[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 236 - Chương 236: Cá Tiểu Hoàng Vẫn Còn Đó Sao (1)

Chương 236: Cá Tiểu Hoàng vẫn còn đó sao (1) Chương 236: Cá Tiểu Hoàng vẫn còn đó sao (1)Chương 236: Cá Tiểu Hoàng vẫn còn đó sao (1)

Sau khi ra khỏi cửa hàng tạp hóa, cả nhóm người đi tới cửa hàng bán nhạc cụ.

Lâm Niệm Doanh chọn một chiếc phong cầm.

Triệu Cẩn muốn một chiếc harmonica, Tiểu Du thì lấy một chiếc còi.

Lưu Trọng Mân thì chọn một cây sáo dài.

Chiếc đàn nhị hồ mang về từ khu gia quyến lần trước đã không gảy được nữa rồi, Tô Mai chọn hai sợi dây đàn, sau đó khi ra tính tiên nhìn thấy kèn suona bên cạnh thì sững người một lúc.

"Sao thế?" Triệu Khác hỏi.

"Tiểu Hắc Đản có một kèn suona nhưng quên ở nhà cũ rồi." Cậu bé rất thích nói, ngày nào cũng đem ra thổi một lúc, cứ đến chủ nhật là sẽ bảo chú dẫn mình đi hơn hai mươi dặm để đến học ở nhà một sư phụ già cả một ngày.

"Mua thêm một cái." Triệu Khác nói.

"Nó có trống rồi."

"Âm nhạc là mọi khía cạnh." Triệu Khác cười nói.

Tô Mai nhìn Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh, Lưu Trọng Mân: "Các con cũng chọn thêm một món đồ nữa chứ?"

Lưu Trọng Mân đang dùng thử cây sáo dài, nghe vậy liền lắc đầu.

Lâm Niệm Doanh ôm phong cầm, mỉm cười mãn nguyện nói: 'Con có phong cầm là đủ rồi."

Triệu Cẩn nói: "Dì Tô, mua đồ thì phải xem có thật sự cần thiết không. Yên tâm đi, một kèn suona thôi mà, bọn con sẽ không ghen ty với Tiểu Hắc Đản đâu."

Tô Mai quay người cười nói với nhân viên của cửa hàng: "Giúp tôi chọn một kèn suona cho một đứa trẻ tầm năm tuổi" Cửa hàng nhạc cụ cách bệnh viện không xa, sau khi thanh toán xong, mọi người đi ra ngoài, Triệu Khác đưa Tiểu Du cho Tô Mai, nói: "Anh đến bệnh viện một chuyến."

Tô Mai lập tức nghĩ ngay đến Tôn Tự Cường vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, thế là liên đưa cho anh mười mấy tệ và vài tấm phiếu: "Ban nãy khi còn ở cửa hàng tạp hóa em đã mua đồ hộp, anh cầm theo hai cái này, hỏi xem anh ấy muốn ăn gì, thì đến nhà ăn đặt cho anh ấy vài bữa để tẩm bổ."

"Biết anh tới thăm ai sao?" Triệu Khác cười nói.

Tô Mai trợn mắt nhìn anh: "Muốn đi thăm mà cũng không nói trước một tiếng."

Đi thăm người bệnh làm gì có ai chỉ mang theo đồ hộp, mà không mang theo đồ uống dinh dưỡng đi chứ.

"Lần trước đã để lại cho anh ấy mạch nha rồi, còn có rất nhiều sữa bột, anh nghĩ còn chưa uống hết đâu." Triệu Khác giải thích, rồi lại nói: 'Chỗ này gần công viên, để Trọng Mân dẫn mọi người đi một vòng nhé, anh cùng Tôn Tự Cường nói chuyện một chút, rồi đi tìm mọi người."

Tô Mai nghĩ đến Tiểu Hắc Đản muốn giúp người khác theo đuổi bạn gái, thì gật đầu, nói với Triệu Khác đang cầm đồ hộp: "Mang thêm bịch kẹo sữa cho bác sĩ Trâu đi, lần trước cô ấy nói muốn tham gia hôn lễ của chúng ta..."

Bọn họ không thân thiết, nên Tô Mai cũng không coi là thật. Nhưng đưa kẹo sữa, nói một tiếng thì vẫn hơn, dù sao thì không lâu nữa, cô cũng đến làm việc ở bệnh viện quân đội rồi, đến lúc đó đằng nào cũng gặp nhau, không nên vì chuyện này mà phải gượng gạo.

"Anh mang thêm một bịch." Triệu Khác nói: "Còn có cả viện trưởng Châu nữa."

Lần trước người ta còn nhiệt tình làm mối cho anh và Tiểu Mai, bây giờ hai người đã kết hôn rồi, sao lại không nói với người ta một tiếng cảm ơn chứ.

Tô Mai đưa mấy đứa trẻ đến công viên, nhưng không nhìn thấy mấy người Lưu Minh Trạch, Tiểu Hắc Đản, có lẽ là lại chạy đi đâu chơi rồi.

Triệu Khác tới bệnh viện thì tới phòng viện trưởng trước, tìm viện trưởng Châu nghe ngóng tình hình rồi đưa kẹo sữa cho ông ấy.

Tôn Tự Cường hồi phục rất nhanh, da thịt sau khi kết lại thành vảy cũng đều bung ra cả rồi.

Buổi trưa, mọi người đến nhà hàng Tây Khởi Sỹ Lâm.

Mái nhà hình vòm, cửa sổ kính cao và sáng, rèm vải nỉ đỏ sẫm, đèn chùm trang trí công phu, ghế da, nội thất trang trí đều vô cùng sang trọng.

Tô Mai nhìn mấy đứa nhỏ, so với Lâm Niệm Doanh đang vô cùng căng thẳng thì Triệu Cẩn và Lưu Trọng Mân thoải mái hơn nhiều, đã biết cầm menu gọi món rồi.

"Ốc sên hấp, bò bít tết, tôm nướng ở đây." Triệu Khác đỡ lấy Tiểu Du ở trong lòng Tô Mai nói: "Gà cuộn bơ, sườn dê chiên đều rất ngon."

Tô Mai cầm menu lên liếc nhìn anh một cái: "Trước đây Trung đoàn trưởng Triệu ăn không ít nhỉ."

"Khi đi du học chỉ có thể ăn đồ tây." Triệu Khác nhìn cô cười nói: "Cần anh giúp em không?”

Anh sợ có một vài chứ, Tô Mai không biết.

"Không cần đâu." Tô Mai bỏ menu xuống, gọi bánh mì bơ, canh củ dền, thịt bò hầm.

Triệu Khác lại giúp cô gọi thêm bò bít tết, ốc nướng, salad kem trái cây,

"Đừng gọi nữa." Tô Mai kéo cổ tay áo anh: "Ăn không hết sẽ rất phí."

Triệu Khác liếc nhìn cô một cái, mỉm cười nói: 'Em ăn được bao nhiêu chẳng lẽ anh còn không biết sao, sợ tốn tiên à."

Thực sự rất đắt, bữa ăn hôm nay đủ mua hai thúng hải sản lớn rồi.

"thỉnh thoảng mới ăn một lần, đâu phải ngày nào cũng ăn." Triệu Khác nói, sau đó tự gọi cho mình hai món.
Bình Luận (0)
Comment