[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 340 - Chương 340: Muối Cá (1)

Chương 340: Muối cá (1) Chương 340: Muối cá (1)Chương 340: Muối cá (1)

Trong đoàn của Triệu Khác có một vị nhóc con nhà họ Miêu, năm trước về nhà mang theo chút cá ướp tới, Diêm Minh ăn một lần liên nhớ kỹ loại hương vị đặc biệt này, nghe nói Triệu Khác muốn ướp cá thế là cậu ta lập tức tìm tới.

Thể theo yêu cầu của cậu ta, Tô Mai đặt trước thùng gỗ linh sam, lấy nước suối núi ngâm trong hai ngày, dùng tỏi tây lau sạch mùi hôi trong thùng, chuẩn bị muối, rượu gạo, thì là, bột ớt, hạt tiêu và các nguyên liệu khác.

"Phải làm thế nào." Mạnh Tử Hành võ võ vai cậu nhóc cười nói: "Hôm nay mọi người sẽ nghe theo cậu chỉ huy."

Cậu ta ngượng ngùng nở nụ cười, nói với Tô Mai: "Chị dâu, gạo nếp ngâm với nước muối chưa?"

"Ngâm xong rồi: " Tô Mai chỉ vào phòng bếp: "Đã hấp xong."

"Được rồi, chúng ta đến lọc phần lưng của cá chép, bỏ hết nội tạng rồi dùng muối ăn, rượu gạo, thì là ướp nó, phơi cho đến khi khô được một nửa.

"Được." Tô Mai vội vàng cầm mấy thanh đao đã mài xong chia cho cậu ta, Triệu Khác, Mạnh Tử Hành, Tiểu đoàn trưởng Vương và Diêm Minh.

Mấy người Lưu Hạo Nam nhặt từng con cá chép từ trong giỏ, trong ao, thùng, đưa đến bên cạnh mấy người.

Cá ướp đến nửa khô, gạo nếp hấp xong cũng đã nguội, nhóm nhỏ liên trộn gạo nếp, ớt bột, ớt, gừng nhét vào bụng cá.

Sau đó rải một lớp rượu, một lớp cá vào trong thùng gõ, tầng tầng lớp lớp, phía trên dùng lá cây bọc kín, để đến nơi thoáng mát phải mất mấy tháng mới ăn được.

Một nhóm người đã bận rộn làm việc nửa ngày, ướp hơn một ngàn con cá chép, dùng hết năm thùng gỗ sam có đường kính 0. 35 mét, cao 0. 6 mét, còn có hai ngàn con cá trắm cỏ và cá diếc đang đợi xử lý. "Triệu Khác, anh dẫn mọi người vào nhà uống trà, nghỉ ngơi một lát đi." Tô Mai đứng lên nói: "Em đi hầm cá, nướng bánh bột ngô. Niệm Doanh, Tiểu Cẩn, đi gọi hiệu trưởng Thái, bà Vương tới dùng cơm."

Trong hai người thì có một người cánh tay không tiện, một người thì lớn tuổi, nên việc thu dọn cá, Tô Mai sẽ không để cho hai người động tay vào, chỉ nhờ bọn họ dẫn Tiểu Du nhi, Tiểu Hắc Đản đi chơi.

"Vâng." Lâm Niệm Doanh, Triệu Cẩn đáp lại, rửa tay và đi gọi người.

Triệu Khác pha một ấm trà, cầm điếu thuốc, gọi mấy người vào nhà.

Lưu Hạo Nam đã đến ruộng dưa để hái bốn quả dưa hấu, còn có nhà họ Vương và nhà họ Mạnh đều được mượn tới giết cá, dù có rửa như thế nào thì cũng có mùi tanh của cá, mấy đứa nhỏ lại rất dứt khoát, đặt nó xuống dưới đất và dùng nắm đấm nện lên nó: "Rắc rắc" nó nứt ra một kẻ hở, dùng hai tay bẻ mạnh ra, bẻ thành hai miếng, sau đó mỗi người ôm một miếng và đập nó xuống đất, vậy là thành vài miếng.

Nhặt từng miếng lên trên khay, Lưu Hạo Nam bưng vào nhà, gọi mấy người tiểu đoàn trưởng Vương, Mạnh Tử Hành tới và nói: "Tới đây ăn dưa."

"Được, càng ở ngày càng cảm thấy tự tại.' Mạnh Tử Hành nhìn năm người Lưu Hạo Nam và cười nói: 'Có muốn đi lính không?”

Lưu Bình An hơi có ý muốn, đã tới đây nửa tháng, chưa nhìn thấy được có cao lên hay không, nhưng anh ấy có thể thấy được rõ ràng là mình đã cường tráng, có sức lực hơn trước kia.

Nếu đi lính, không nói đến những chuyện khác, huấn luyện khoảng một năm rưỡi, ít nhất là có thể bảo đảm, đến mùa đông anh ấy sẽ không hở ra là cảm cúm và nóng sốt.

Nghĩ như vậy nên Lưu Bình An giơ tay lên, Triệu Khác trợn mắt nhìn anh ấy, anh quay đầu nói với Mạnh Tử Hành: "Cậu đừng đưa ra ý kiến lung tung, chuyên ngành đại học của bọn họ hoàn toàn không hề liên quan đến chúng ta." Cho nên bất luận là nghỉ học rồi tới, hay là chuyển đến báo danh ở học viện quân sự thì đều không phải là chuyện dễ dàng, đất nước không được yên bình với thế giới bên ngoài, sẽ đánh giặc bất cứ lúc nào, một đám học sinh trẻ con ra chiến trường để lấp lỗ châu mai àI

Mạnh Tử Hành liếc mắt nhìn anh: "Không phải cậu cũng chuyển chuyên ngành giữa chừng sao?”

Triệu Khác: "Tôi học trường quân sự ở trong nước."

Mặc dù không cùng chuyên ngành, nhưng nó càng có lợi cho công việc trinh sát toàn hướng phát triển của anh.

"Được được, nói không lại cậu." Mạnh Tử Hành giơ tay đầu hàng nói: "Từ lúc gặp được cậu, tôi phát hiện, bàn về tài ăn nói với cậu, thì lúc nào tôi cũng phải thua."

Vài người bị dáng vẻ bất đắc dĩ của Mạnh Tử Hành làm cho bật cười thành tiếng.

Trong phòng bếp, Tô Mai đã nhào bột xong, dưới sự chỉ bảo của Trương Ninh, cô chặt cá trê đã chế biến thành từng khúc, chân qua nước sôi để dự phòng, vớt dưa chua ra và cắt thành từng khúc, rửa sạch, đun nóng cái nồi lớn và bỏ mỡ heo vào, đi đôi với tiếng "xèo xèo" vang lên, mùi thơm đậm đà của dầu mỡ được kích thích ra ngoài.

Cô bất ngờ ném hành gừng vào nồi, cho thêm rượu gạo, muối, dưa chua xào, rót nước suối vào, sau đó cô bỏ cá trê vào hầm.
Bình Luận (0)
Comment