[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 254 - Chương 254: May Mắn (2)

Chương 254: May mắn (2) Chương 254: May mắn (2)Chương 254: May mắn (2)

Không được! Tô Mai hạ quyết tâm, mỗi ngày mặc kệ là ăn đồ ăn gì, cô cũng không để cho nó còn dư lại.

Dọn dẹp chén đũa, Tô Mai đi phía sau theo Triệu Khác ra cửa, Triệu Khác đi làm, cô bắt đầu đi làm việc.

Có mẹ Tô ở đây, cũng không cần cõng tiểu Du Nhi cùng đi đến nhà ăn nông khẩn, trên đường Tô Mai cảm thấy nhẹ người không ít.

"Triệu Khác, anh ở yếu địa là bởi vì nghe ba nói đến công xã nhân dân cùng nhà ăn công cộng sao?”

"Ừm" Triệu khác giơ tay vuốt bím tóc của cô: "Còn có một chút là anh nghĩ anh ba để lại."

Tô Mai suy nghĩ chút rồi nói: "Anh là sợ bọn họ đối với em..."

Nghiêm túc mà nói, cô cùng Triệu Khác đối với ba người nhà Tô gia đều không thân, ấn tượng của cô đều có từ ký ức của nguyên chủ, Triệu Khác biết đến là từ tư liệu điều tra.

"Không thể không có lòng cảnh giác." Triệu Khác nắm tay cô, đi xuống chân núi: "Anh mặc kệ Tô Mai thật kia cuối cùng là có báo mộng không, cũng mặc kệ bọn họ có thật sự tin em là con gái của bọn họ không, hay là cái gì đó. Vì đề phòng bất trắc, chuyện sống chết của em, anh quyết không vì tự phụ mà giao vào tay bọn họ được."

"Một nhà của anh ba đến đây, không có việc gì, chúng ta chính là con gái cùng con rể của bọn họ, dưỡng lão góp sức nửa phần không ít, nếu bọn họ nổi lên tâm tư khác..." Hai mắt của Triệu Khác hơi nheo lại, lạnh lùng nói: "Vậy cũng đừng trách anh không khách khít"

Trong nhất thời, trong lòng Tô Mai cũng không nói rõ được là có tư vị gì: "Em có thể cảm nhận được tình cảm của bọn họ đối với em."

"Anh biết" Triệu Khác nắm chặt lấy tay cô: 'Khi bọn họ nhìn em, ánh mắt từ ái là thật không giả được, anh chỉ là có thói quen giữ lại một đường."

Tô Mai nghĩ đến thời hiện đại, nghĩ đến chuyện mười năm kia, người thân trong nhà trở thành kẻ thù, tố giác nhau, gật gật đầu: "Về sau em sẽ chú ý cách nói chuyện."

"Ừm"' Triệu Khác đi cùng cô đến nhà ăn nông khẩn, cười nói: "Đừng nghĩ quá nhiều, yên tâm đi, mọi chuyện có anh rồi."

"Đã biết, vậy anh chuẩn bị sắp xếp cho anh ba ở đâu?"

"Anh trai của Trương Ninh ở trên trấn có xưởng làm gốm sứ.' Triệu Khác nói: "Lần trước em giúp Trương Ninh bảo vệ đứa bé trong bụng, Trương gia vẫn luôn muốn báo đáp cho em, thân phận của anh trai cô ấy đặc thù không vào được, hai ngày trước đã nhờ người nói với anh, nói có yêu cầu gì cứ nói. Hai ngày nay, anh bớt chút thời gian đi theo anh ta nhìn chút, xem có thể để cho anh ba đến chỗ anh ta làm nhân viên tạm thời trong xưởng gốm sứ không."

"À, có phiền phức quá không?" Ngày đó cô sở dĩ có thể không màng nguy cơ phát bệnh cứu đứa nhỏ trong bụng Trương Ninh, cũng bởi vì một nhà bọn họ đối với cô cùng mấy đứa nhóc tiểu Hắc Đản thật sự rất tốt, cũng không nghĩ muốn bọn họ báo đáp cái gì.

"Có tới, mới biết rõ được." Triệu Khác trấn an cô nói: "Không sợ, anh còn phải đi."

Tô Mai ngẫm nghĩ một hồi, ngày tháng còn dài.

"Được." Triệu Khác liếc nhìn thấy vài sĩ quan hậu cần đi tới đây: "Nhanh chóng đi vào làm việc đi, anh thấy hình như sĩ quan hậu cần đang tìm em có việc thì phải."

"Ừm”" Tô Mai phất phất tay với anh, xoay người đi vào nhà ăn.

Triệu Khác nhìn theo bóng dáng rời đi của cô, hơi nhẹ thở phào, Tiểu Mai có khả năng chưa phát hiện, cô đối với tình thân có bao nhiêu khát cầu. Nếu không phải như thế, từ thời hiện đại tới cô sao có thể dễ dàng bị người Tô gia ảnh hưởng, mấy ngày đầu tiên đã thấp thỏm bất an, người ta gần đây còn chưa nói cái gì, cô đã lên tiếng thành thật rồi.

Tô gia, hy vọng thật sự đáng để cô dùng tâm mà đối đãi.

Nếu không, anh không ngại giúp Tiểu Mai nhìn rõ mấy người thân này, đưa bọn họ đánh trở về nguyên hình, cũng có nhiêu cách để bọn họ không thể nào lộ ra nửa phần lai lịch của Tiểu Mai.

"Sĩ quan hậu cần, anh tìm tôi?"

"Ừm, nghe nói cô muốn mười mẫu đất."

Tô mai gật đầu.

"Loại cho hết sao?" Sĩ quan hậu cần lo lắng nói: "Còn có công việc phu hóa, cô sẽ không nghĩ bỏ chứ?"

"Không bỏ." Tô Mai cười nói: "Việc đất, ba tôi nói giao cho anh ba tôi liên ổn."

"Anh ba cô!" Sĩ quan hậu cần ngưng mi nói: "Anh ta không phải quân nhân, thăm người thân bị hạn chế thời gian. Có thể giúp cô làm cái gì?"

"Triệu Khác nói sẽ tìm cho anh ấy một công việc tạm thời trong trấn, như vậy đến mùa thu anh ấy liền có thể xin nghỉ mà đến giúp đỡ."

"Ba cô cùng anh ba cô đồng ý sao?' Sĩ quan hậu cần cả kinh hỏi.

"Là do ba tôi đề nghị tôi tìm cách để anh ba tôi ở lại..." Lời này vừa nói ra, Tô Mai liền có chút sửng sốt, ba Tô có phải cũng sợ trong lòng bọn họ có nghi ngờ, cho nên vì để bọn họ an tâm mà chủ động bảo anh ba ở lại.

Tô Mai chớp chớp mắt, cô thật may mắn!
Bình Luận (0)
Comment