[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 216 - Chương 216: Mạnh - Thái (2)

Chương 216: Mạnh - Thái (2) Chương 216: Mạnh - Thái (2)Chương 216: Mạnh - Thái (2)

"Trước đây là cấp trên của anh." Triệu Khác chỉ vào Mạnh Tử Hành nói: "Trung đoàn phó Mạnh Tử Hành mới chuyển đến, người bên cạnh là vợ anh ấy, Thái Giai Vi, sắp đảm nhận vị trí hiệu trưởng trường tiểu học."

"Trung đoàn phó Mạnh, chị Thái." Tô Mai lên tiếng chào hỏi: "Mọi người vào nhà ngồi đi, tôi đi rửa tay đã, sau đó lấy trà cho mọi người."

Thái Giai Vi đứng yên tại chỗ, nhìn con vịt với vẻ hứng thú: "Đây là vịt trời à?"

"Ừ." Tô Mai mở khóa vòi nước, cầm xà phòng rửa tay lên: "Ở đằng sau nhà có một bãi bùn, nơi đó có một số loài chim từ phương Bắc đến đây di trú, con vịt này chính là một trong số đó."

"À" Tô Mai nói xong thì chỉ vào chuồng vịt: "Hôm nay đi đến đó, chúng tôi còn bắt được cả chim cút. Triệu Khác, anh giết tám con giúp em, lát nữa em sẽ làm một bàn chim cút cho mọi người nhắm rượu."

Mạnh Tử Hành đang định uyển chuyển từ chối, kết quả lại nhìn về phía chuồng vịt, được lắm, chim cút rất nhiều, vịt cũng không ít, ngay sau đó anh ta xắn tay áo lên:

"Để tôi."

Triệu Khác đưa cho anh ta một cái bát, một con dao, để anh ta cắt tiết lấy máu.

Trên bếp đã có sẵn nước nóng để vặt lông.

"Bọn Tiểu Cần đâu rồi?" Triệu Khác hỏi.

"Đi đến nhà ăn với Đại Bàn, Tiểu Trang rồi." Tô Mai lấy trà Phổ Nhĩ hôm qua Vân Nam gửi đến ra, pha một bình trà: "Có cần gọi bọn nhỏ về không?"

"Không cần." Triệu Khác dứt lời, anh nhặt cành thông lên dẫn lửa vào bếp củi, cầm con vịt Tô Mai đã vặt lông xong lên, huơ lửa xung quanh, thiêu hết đám lông tơ vụn vặt ở bên ngoài, mổ bụng ra, rửa ráy sạch sẽ. Tô Mai rót ba ly trà, đưa cho Thái Giai Vi một lý, hai ly còn lại đặt ở trên bệ cửa sổ, đợi hai người kia làm xong sẽ uống.

Cô rửa tay rồi vo gạo.

"Cô định làm món vịt gì?" Thái Giai Vi cầm lấy ly trà, đứng ở cửa bếp hỏi: "Có cần tôi giúp gì không?"

"Lúc trước nhà chị dâu mở quán ăn đấy.' Triệu Khác nói.

Tô Mai nói: "Tôi định dùng rượu gạo hầm cách thủy."

Cô muốn ăn món vịt hấp bia kiếp trước, nhưng giờ không có bia, định dùng rượu gạo thử xem thế nào.

Đúng lúc trong những món mà Thái Giai Vi biết nấu có một món dùng rượu gạo để hầm vịt cách thủy, vui vẻ để ly trà xuống, nói: "Hay để tôi làm cho?"

Nói xong, cô ấy cầm lấy con vịt Triệu Khác đã rửa, đi vào phòng bếp.

Bản thân Tô Mai nấu ăn không ngon, vì thế cô rất vui khi người khác làm hộ, nhưng khi nhìn thấy cánh tay áo phải đang buộc lại của Thái Giai Vi, dùng một tay chặt vịt cũng không tiện lắm, vì vậy cô vội vàng tiến lên, nhận lấy con vịt: "Tôi chặt cho."

Thái Giai Vi nhìn cánh tay phải, nở nụ cười đắng chát: "Tôi lại quên mất mình chỉ còn một tay.

Tô Mai nghe thấy lời này, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời thế nào, ở mạt thế, cô đã nhìn thấy cảnh tượng thảm hại hơn thế này nhiều, nhưng dù sao đây cũng không phải là mạt thế: "... Từ từ làm quen là được."

Thái Giai Vi nghe câu an ủi mà cô nghĩ một lúc lâu mới nói ra, phì cười vui vẻ: "Ừ, tôi sẽ cố gắng để mình quen."

Tô Mai nhẹ nhàng thở ra, xắn tay áo, cầm dao lên, một dao chặt đứt hai cái chân vịt, sau đó cô chặt cổ, mình vịt, lưỡi dao lên xuống hợp thành dư ảnh. Thái Giai Vi nhìn đến ngây người: "Kỹ năng dùng dao của cô tốt thật đấy, nếu ba tôi mà nhìn thấy, chắc chắn ông ấy sẽ nhận cô làm đồ đệ."

"Tôi thích ăn." Tô Mai cười nói: "Chỉ ngại làm rắc rối thôi."

"Đáng tiếc!" Thái Giai Vi nhìn con dao trong tay cô, lên tiếng cảm thán.

Cô sợ một con vịt không đủ ăn, Tô Mai chặt vịt xong, chuẩn bị đây đủ nguyên liệu, lập tức đi lấy chân giò hun khói được gửi từ Vân Nam tới bày ra.

Thái Giai Vi nhìn chân giò hun khói, vui vẻ nói: "Hôm nay vợ chồng chúng tôi có lộc ăn rồi."

"Hai người đến đúng dịp đấy, đây là món mà các chiến hữu của Triệu Khác mới gửi đến ngày hôm qua."

Thái Giai Vi câm lấy một con dao cắt lớp vỏ bên ngoài, thái thành từng miếng thật mỏng, sau đó chia thành hai phần, đưa cho Tô Mai một nửa, chỗ còn lại thì nhét hết vào miệng mình: "Mùi vị vô cùng ngon, bày ra một đĩa, sau đó nấu thêm một nồi canh được không?"

Tô Mai ngậm miếng chân giò hun khói thơm ngon trong miệng gật đầu, quay người lại cầm măng khô và thịt khô tới.

Sau khi làm cơm xong, Tô Mai và Thái Giai Vi cũng đã quen nhau, khi biết hai vợ chồng bọn họ ở phía trước, cô cũng rất vui vẻ.

Con người Thái Giai Vi rất cởi mở, cũng rất thân thiện.

Không giống Chu Lan, thực sự không thể hiểu được lối suy nghĩ của cô ta.

Buổi sáng cô còn nghe Đại Bàn nói, bây giờ, một ngày ba bữa cô ta đều phải dẫn Nhị Nha đến nhà ăn ăn cơm, cũng không nói gì đến việc trả tiền phiếu ăn.

Còn Đại Nha, cô ta trực tiếp lấy cớ bận bịu, nhét luôn vào bệnh viện.
Bình Luận (0)
Comment