Chương 211: Tiểu Mai nhà anh (1)
Chương 211: Tiểu Mai nhà anh (1)Chương 211: Tiểu Mai nhà anh (1)
Quý Thu Uyển nhảy xuống xe, đeo giày vào cho ba mình, sau đó đỡ ông ấy xuống dưới rồi đưa một hộp thuốc "Hoa hướng dương" cho ba Tô.
Ba Tô chào hỏi những người tới hỏi thăm, mở hộp thuốc lá ra, đưa cho từng người.
"Mẹ ơi!" Quý Uyển Thu quay người hỏi: "Mẹ có muốn xuống không?"
"Xuống thôi." Bà ấy ngồi cả một đường, mông đã tê rần.
Quý Uyển Thu đỡ mẹ Tô xuống xe, đi theo sau ba Tô tới chỗ cây hòe, còn anh ba đánh xe đi đường vòng.
Ba người đứng ở bên ngoài đám đông, thấp giọng trò chuyện với người trong thôn đến hỏi thăm một lát. Sau đó, anh cả đẩy xe cút kít đến đón họ.
Lúc trở vê nhà, mẹ Tô bỗng sửng sốt khi nhìn thấy trên giường đất chất đầy đồ.
"Đều là do em út gửi về." Quý Thu Uyển đẩy đồ xuống dưới đuôi giường, rồi đỡ ba Tô lên trên, nhận lấy phích nước nóng vợ thằng ba đưa tới, pha hai cốc nước đường đỏ cho ông bà cụ.
Bà Tô uống hai ngụm rồi đưa cho bọn trẻ dưới giường, xoay người lục lọi. Có bốn túi là quần áo của đàn ông và trẻ con, bộ nào bộ nấy đều còn khá mới.
"Trong thư, em út nói rằng." Quý Uyển Thu mở miệng nói: "Nhưng quần áo này đều là ông nội và chú út của Tiểu Hắc Đản cho. Hai người tới Tây Bắc vứt đấy không dùng nữa, nên em ấy thu dọn một chút rồi đóng gói gửi về."
Mẹ Tô thở dài, buông tay ra: "Quần áo vẫn là quần áo tốt, nhưng vừa nghĩ tới thái độ của họ đối với Tiểu Mai, là mẹ lại cực kỳ khó chịu."
Ba Tô đặt bát xuống, liếc nhìn mấy cô con dâu đứng dưới giường: "Chọn cho cháu trai và anh em bên ngoại nhà các con hai bộ, còn lạ vợ thằng cả đi làm có thời gian tìm người hỏi xem thử có ai cần không, chúng ta bán với giá thấp." "Vâng ạ!" Quý Thu Uyển gật đầu đáp lại.
Vợ của anh hai, anh ba và anh tư hớn hở bước tới trước, chọn ra hai bộ cho trẻ con và người lớn.
Bao cuối cùng được mở ra, mặt trên để hai dòng "Đại Tiền Môn". Hai bình rượu trắng Thiên Sơn, phía dưới vải thô màu trắng dùng để gọi năm chiếc chăn lụa mới tinh cùng với một cuộn vải nhung màu đen.
Chăn lụa vừa nhìn đã biết chính là cho phụ nữ trong nhà, mẹ Tô để lại một chiếc chăn phượng xuyên mẫu đơn, còn lại để mọi người chọn.
Quý Thu Uyển chọn một chiếc chăn có hình long phượng.
Số còn lại lần lượt là hông, hoàng, và xanh lục.
Vợ anh tư cũng nhìn trúng chiếc chăn đỏ thẫm kia, vì thế kéo ống tay áo của cô ấy: "Chị dâu cả, tháng sau thằng tư nhà em kết hôn, em có thể đổi với chị được không?”
Ngoài màu sắc ra, thì mấy chiếc chăn đều có hoa văn giống nhau, Quý Thu Uyển không sao cả, đổi thì đổi thôi.
Nhưng hai ông bà cụ nhìn thấy cảnh này, lại cảm thấy gia đình thằng cả thiệt thòi.
Vì thế, mẹ Tô mở tấm vải nhung màu đen ra, cắt đủ phần vải để may áo trên cho hai ông bà mỗi người một chiếc, còn thừa lại cho Quý Thu Uyểh: "Vừa rồi chúng nó chọn quần áo, con không chọn. Mấy thứ này coi như mẹ bù cho con."
Bà ấy nói xong lên tiếng với ba người: "Các con cũng đừng có ý kiến gì, vừa nãy các con chọn bốn bộ quần áo, dùng vải còn nhiều hơn cả tấm mẹ cho chị dâu các con."
"Để con xem nhiều hơn bao nhiêu?" Vợ anh hai nói, rồi đặt đồ trong tay xuống, cầm lấy tấm vải trong tay Quý Thu Uyển áng chừng một chút: "Mẹ ơi, có hơn bốn mét đấy, đủ để may quần áo cho cả nhà chị ấy rồi. Ban nãy chúng con cũng lấy bốn bộ nhưng đều là đồ cũ."
Mẹ Tô trừng mắt lườm cô ấy một cái, lại thấy vẻ mặt ganh ty của vợ thằng ba và thằng tư, đành xua tay: "Vậy các con cũng chọn hai đôi trong bao giày đi."
Vợ anh ba và anh tự đưa mắt nhìn nhau, rồi ngọt ngào nói: "Chúng con cám ơn mẹ!"
Chia đồ vật xong, mẹ Tô thu gọn thuốc lá và rượu, chăn cùng vải dệt vào tủ đầu giường đất. Quý Thu Uyển giúp đóng gọi số còn lại ngay ngắn đặt lên chiếc ghế nhỏ dưới giường, chờ ngày mai lấy ra tìm người bán với giá thấp.
"Dọn cơm đi." Mẹ Tô nói.
Cơm chiều là mì lúa mạch, bởi vì bỏ dầu hoa Trạch Bàng, nên ăn vô cùng thơm.
"Tiểu Mai thích ăn hương vị này nhất." Ba Tô nói xong, quay đầu nhìn Quý Thu Uyển: "Trong nhà còn không?"
Quý Thu Uyển gật đầu: "Còn vẫn còn giữ hai lọ trong chạn bếp..."
"Bác cả, đã hết rồi ạ." Bé mập đứa con trai út của nhà anh tư đứng dưới giường nói: "Đều bị chúng con ăn hết rồi, bữa hôm nay vẫn là mẹ con vét đáy bình đấy ạ.
Quý Thu Uyển: "..."
Cô ấy đi làm nên không ở nhà có mấy ngày, hai lọ dâu hoa Trạch Bàng đã hết sạch?
"Ngày mai con về nhà mẹ để hỏi thử." Vợ anh tư cười ngượng ngùng: "Xem nhà ai còn thì con lấy nửa bình cho cô út."
Vợ anh ba nhìn sắc mặt của ba mẹ chồng và anh cả vội vàng nói: "Ngày mai con cũng về nhà mẹ đẻ hỏi xem."