Chương 307: Mì khoai tây (1)
Chương 307: Mì khoai tây (1)Chương 307: Mì khoai tây (1)
Thái Giai Vi nhận đậu khoai tay, múc đưa cho Tô Mai một chén tào phớ ngọt: "Cô nếm thử”
Tô Mai lấy cái muỗng múc lên miệng, tinh tế bình phẩm: "Hơi đắng."
Thái Giai Vi gật gật đầu: "Tôi uống cũng thấy hơi đắng, nước chát đổ đi nhiều, ngày mai sẽ thử lại."
Dứt lời, cắt một khối đậu hủ, múc một nồi tào phớ nhỏ nóng hôi hổi đưa cho Tô Mai.
Có đậu hủ, Tô Mai chiên đầy một đĩa, dùng một nửa tào phớ làm với thịt vụn thành món mặn, một nửa dùng với tương hoa điều do bà Vương cho thành món ngọt.
Lưu Minh Trạch, Lưu Minh Hàn lại bị Vương Hồng Chí cùng Diêm Minh mang trở lại.
Giữ Vương Hồng Chí cùng Diêm Minh ở lại nhà ăn cơm, Tô Mai vội xào thêm nồi rau xanh, cắt đĩa trứng vịt biển.
Ăn xong bữa cơm, Tô Mai nhìn nồi xoong chén đĩa muỗng sạch sẽ, duỗi tay sờ sờ bụng Triệu Khác.
Triệu Khác nắm lấy bàn tay đang tác quái của cô: "Đừng nháo nữa."
Tô Mai bật cười: "Em xem anh đã ăn no chưa."
"Ăn no rồi." Triệu Khác buông tay cô ra, ngồi xổm trước chậu rửa chén nói: "Ngày mai để Minh Trạch, Minh Hàn tự đi về."
"Không phải khó xoay sở để làm vài bữa cơm. Chính là..." Tô Mai ngồi xổm bên người anh, lấy tay đấm đấm bả vai anh: "Lần sau anh dẫn người trở về, có thể trước tiên nói với em một tiếng hay không." "Được rồi."...
Buổi sáng Tô Mai bận bụi với mấy phòng ấp trứng, tìm sĩ quan hậu cần mượn muôi vớt làm mì cùng chày gỗ.
Dựa theo từng bước Tiểu Trang mô tả, Tô Mai lấy chút tinh bột khoai tây đảo lên trong nồi, thêm nước quấy đều, tùy theo tình hình mà múc chút nước sôi, một bên tiếp tục thêm vào trong nồi, một bên dùng chày cán mì quấy nhanh theo một hướng, thẳng đến khi đem trạng thái nước và tinh bột quấy thành hỗn hợp trong suốt, nhấc chày cán mì để kéo sợi.
Buông chày cán mì xuống và cho mì tinh bột khoai tây cùng lòng trắng trứng gà vào khi nóng, tạo thành một cục mì bóng loáng.
Thêm nước vào nồi to nấu sôi, nắm một khối mì khoai tây đã hòa tan vào muôi vớt, dùng chùy gỗ gõ mạnh vào muôi, từng cọng mì màu xám trắng liền từ muôi vớt rũ xuống dưới.
Lại gõ vài cái, mì liền rơi vào nước sôi nóng bỏng, lúc này tay không được ngừng, củi dưới bếp cũng không được ngừng, gõ một muôi bột xong, lấy chiếc đũa đảo một chút, sau khi chín vớt ra, rồi có thể làm một cục tiếp theo.
Sau lần đầu tiên làm thử thành công, Tô Mai mấy ngày liên tiếp liên tiêu thụ khoai tây trong nhà, trừ bỏ nấu mì cho nhà mình, còn tặng nhà họ Vương, cùng Thái Giai Vi và sĩ quan hậu cần cho bọn họ một ít, còn lại toàn bộ phơi khô.
Trong viện buộc lại mấy đoạn dây thừng, treo sợi mì khoai tây. Sau khi phơi khô, thu được ba bao lớn.
Để lại nhà mình một bao, cho người mang đến Hoa thành một bao, một bao khác từ một phân thành hai, một nửa gửi trở vê Thiểm Bắc, dư lại một nửa này, Tô Mai đưa thêm vài món gửi cho cha mẹ chồng ở Kinh Thị, chị dâu cùng Cố Miểu.
Cố Miểu sau khi rời đi, trước sau đã gửi đồ vật cho Tô Mai hơn hai lần. Lần đầu tiên gửi tới hộp to tám miếng cùng hai hộp chocolate; lần thứ hai gửi đến miếng sâm, nói là trong núi hơi ẩm nặng, cho cô để nấu canh uống. Bảy ngày sau, bên kia Kinh Thị nhận được, Cố Miểu lộ ra tươi cười đầu tiên sau khi tới Kinh Thị.
Tần Thục Mai, Dụ Lan cùng ngày dựa theo thực đơn Tô Mai nói cho Triệu Khác viết, làm một nồi mì khoai tây, bên trong thả sò khô, tôm bóc vỏ, sợi rong biển, một ít vỏ đậu ngâm nước cùng cải thìa.
Mì khoai tây mượt mà và dai, nước dùng hương vị ngon miệng. Chẳng những Tần Thục Mai, Dụ Lan thích, chính là Triệu Nho Sinh, Triệu Trác cùng hai đứa nhỏ cũng thích.
Trẻ con có đồ ăn thích, liền muốn khoe khoang cùng người khác. Cùng ngày Triệu Dần gọi điện thoại lại đây, Triệu Sâm đúng lúc ở bên cạnh điện thoại liền nói: "Chú hai, chú đang tìm bà nội a, bà nội đang ăn cơm, thím nhỏ làm mì khoai tây cho chúng con ăn cực ngon, còn có sò khô, tôm bóc vỏ, sợi rong biển, đậu khô..."
Tịch Nam ở bên kia nghe được, lập tức liền quay đầu thấp giọng hỏi bảo mẫu trong nhà nói: "Tiểu Trương, hai ngày này có nhận được đồ hải đảo bộ đội bên kia gửi tới không?"
Bảo mẫu lắc lắc đầu.
Tịch Nam trong lòng lập tức không thoải mái: "Triệu Dân, em muốn nói chuyện Tiểu Sâm."
Triệu Dần sửng sốt, tránh ra chỗ khác đưa điện thoại cho cô.
"Tiểu Sâm, mì khoai tây có phải ăn rất ngon hay không?”
"Vâng vâng/' Triệu Sâm liên tục gật đầu: "Ăn ngon lắm ạ."
"Ha ha... Nghe thế thím hai cũng thèm..."
Tần Thục Mai nhíu mày, tiếp nhận điện thoại trong tay cháu trai: "Gọi điện thoại đến đây, là có chuyện gì sao?"
Tịch Nam ngẩn người ra, lập tức phản ứng lại cười nói: "Mẹ, thời tiết Kinh Thị còn tốt không, mấy ngày gần nhất có trời mưa không? Chúng con ở Tân thành liên tiếp bốn năm ngày mưa, mưa đến trong phòng hơi nước rất nhiều, con cũng lo lắng Kinh Thị giống với chúng con ở đây, chân của người chịu không nổi..."