[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 252 - Chương 252: Nói Ra, Làm Ruộng (4)

Chương 252: Nói ra, làm ruộng (4) Chương 252: Nói ra, làm ruộng (4)Chương 252: Nói ra, làm ruộng (4)

"Nhà ăn công cộng không cần tiền để ăn. Ba nghĩ như này. Ngần này nhà thu được ngần này, một khi được ăn cơm miễn phí, mọi người cứ ăn uống thỏa thích thì chuyện gì sẽ xảy ra?"

Ba Tô: "Gia đình chúng ta có rất nhiều lao động, cộng với năm tệ Kiến Nghiệp trợ cấp hàng tháng cho gia đình, đúng là gia đình giàu có nhất trong làng. Ba không bao giờ dám ăn tiêu hoang phí. Tiểu Nha, sau đó báo cáo sai sản lượng đúng không?”

"Đúng vậy ạ." Tô Mai nói: "Vào tháng mười năm nay, họ đã tổ chức một cuộc họp với các huyện ủy và hỏi: "Lúa mì năm nay và năm ngoái có gì khác nhau?" Sau đó, mỗi một huyện ủy bắt đầu báo khống sản lượng, ruộng có sản lượng một tấn mười tấn cứ thế ra đời."

Cả đời ba Tô làm nông, nghe thấy chuyện này thì biết mình sắp khổ rồi.

Tô Mai: "Từ năm 1959 đến năm 1961. cuốn sách gọi ba năm này là năm đói kém.”

Ba Tô nghe vậy mà toát mồ hôi lạnh, hồi đó con dâu cả xuất thân là con gái của một gia đình địa chủ giàu có. Chỉ vì năm 1942 cải cách ruộng đất mà cả gia đình người chết kẻ chạy trốn. Khi ông đón cô ấy về đã đói chỉ còn da bọc xương, nuôi hơn một tháng mới không còn đáng sợ như vậy nữa.

"Tiểu Mai, đừng quan tâm đến điều đó, chúng ta phải lấy đất do quân đội giao cho. Nếu con không làm được, ba sẽ để anh ba của con ở lại làm."

"Ba." Tô Mai đứng dậy cất bát đũa đi: "Anh ấy không phải quân nhân, sao quân đội có thể để anh ấy làm chứ?"

"Chuyện này...' Ba Tô suy nghĩ một chút, lập tức quyết định: "Ba bảo Triệu Khác nghĩ cách." Tô Mai cảm thấy mình nói ra những lời ban nấy quá sớm, đáng ra chờ họ rời đi thì hãng nói. Bây giờ đã nói ra rồi, mấy ngày nay có lẽ trong lòng ông ấy khó chịu, không ngồi yên được.

Tuy nhiên, điều mà Tô Mai nghĩ rất đơn giản, buổi trưa cô tan làm muộn một chút, ba Tô dẫn Triệu Khác lĩnh mười mẫu đất về.

Ba mẫu ruộng nước, bốn mẫu khoai lang, hai mẫu khoai tây, một mẫu đậu tương.

Tô Mai liếc nhìn cánh tay của cô: "Chúng ta có thể trông hết không?”

"Ba không cần con." Ba Tô cười nói: "Triệu Khác nói tìm công việc tạm thời trong trấn cho anh ba, thu hoạch thì để cho anh ấy nghỉ phép."

Tô Mai quay đầu nhìn anh ba Tô: “Anh ba, anh có đồng ý không?"

"Có." Anh ba Tô rất vui vẻ: "Em gái nhỏ, từ nay vê sau anh có thể bảo vệ em."

"Chị dâu thứ ba, đứa nhỏ thì sao?"

"Triệu Khác nói, để anh đưa ba mẹ về rồi cùng nhau đón tới đây."

Tô Mai nhìn quanh: "Những người khác đâu rồi?"

"Đang giúp mẹ nấu cơm ở trong bếp."

Tô Mai quay người chạy vào bếp, cơm nước đã chuẩn bị xong, Triệu Khác đang đưa bát cơm cho mẹ Tô.

"Triệu Khác." Tô Mai không né tránh mẹ Tô: "Anh tìm cho anh ba của em công việc gì ở thị trấn vậy?"

"Anh vẫn chưa tìm được."

Tô Mai sửng sốt một chút, sau đó quay đầu nói: "Vậy thì đừng tìm, để anh ba cùng ba mẹ trở về đi. Mười mẫu đất đã trồng xong rồi thu hoạch, đào khoai lang, khoai tây hơi phiền phức một chút. Chỉ cân không phải gánh lúa, chọn khoai lang khoai tây, thì chắc em cũng có thể làm được." "Nói sau đi." Triệu Khác nói xong liền đưa cho cô hai cái bát: "Đi đến nhà chính thôi.'

Tô Mai nhìn bên trong hai cái bát có điểm xuyết măng ti nấm bồ công anh, không giấu sự vui vẻ nói: "Mì kiều mạch?"

"Tiểu Nha trước kia đã từng ăn sao?" Mẹ Tô cười nói.

Tô Mai lắc đầu, ăn thì chưa từng ăn qua, nhưng ngày đó được sư trưởng Chu nói qua một lần, nói cái này ngon như thế nào, có điều ông ta nói chính là thịt dê kiêu mặt khất đống: "Mẹ, mì kiêu mạch nấu chín vớt ra dùng nước canh thịt dê, có phải ăn càng ngon hơn không?"

"Cơm ăn cùng với thì gì mà không thể ăn?" Mẹ Tô cười nói: "Bữa cơm ngon hôm nay, mẹ cũng dùng xương cá nấu canh, còn để chút mỡ lợn vào."

Tô Mai lúc này mới nhớ tới, thịt khô trong nhà hôm qua đã ăn hết rồi. Chân giò hun khói đã hết hai ngày trước đó, khô cá mặn cùng rong biển thì vẫn còn.

"Ngày hôm qua đã phát phiếu thịt, ngày mai sĩ quan hậu cần sẽ mang hai thịt đến. Mẹ..." Tô Mai hỏi: "Mẹ ăn thịt dê hay ăn thịt heo?"

"Thịt dê cũng không có nhiều mỡ, vẫn nên mua thịt heo đi." Mẹ Tô nói: "Mang về tách mỡ ra, mẹ dùng đó làm tóp mỡ làm bánh bao cho các con."

"Nó ăn ngon sao?" Tô Mai chưa từng anh bánh bao tóp mỡ

"Thơm lắm." Mẹ Tô cười nói.

Trong nhà không thiếu mỡ, còn nửa hũ mới được người nhà mang về, nếu so với việc ăn tóp mỡ, Tô Mai vẫn là thích ăn thịt hơn.

Triệu Khác nhận lấy hai bát mì kiêu mạch từ tay mẹ Tô, quay đầu lại nhìn cô. Anh nhìn thấy khuôn mặt trắng nõn kia của cô viết to câu tôi muốn ăn thịt. Anh vừa đẩy cô ý muốn cô đi ra ngoài, vừa cười nói: "Muốn ăn thịt dê?"
Bình Luận (0)
Comment