[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 324 - Chương 324: Con Chấy (4)

Chương 324: Con chấy (4) Chương 324: Con chấy (4)Chương 324: Con chấy (4)

Tô Triết nhìn Triệu Khác, vội vàng lắc đầu: "Ba cháu nói, ngày mai ba tan làm sẽ dẫn cháu đến xem trường học."

Tô Tuyết lại hơi có ý muốn đi, nhưng cô bé lại thương ba mẹ, nghĩ nếu cô bé đi rồi thì toàn bộ việc giặt quần áo nấu cơm sẽ đổ hết lên người mẹ, cô bé lắc đầu.

Sắp xếp cho một nhà bốn người xong, mang theo thức ăn từ quê đến, người một nhà cùng xua tay nói cảm ơn với Trương Kế Tông, lên xe trở về quân khu.

Mấy ngày sau Trương Kế Tông gọi điện thoại cho Triệu Khác nói mua cho bọn họ hai trăm trái dừa.

Triệu Khác trở về nói lại làm Tô Mai thấy kinh ngạc.

"Xảy ra chuyện này phải là chúng ta có lỗi với anh ấy mới đúng chứ, sao lại thành anh ấy nhận lỗi rồi? Triệu Khác." Tô Mai không khỏi lo lắng nói: "Chắc không phải anh ấy có chuyện cần nhờ vả anh đấy chứ?"

Triệu Khác lắc đầu: "Trước mắt không có."

"Vậy sau này thì sao?”

"Chuyện sau này ai nói chắc được." Triệu Khác cười nói: "Có thể làm thì làm, không làm được anh ta còn dám cưỡng ép làm sao. Dư sức thì em nên nghĩ xem làm gì với hai trăm trái dừa đi."

"Cho ba mẹ, chị dâu, Cố Miểu, gửi cho ba mẹ em một ít." Tô Mai bẻ mấy ngón tay: "Đưa cho cậu Lưu một phần, hình như còn lại chẳng bao nhiêu."

"Một trái dừa ít nhất cũng hai cân nhỉ. Tiểu Mai, em có tình đến phí vận chuyển chưa?"

Tô Mai: "... Vậy ý của anh là không gửi?"

"Gửi đi." Triệu Khác nào nỡ làm cô thất vọng, hơn nữa tất cả là đưa cho người thân của mình: "Anh nghĩ cách tìm nhân viên của hai chuyến tàu, như bọn họ mang đi cho chúng ta."

Tô Mai lườm anh: "Nhân tình không đắt hơn phí vận chuyển à?”

"Cho một hai trái dừa là được." Triệu Khác cười nói: "Có rất nhiều người muốn mang."

"Ồ, vậy anh sắp xếp đi."

Ngày hôm sau, Triệu Khác tranh thủ thời gian đi lên thị trấn, để lại cho nhà mình hai mươi lăm quả, đưa cho nhà anh ba Tô năm quả còn lại thì tìm xe đưa đến thành phố. Đưa tờ giấy Lưu Văn Hạo, bên trên là phương thức liên hệ của hai nhân viên tàu hoả, bảo anh ấy liên hệ với người ta cướp cò xe đưa ba mươi quả đến Thiểm Bắc, đưa bốn mươi quả đến Bắc Kinh, còn lại để anh ấy tự chia.

Triệu Khác kéo về năm mươi quả, hai mươi lăm quả còn lại là Trương Kế Tông cho Trương Ninh.

Quả nào cũng to quá! Tô Mai cho Thái Giai Vi hai quả.

Cho sĩ quan hậu cần năm quả, Triệu Khác cho tư lệnh Giang hai quả, chính uỷ Tống tự chạy đến xin hai quả, Chu Trường Cung thấy vậy cũng mặt dày mày dạn đến xin một quả.

Đêm đó, Tô Mai giết một con gà lấy hai quả dừa hâm một nồi.

Tươi với thơm quá, bọn nhỏ ăn đến mức bụng nhỏ tròn xoe.

Sau khi rửa mặt lên giường, Tô Mai ghé vào mép giường không yên tâm hỏi Triệu Khác đang đứng giữa nhà lau tóc: "Công việc của anh ba với chị dâu ba thế nào rồi?"

"Tạm ổn."

"Không xảy ra vấn đề gì chứ?"

"Không có." Triệu Khác buông khăn lông, xốc chăn mỏng lên nằm uống bên cạnh cô: "Bộ dáng anh ba làm rất vui vẻ, còn bảo với anh là hai ba tháng nữa có thể học lái xe rồi."

Tô Mai duỗi tay dùng dị năng hút hơi nước trên người anh đi, ghé vào trong lòng anh, ôm eo anh nói: "Nợ ân tình này cứ làm em thấy bất an. Em biết có một loại thực vật cho năng suất dầu rất cao, cần nhập giống cây từ nước ngoài."

Nếu giao việc này cho Trương Kế Tông làm, đương nhiên bên ngoài anh ấy phải nhớ một ân tình.

"Là cái gì?" Triệu Khác rất thích mái tóc đẹp của Tô Mai, ngón tay từ giữa xuyên mái tóc lạnh lẽo như tơ lụa, lần nào cũng làm anh vui thích đến không nỡ buông tay.

"Cây cọ dầu." Tô Mai nói: "Sản lượng dầu của cây cọ dầu gấp năm lần đậu phông, sản lượng của một mẫu là năm trăm cân, tuổi thọ của cây cọ dầu chỉ có hai năm đến ba mươi năm nhưng lại có thể sản xuất dầu quanh năm."

Sản lượng cao như thế, thời gian phát triển liên tục dài như vậy.

Triệu Khác hứng thú, chống khuỷu tay ngồi dậy, quấn quấn ngọn tóc cô nói: "Em nói thử xem”

Tô Mai đi ngồi dậy theo anh, dựa vào ngực anh nói: "Em nhớ Malaysia có, sau khi hạt giống nảy mầm, có bốn năm cái lá cây là có thể nhổ ra trông được rồi."

Như vậy thì có thể mua hạt giống hoặc cây non. Đương nhiên, mua cây non sẽ an toàn hơn.

"Malaysia?" Đây là chỗ nào thế, Triệu Khác nghĩ một lúc: 'Là "Đại Mã" sao?"

Tô Mai chớp mắt, Đại Mã là chỗ nào thế?

"Malaysia mà chúng ta đang nói đến có nửa phía Tây nằm trên bán đảo Mã Lai, ở phía Bắc Thái Lan, phía nam nằm ở eo biển .Johor..."

Triệu Khác nói: 'Đó chính là Đại Mã, tiếp tục." Ồ, hoá ra bây giờ Malaysia tên là "Đại Mã”, Tô Mai nhớ kỹ, tránh để hôm nào lại nói lỡ miệng: "Hoàn cảnh sinh trưởng của cây cọ dầu không khác cây cao su là mấy, thích nhiệt độ cao, môi trường ẩm và đất đai phì nhiêu. Nhưng quan trọng là, để trồng hạt giống cây cọ dầu cần nhập một loại côn trùng thụ phấn từ Châu Phi... Mọt."
Bình Luận (0)
Comment