[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 268 - Chương 268: Bốn Cái Hại (3)

Chương 268: Bốn cái hại (3) Chương 268: Bốn cái hại (3)Chương 268: Bốn cái hại (3)

Buổi tối, Tô Mai đã hoàn thành xong bản vẽ, đưa cho Triệu Khác, nói: "Em sợ tre sau nhà nếu như cứ tiếp tục bị chặt phá thì khi mùa mưa tới, bùn đất sẽ bắn lên nhà."

Triệu Khác cầm bản vẽ lên, bỏ vào trong chiếc rương ở đầu giường rồi khoá lại: "Ngày mai anh sẽ làm một tấm biển cấm chặt cây, rôi dành thời gian tìm Bộ trưởng Diệp nói chuyện, để ông ấy bảo các quân tẩu mở một cuộc họp nói về những nguy hiểm trong đó, nói rõ một chút, không chỉ ở chỗ chúng ta mà sau nhà của người khác cũng tốt nhất đừng chặt cây."

"Ừ”" Tô Mai che miệng ngáp một cái, cô cởi dép ra rồi lên giường, nói: "Em thấy công việc đã được xác định, chắc anh ba sẽ không ngồi yên được nữa. Mấy hôm nay, anh ấy dậy sớm xuống ruộng, tối muộn mới về, mong sao có thể nhổ hết cỏ trong ruộng trong vòng một ngày rồi về nhà đưa chị dâu đi làm."

Chuyện này, Triệu Khác cũng nhìn ra được: "Vậy em xin nhà ăn nghỉ vài ngày, đưa ba mẹ đi vài chỗ."

"Ừ" Tô Mai lật người nằm trên gối, nói: 'Em muốn đưa họ đi xem vi long ốc của người Hẹ*, leo núi Bạch Vân, sau đó đi hải đảo một chuyến, nếu có thể ra biển một lần thì càng tốt."

*Vi¡ long ốc là kiểu nhà có tường vây, xếp lớp như vảy rồng.

Triệu Khác bật cười: 'Núi ở chỗ chúng ta còn chưa leo đủ à, còn phải chạy xa như vậy đến núi Bạch Vân gì đó làm gì."

Tô Mai nghĩ một chút cũng thấy đúng: 'Vậy thì không cần tới núi Bạch Vân nữa, cuối cùng phải tổ chức một bữa với đám người cậu Lưu ở Hoa Thành, đi nghĩa trang liệt sĩ thăm đồng chí Lưu Anh và Lâm Hồng Quân."

"Ừ" Triệu Khác nằm xuống bên cạnh cô, anh vươn tay ôm cô vào lòng: "Tiểu Mai, em có cần đổi việc không?” Trường học, hợp tác xã cung tiêu đều mở cửa, lần này đổi việc sẽ có nhiều sự lựa chọn.

"Nhà ăn nông khẩn không mở nữa, phải không?"

"Không phải." Triệu Khác nói: "

"Chỉ có một phần đất được khai hoang được chia cho quân tẩu, phần còn lại sẽ được giao cho chiến sĩ hậu cần khai hoang trồng trọt. Đến ngày mùa, bọn anh sẽ xuống ruộng giúp đỡ, dù gì thì chiến sĩ cũng phải ăn cơm. Anh chỉ cảm thấy công việc ở nhà ăn không thích hợp với em, gà, vịt không nở quanh năm, chắc chắn em sẽ bị điều vào phòng bếp giúp đỡ."

Quả thật công việc ở phòng bếp không phù hợp với cô, thứ nhất cô không biết nấu ăn, thứ hai là cơ thể cô không thể bị mệt: "Em nghĩ đã."

Nhưng mà, một bát mì xương to và một tin tức đã lập tức khiến cô quyết định, cô muốn ở lại.

Buổi trưa, Triệu Khác về nhà ăn cơm thì thấy Tô Mai vừa ngâm nga hát vừa lục t†ủ quần áo.

"Có chuyện gì mà vui vậy?”

"Chu Chiêu Đệ sắp gả cho tiểu đoàn trưởng của trung đoàn các anh rồi."

“Chu Chiêu Đệ là ai?”

"Binh chủng Pháo binh, vợ trước của Trung đoàn trưởng Trương." Tô Mai chọn một xấp vải bông: "Nấu ăn vô cùng ngon, sau này chúng ta có lộc ăn rồi."

"Gả cho trung đoàn trưởng của trung đoàn bọn anhI" Triệu Khác suy nghĩ một lát: Quách Đại Thành ư?”

Ngoài anh ta, những người khác đã có vợ hết rồi.

"Hình như là tên này." Lúc Đại Bàn nói, sự chú ý của cô đều tập trung lên bát mì Xương. "Mấy ngày nay không thấy anh ấy gửi báo cáo kết hôn." Triệu Khác nhìn xấp vải bông mịn trong tay Tô Mai, nói: "Chuyện kết hôn này không thể tổ chức trong chốc lát được, em lấy vải ra sớm như vậy làm gì?"

Không phải thường thì quà mừng được tặng trong ngày cưới ư?

"Đại Bàn nói anh ấy đã nhìn thấy hai lần Chu Chiêu Đệ mặc quần áo ướt vào buổi sáng, chắc là cô ấy chỉ có bộ đó thôi, ban đêm đem ởđi giặt, ban ngày mặc lại." Trong núi độ ẩm cao, quần áo của cô ấy lại là chắp vá từ vải thô dệt, giặt vào ban đêm, lúc sáng mặc vào, có thể khô một nửa cũng tốt rồi.

"Bởi vì chuyện của Chu Lan nên vốn dĩ em không chuẩn bị. Nhưng mà Đại Bàn đã nhắc rồi và Chu Chiêu Đệ nói chiều nay nướng chim sẻ." Tô Mai cầm vải mỉm cười: "Tối nay làm đậu phụ Ma Bà cho chúng ta."

Triệu Khác: "Vậy thì lấy quần áo cũ trước đây của em cho cô ấy một bộ."

Tô Mai mím môi: "Hai bộ quần áo cũ trước đây em mặc đều là của 'cô ấy'."

Triệu Khác nghe cô nói vậy thì hiểu ra 'cô ấy' là chỉ Tô Mai ban đầu.

"Sau khi mợ mua quần áo mới cho em, em đã giặt hai bộ quần áo đó rồi đặt vào trong rương mây." Tô Mai nói: 'Lúc ba mẹ đi, em muốn đưa đồ của 'cô ấy' cho họ mang đi, bao gồm cả tiền tiết kiệm của 'cô ấy' và Lâm Kiến Nghiệp."

Triệu Khác gật đầu: "Nếu không phải là quà kết hôn, em cũng không muốn Chu Chiêu Đệ trả lại, hay là đổi thành vải bông thô đi."

"Trong nhà chỉ có vải bông thô màu trắng." Cô chỉ mua vải một lần, đó là vào ngày hội làng hôm đó, một xấp vải dệt caro màu xanh trắng, một xấp vải dệt màu trắng, vải caro xanh trắng đã được dùng làm rèm cửa sổ, cửa ra vào.
Bình Luận (0)
Comment