Chương 232: Kinh sợ (2)
Chương 232: Kinh sợ (2)Chương 232: Kinh sợ (2)
Eo của Tô Mai rất mềm mại và uyển chuyển. Triệu Khác chỉ cho rằng trước đây Lâm Kiến Nghiệp từng dạy cho cô, vì thế không dám để suy nghĩ của mình đi lan man.
Nhảy xong một điệu ngắn, hai người dừng lại theo âm nhạc. Đúng là mối quan hệ đã dịu đi đôi chút như mọi người mong đợi, chủ yếu là trên mặt Tô Mai mang nét cười, toàn thân không còn căng thẳng nữa.
"Mẹ." Tiểu Hắc Đản buông tay Lưu Trọng Mân ra, chạy lại đây ôm chân Tô Mai, nói: 'Mẹ nhảy giỏi quá, về nhà dạy con nha."
"Được." Tô Mai sờ đầu cậu bé rồi thấy toàn là mồ hôi.
Ban đêm có gió, Tô Mai sợ cậu bé lạnh bèn chìa tay với bà Lưu và nói: 'Mợ, đưa Tiểu Du cho cháu đi ạ, cũng trễ rồi, mọi người nghỉ ngơi sớm đi thôi."
Bà Lưu ẫm Tiểu Du lùi về sau một bước, cười nói: "Hôm nay để Tiểu Du và Niệm Huy ngủ với mợ đi."
Nói rồi, bà ấy nói với Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh: "Hai đứa ở cùng Trọng Mân nhé, giường nó rộng, đủ để các con lăn lộn trên đó."
"Con muốn ngủ với mẹ." Tiểu Hắc Đản kéo góc áo của Tô Mai và nói.
"Muốn dì cơ..." Tiểu Du nhào về phía Tô Mai.
Tô Mai hiểu ý của bà Lưu, né tránh ánh nhìn của Triệu Khác mà đón lấy Tiểu Du, nói: "Tiểu Du dính người lắm, ban đêm tỉnh dậy không thấy cháu là quấy khóc liền. Tiểu Hắc Đản đi chơi uống kha khá nước ngọt có ga này nọ, mợ xem bụng nó còn căng kia kìa, không để ý một chút là tối sẽ tè đầm đó, để tụi nó ở với cháu đi ạ."
"Tiểu Hắc Đản còn tè đầm hả?" Lưu Trọng Mân cười nói.
"Lâu lắm rồi mình không tè dầm nhá." Tiểu Hắc Đản cúi đầu nhìn cái bụng của mình, không chắc chắn lắm: "Hôm nay uống hơi nhiều." Bà Lưu còn muốn nói gì đó.
Triệu Khác tiến lên bế Tiểu Hắc Đản lên, nói: "Cháu thấy cái giường trong phòng đó cũng không nhỏ, một nhà chúng cháu không xa nhau đâu ạ."
Bà Lưu theo bản năng xoay đầu nhìn sang Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh, trong mắt hai đứa đều chất chứa sự mong chờ, rõ ràng không muốn tách xa Triệu Khác và Tiểu Mai.
"Thôi, miễn là mấy đứa không chê chật." Bà Lưu cười nói.
Chiếc giường trong tiểu viện là giường Thiên Công Bạt Bộ.
Một chiếc giường chiếm hơn nửa căn phòng, nửa còn lại ngăn làm nhà vệ sinh.
Sau khi cả nhà rửa mặt súc miệng xong thì nằm ngang một dãy chân hướng trong đầu hướng ngoài.
Ngoại trừ Tiểu Du tắm xong đã ngủ, thì ba nhóc con ngủ giữa Tô Mai và Triệu Khác đều khá phấn khởi, đặc biệt là Tiểu Hắc Đản, hết kể nội dung phim lại nói ai khiêu vũ giỏi hơn ai, buổi tối ăn món Tây nào, chơi cái gì.
Khiến cho Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh càng mong chờ hơn đối với lịch trình ngày mai.
Tô Mai mơ một giấc mộng, sau khi ba mẹ nhà họ Tô biết cô không phải là nguyên chủ thì đã cầm chậu máu chó tạt vào người cô, muốn đuổi cô ra ngoài.
Tô Mai 'A' một tiếng, bị chậu máu chó đó tạt tỉnh giấc.
Cô tay lau mồ hôi trên mặt, sau đó ngửi thấy mùi ngai ngái.
Sờ xuống thân dưới thấy ướt đẫm.
"Sao vậy?" Triệu Khác bị tiếng kêu của cô làm tỉnh giấc, vội vàng xuống giường bật đèn điện.
Tô Mai vén chăn ngôi dậy, nhìn Tiểu Hắc Đản đang ngủ say sưa: "Niệm Huy tè dầm” Triệu Khác nhìn phần lưng áo sơ mi ướt nước của cô một lúc: "Đi thay đồ đi, để anh dọn."
Tô Mai đáp 'ừ, phản ứng chậm mất nửa nhịp xuống giường lấy đồ thay rồi vào nhà vệ sinh.
Cô cởi bộ đồ ướt ra, vặn vòi nước rồi tắm nước lạnh.
Khi Tô Mai thay đồ xong đi ra thì Triệu Khác đã lột quần áo của Tiểu Hắc Đản ra và đổi chăn dính nước tiểu: "Em ngủ cạnh Tiểu Cẩn đi, anh đưa mấy đứa vào nhà vệ sinh đã."
Bởi vì giấc mơ ấy, cảm xúc của Tô Mai khá suy sụp, con người cũng uể oải không vui, nghe vậy bèn gật đầu, vén chăn nằm xuống bên cạnh Triệu Cẩn.
Triệu Khác vừa ngồi dậy từ vị trí này, Tô Mai mới nằm xuống đã hối hận, hít ra thở vào toàn là mùi vị mát lạnh trên người anh ta.
Lúc Triệu Khác bế Tiểu Du đi ra từ nhà vệ sinh thì thấy cô ngẩn người nhìn chằm chằm màn giường, bèn hỏi: "Nghĩ gì thế?"
"Không." Tô Mai trở mình nhắm mắt lại, cố ép bản thân vào giấc ngủ.
Năng lực quan sát của Triệu Khác rất mạnh, cô vô tình để lộ ra điều gì đó là anh có thể nhận ra ngay.
Sáng sớm hôm sau, Tiểu Hắc Đản thức dậy rửa mặt, sau đó hối hả chạy ra ngoài, nói: "Mẹ, con đi tìm chú Minh Trạch nha."
"Niệm Huy.' Tô Mai giữ cậu bé lại, bôi một chút kem dưỡng da lên mặt cậu bé: "Hôm nay con không cùng mẹ đến tòa nhà bách hóa mua đồ, xem phim và món Tây à?"
"Không ạ!" Tiểu Hắc Đản xua tay giãy khỏi Tô Mai rồi chạy ra ngoài, nói: "Con đã hẹn với nhóm chú Minh Trạch rồi, hôm nay tụi con định đến công viên giúp chú Minh Hàn theo đuổi bạn gái."
Tô Mai: "... Con biết cái gì gọi là bạn gái không?” "Là chị gái xinh đẹp.”