh chóng phê duyệt."
Sau đó, không đợi Triệu Khác trả lời, sĩ quan hậu cần lại chạy châm chậm về: "Đồng chí Tô, cô có muốn ở lại không?"
Tô Duêệ: ”...'
Cô nghe thấy, nghe thấy sĩ quan hậu cần muốn Triệu Khác lấy giấy kết hôn.
Tô Duệ lúng túng gật gật đầu: "Muốn."
"Tôi cũng muốn, cô muốn ở lại, chỉ có thể trở thành người nhà. Cô xem cô mang theo hai đứa con, trung đoàn phó Triệu cũng mang theo hai đứa con, con của cô cần một người ba, con của anh ấy cần một người mẹ." Sĩ quan hậu cần thử đứng ở lập trường hai bên, suy nghĩ rồi nói: "Cô muốn ở lại, anh ấy hy vọng có người chăm sóc đứa trẻ giúp anh ấy, hai người chẳng thà cùng kết hợp xây dựng một ngôi nhà. Như vậy, cái gì không được đều được giải quyết."
Tô Duệ: ”...'
"Có được không? Cô cho tôi một lời chắc chắn. Thời gian eo hẹp, nhiều chuyện, không thể trễ nãi, giống như bây giờ phải nộp giấy kết hôn, tranh thủ ngày mai để nhóm sư đoàn trưởng Chu tới, còn có sính lễ, thức ăn, tôi cũng phải lập danh sách." Sĩ quan hậu cần đột nhiên nhỏ giọng nói: "Tôi nghe nói, trong nhà trung đoàn phó Triệu có tiền, tôi có thể muốn nhiều sính lễ chút."
"Khụ." Ho nhẹ một tiếng, sĩ quan hậu cần tiếp tục nghiêm túc nói: "Lấy giấy xong, làm tiệc cưới ở nhà ăn, tôi trực tiếp cầm muôi, bốn lạnh bốn nóng, chuẩn bị cả bát canh..."
Càng nói, sĩ quan hậu cần càng hưng phấn, như thể đã chứng kiến một đôi thanh niên nam nữ đi vào cung điện hôn nhân dưới sự dẫn đầu của mình.
"Có." Tô Duệ đáp lời, xoay người định đi, sĩ quan hậu cần lải nhải quá nhiều, mới một lúc mà đã nói đến việc mời các lãnh đạo, mời ai làm người chứng hôn, muốn ai cản rượu giúp Triệu Khác.
"Ai dà, đồng chí Tô, cô còn chưa nói cô có đồng ý không?"
Nếu không thể không kết hôn, nhân phẩm Triệu Khác lại không tệ, Triệu Cẩn, Triệu Du cũng không phải trẻ khó dạy, vậy thì không có gì mà phải kiểu cách, Tô Duệ quay đầu hô vang dội: "Tôi đồng ý, sĩ quan hậu cần, anh đi chuẩn bị đi."
"Tốt!" Sĩ quan hậu cần cười ha ha, hai tay làm hình cái loa, hô lên với Triệu Khác một tay ôm Tiểu Du, một tay xách đồ đi lên sườn núi: "Trung đoàn phó Triệu, đồng chí Tô đồng ý, anh nhanh đi lấy giấy kết hôn!"