Chương 306: Đoàn trưởng Triệu, anh thật đáng yêu (3)
Chương 306: Đoàn trưởng Triệu, anh thật đáng yêu (3)Chương 306: Đoàn trưởng Triệu, anh thật đáng yêu (3)
"Loại bỏ hết phần hư." Tô Mai nói lại, cầm chậu tới, nhặt ra khoai tây mới vừa gọt vỏ rửa sạch bỏ vô chậu, lấy nước rửa rửa, dùng khăn lau, mài xát thành khoai tây nghiền.
Khoai tây nghiền cho vào trong nước nhào nhiều lần, nhào cho đến nước thành một chậu vẩn đục, sau đó vớt bã ra, để im qua một đêm, chất vẩn đục chìm vào đáy nước, lắng đọng lại thành khối, Tiểu Trang nói đây là tinh bột khoai tây.
Có tinh bột khoai tây, bước tiếp theo liên có thể làm mì khoai tây.
Hai người bận rộn hơn một giờ, mới đem khoai tây trong chậu chà xát rồi lại lọc bã.
"Ngủ đi." Đem hai chậu lớn nước vẩn đục để vào phòng bếp để im, Tô Mai xoa xoa tay, ôm eo Triệu Khác, cả người giống như koala treo ở trên người anh ta.
Triệu Khác cõng cô lên, kéo tắt đèn, đóng cửa phòng bếp lại, trên đỉnh đầu ánh trăng xuyên qua đình viện, vào phòng: "Tiểu Mai, em giữa trưa mát xa cho anh, dùng thủ pháp gì sao?"
Tô Mai gối đầu lên vai của anh ta, cọ cọ vào mặt anh, cười nói: "Dị năng nha."
Dứt lời, tay phải đặt ở đầu vai anh ta, dẫn dị năng tiến vào thân thể anh ta, với trong thân thể anh ta tham quan một vòng.
Triệu Khác dừng bước chân lại, cảm thụ được một cổ năng lượng tỉnh tế kia đi qua bên trong thân thể. Nơi đi qua, chỉ cảm thấy cơ bắp đau nhức, đau đớn mệt mỏi đều biến mất, trên người chỉ còn cảm giác nhẹ nhàng.
"Còn có thể trị thương?"
"Vâng." Tô Mai cảm nhận được người nào đó tinh thân bừng bừng phấn chấn, nhắm mắt lại, lười nhác nói: "Buồn ngủ."
Nghĩ đến giữa trưa Tiểu Mai chữa trị vết thương cho chính mình, liền thấy mệt quá rồi ngủ luôn. Triệu Khác cả kinh, vội đặt người ở trên giường, mở đèn lên, xem xét mặt cô cẩn thận đánh giá một lát: "Tiểu Mai, trừ bỏ buồn ngủ, em còn có chỗ nào không thoải mái?"
"Không có a.' Tô Mai gạt tay anh ra, đá giày rơi xuống, lăn vào trong, vỗ võ người bên cạnh: "Mau ngủ."
"Thật không có?” Triệu Khác sờ sờ ngực cô: "Trái tim thì sao?”
"Anh sờ chỗ nào thế..."
Triệu Khác sửng sốt, nhìn mặt cô đỏ bừng, tâm nháy mắt buông xuống một nửa, cúi đầu hôn hôn cô, thanh âm khàn khàn nói: "Có thể chứ?"
Anh đối với dị năng của cô không hiểu lắm, bất quá nhiều ít có thể đoán ra, hẳn là một loại năng lực tiêu hao, dùng một chút liền ít đi, thiếu đi một chút Tiểu Mai tất nhiên sẽ đã chịu ảnh hưởng.
Không biết tình trạng hiện nay của cô, có thể hay không tiếp nhận được... Triệu Khác ẩn nhẫn, mồ hôi trên trán liền rơi xuống dưới.
Tô Mai duỗi hai tay ra, ôm vòng lấy cổ anh, hôn hôn lên khóe miệng anh: "Triệu đoàn trưởng, anh thật đáng yêu!"
Đã động tình đến như vậy, còn hỏi cô có thể hay không.
Triệu Khác trong đầu nổ "Oanh" một tiếng chặt đứt lí trí.
Hôm sau, Triệu Khác mang theo anh em nhà họ Lưu cùng mấy cái đứa trẻ vừa ra khỏi cửa, Tô Mai cũng đi theo sát.
Trong phòng bếp tối hôm qua làm hai chậu khoai tây, trải qua một đêm lắng đọng lại, chất bột xám trắng tích ở đáy chậu dày hơn hai ngón tay, mặt trên nước sáng trong, đã bị Triệu Khác đổ ra ngoài.
Tô Mai lấy cái muỗng xúc ra, cho vào chậu tráng men, được chừng hơn nửa chậu. Ngày hôm qua đã quên tìm sĩ quan hậu cần mượn muôi vớt dùng để làm mì, buổi sáng không làm thành mì được. Mà Tiểu Trang còn nói cách làm đậu từ một loại khoai tây.
Thêm nước vào một nồi to, lấy hai nắm gạo cho vào, cho đầy củi phía trên đốt lửa, đặt lên trên rá trúc, câm con cá ướp muối, rửa sạch cắt đoạn vừa ăn đặt ở trên đĩa.
Tô Mai lại rửa tay lần nữa, cùng chút tám một mặt, chờ nồi nóng lên, nắm một cục ở trong tay, nặn thành miếng dán lên thành nồi, đánh giá lớn nhỏ, dán lên một lượt, cục bột trong chậu cũng vừa lúc dùng xong.
Đổ củi thô to trong nồi làm nó cháy. Tô Mai nhóm bếp lò lên, ở trên nồi sắt nhỏ, lấy chậu nhỏ múc chút tinh bột khoai tây, để bọt nước sôi, quấy đều, trên nồi sắt nhỏ đảo một chút dầu, chờ dầu sôi, đổ tỉnh bột vào cháo, sau đó nhanh chóng quấy, cho đến ngưng kết thành một khối trong suốt.
Sau khi nguội, cầm dao cắt thành khối nhỏ, để xào hoặc trộn rau đều ngon.
Tô Mai trộn một đĩa rau nhỏ, nêm nếm, hương vị vừa ăn.
Lúc này, mùi hương của nồi bánh bột ngô tiêu to cũng chậm rãi lan tỏa ra tới.
Tô Mai mở ra nồi nhìn xuống dưới, bánh bột ngô chín, mang cá ướp muối ra, cầm lấy rá trúc, đảo đảo cháo, gạo đều nở bung rồi.
Bỏ bớt khối củ to ra, lưu một chút lửa nhỏ làm nó chậm rãi sôi, thả lại cá ướp muối đã lọc xương vào, đậy nắp nồi lên. Tô Mai nâng cổ tay nhìn nhìn đồng hồ, thời gian còn sớm.
Rửa sạch nồi sắt nhỏ, cô lại làm ba khối đậu.
Tặng cho nhà họ Vương, cùng Thái Giai Vi một khối đậu.
Bà Vương trở về tự làm một bình tương hoa.
Mấy ngày hôm trước Thái Giai Vi nhờ người làm một máy xay nhỏ bằng đá, ngày hôm qua vừa đến, sáng nay cô ta liền thử xay một chút với đậu, làm thành một miếng đậu hủ cùng nửa nồi tào phớ. Tô Mai đi qua, cô ta đang ăn thử nó.