[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 329 - Chương 329: Dạy Dỗ Tiểu Du (2)

Chương 329: Dạy dỗ Tiểu Du (2) Chương 329: Dạy dỗ Tiểu Du (2)Chương 329: Dạy dỗ Tiểu Du (2)

Tiểu Du nhi chớp mắt, nghi ngờ nhìn tay nhỏ chân nhỏ của mình, vừa muốn nói gì, ngẩng đầu nhìn thấy Tiểu Hắc Đản đang thò đầu ra ngoài cửa, lập tức chỉ về phía Tiểu Hắc Đản kêu lên: "Không lớn bằng anh. Để Tiểu Hắc Đản giặt."

"Dựa vào cái gì?" Tiểu Hắc Đản vừa nghe đã không vui, nhảy ra từ sau khung cửa, khoanh tay kêu lên: "Chăn do em làm bẩn, dựa vào cái gì mà bảo anh giặt?"

Đôi mắt to của Tiểu Du nhi xoay chuyển nhanh như chớp: "Anh trai."

"Cái gì?"

“Anh là anh trai.'

Tiểu Hắc Đản nghẹn, duỗi tay chỉ Triệu Cẩn phía sau khung cửa nói: "Anh cả đây này, để anh ấy giặt."

Triệu Cẩn lập tức chạy về phòng.

Tiểu Hắc Đản: "..."

Cậu ấy giơ tay, chưa từ bỏ ý định mà đứng trước cửa chỉ vào Lâm Niệm Doanh đứng trong sân.

Lâm Niệm Doanh khom lưng trốn phía sau Tô Mai.

Tiểu Hắc Đản tiếp tục duỗi ngón trỏ chỉ chỉ, dừng trên người Lưu Hạo Nam: "Chú Hạo Nam, để chú Hạo Nam giặt giúp."

Vì thế, Lưu Hạo Nam cứ thế không hiểu gì bị bắt làm cu li.

Nhưng Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh, Tiểu Hắc Đản cũng không thoát được.

Hôm sau huấn luyện buổi sáng, Triệu Khác lấy chuyện không yêu thương anh em, phạt ba người chạy quanh sân huấn luyện nhiều hơn mọi ngày một vòng.

Mấy người Lưu Hạo Nam bị kéo về không kỳ quái. Tô Mai nhìn ba anh em bị Mạnh Tử Hành, Diêm Minh, Vương Hồng Chí cõng về, buồn bực lấy khuỷu tay chọc eo Triệu Khác: 'Ba đứa nó sao thế?"

"Bị anh phạt."

Tô Mai kinh ngạc nhướng mày.

Triệu Khác lay lay Tiểu Du nhi buồn ngủ trong lòng, nhắc nhở nói: "Chăn ngày hôm qua."

Tô Mai buồn cười nhéo mũi Tiểu Du nhỉ: "Tên nhóc này còn chưa biết à, ba con vừa kéo cho con một đợt giá trị thù hận rất lớn đấy."

"Anh đang dạy ba đứa lớn nên yêu thương anh em thế nào." Triệu Khác cười nói.

"Chậc!" Tô Mai nhìn anh mỉa mai: "Rõ ràng là anh đang làm mấy đứa lớn cô lập Tiểu Du nhi, sau đó lại để Tiểu Du nhi tự nghĩ cách đi hóa giải. Anh không nhìn xem Tiểu Du nhi mới bao lớn?"

Triệu Khác kiên quyết không thừa nhận có khả năng bản thân đã làm sai: "Không thể nào, em đừng nghĩ nhiều."

Tô Mai lườm anh, vắt khăn lau mặt cho Tiểu Du nhi, tên nhóc lập tức tỉnh táo: "Mợ.'

"Ừ" Tô Mai tiếp tục lau tay cho cậu bé: "Tiểu Du nhi, hôm nay anh cả của con với anh hai anh ba rất rất mệt, lát nữa con đi lấy bánh bột ngô với đưa đũa cho các anh được không?”

Tiểu Du nhi xoay đầu nhỏ nhìn xung quanh.

Ba người ngồi ở rìa hành lang đang khom lưng đấm chân, nhìn bộ dạng nhe răng méo miệng kia là đã biết là rất mệt.

"Vâng." Tiểu Du nhi ngoan ngoãn gật đầu.

Mấy người được Vương Hồng Chí, Diêm Minh giúp xoa chân ngồi trên bàn ăn, Tô Mai cầm chiếc đũa, bưng đĩa bánh bột ngô, mang theo Tiểu Du nhi phát cho từng người một. Đám người Vương Hồng Chí, Lưu Hạo Nam nhận lấy nói cảm ơn, đến phiên Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh, Tiểu Hắc Đản, ba người một người đỡ chân không hé răng cũng không nhận, một người ôm chén uống cháo làm như không nhìn thấy, Tiểu Hắc Đản càng khoa trương hơn, đôi tay ôm ngực "Hừ', trợn trắng mắt hận không thể túm lên trời cao.

Vì phối hợp với Tiểu Du nhi, Tô Mai vẫn luôn cong eo.

Triệu Khác buông chén, nhìn ba người "Khụ" một tiếng, há mồm định răn dạy.

Triệu Cẩn vừa thấy không tốt, lập tức nhoẻn miệng cười, duỗi tay nhận lấy đũa và bánh: "Cảm ơn cô Tô, cảm ơn em trail"

Nghiến răng nói hai chữ "em trai".

Lâm Niệm Doanh vội buông chén cháo trong tay nhận lấy đũa và bánh, cười nói: "Thím vất vả rồi, cảm ơn nha Tiểu Du nhi!"

Triệu Khác nhìn Tiểu Hắc Đản.

Tiểu Hắc Đản cực kỳ không cam lòng nhận lấy đũa và bánh, nghiêng đầu nhìn anh cả, anh hai, nghiến răng, giọng căm hận nói: "Phản đồ!"

Triệu Cẩn xoa lỗ tai, hỏi Lâm Niệm Doanh: "Em có nghe thấy gì không?"

Lâm Niệm Doanh cũng lấy ống tay áo cọ cọ tai: "À, nghe thấy, hình như châu chấu đang kêu "em rất yêu các anh nha"”"

"Phụt -' Năm người Lưu Hạo Nam phun cháo trong miệng ra.

Vương Hồng Chí, Diêm Minh và chiến sĩ đưa năm người về, nhanh tay lẹ mắt bê mấy đĩa đồ ăn ra. Chờ năm người phun xong rồi, Vương Hồng Chí cầm lấy giẻ lau ở góc bàn lau lau, mấy người nhanh chóng buông đồ ăn, tiếp tục ăn.

Năm người Lưu Hạo Nam bê cháo, vẻ mặt nghệch ra nhìn, sau một lúc lâu mới lấy lại tinh thân nhìn lên bàn, nào còn có nửa miếng đồ ăn nào, đĩa thức ăn nào cũng sạch như đã lấy nước rửa. Lưu Bình An xoa nhẹ mặt: "Học được rồi!"...

Ăn cơm xong, tiễn đám người Triệu Khác đi làm, thu dọn phòng bếp, để lại năm người Lưu Hạo Nam và Triệu Cẩn, Lâm Niệm Doanh ở nhà nghỉ ngơi, Tô Mai ôm Tiểu Du nhi, cõng Tiểu Hắc Đản đưa hai người đi học.

Hôm nay nhà trẻ khai giảng, nhận trẻ nhỏ từ nửa tuổi đến ba tuổi.

Hai cô giáo là do Thái Giai Vi chọn lựa kỹ càng từ vợ của quân nhân, kiểm tra một thời gian dài mới quyết định, làm người dịu dàng khiêm tốn, còn có kinh nghiệm giáo dục trẻ con nhất định.
Bình Luận (0)
Comment