Chương 342: Muối cá (3)
Chương 342: Muối cá (3)Chương 342: Muối cá (3)
Tô Mai đang ngủ say, chăn bị cuốn lên nên đã lộ ra vết hôn màu đậm ở dưới cổ của cô.
Triệu Khác vươn tay đắp kín chăn cho cô, anh viết một tờ giấy đặt ở bên gối, xoay người đi đến phía tây ôm Tiểu Du nhi, Tiểu Hắc Đản đi ra ngoài.
Lâm Niệm Doanh, Triệu Cẩn đã dưỡng thành thói quen, lúc đến nơi này bọn họ không cần người khác kêu mà đã tự bò dậy.
Sau khi rửa mặt, hai người nhìn căn hộ áp mái ở phía đông, nhìn một lúc lâu cũng không nghe được tiếng động gì.
"Ba." Triệu Cẩn hỏi: "Chú Hạo Nam và mọi người đâu?"
Triệu Khác lau giọt nước trên mặt cho hai cậu bé, anh ôm bọn họ đi ra ngoài và nói: "Đến quân đội rồi."
Tô Mai miễn cưỡng mở mắt thức dậy, trong phòng ngoài phòng đều yên tĩnh, cũng không có gì khác với thường ngày, cô lười biếng ngồi dậy, cầm quần áo trên tủ đầu giường, chậm rãi mặc từng cái một.
Chiếc áo sơ mi cổ đứng màu xanh da trời, chiếc quần màu xanh đen rộng thùng thình, Tô Mai kéo lê giày xuống giường, cảm xúc dưới bàn tay khiến cô sửng sốt một lát, là tờ giấy, lúc cầm lên xem, Triệu Khác viết thư pháp vừa mạnh mẽ vừa mềm mại, Mai: Đêm qua em đã vô cùng mệt mỏi... Yêu thương hôn em ngàn lần... Buổi sáng anh đã dẫn hai con đến căng tin... Khác để lại.
Tô Mai cầm đồng hồ lên và nhìn lướt qua, 8 giờ 34 phút.
Nắm lấy tờ giấy, tâm trạng của Tô Mai rất tốt, cô xoay người trước gương và ngâm nga nói: "Ngọt ngào, anh mỉm cười ngọt ngào, giống như hoa nở trong gió xuân..."
Không cần làm bữa sáng cho cả nhà, Tô Mai đột nhiên cảm thấy rất ung dung, cả người cũng trở nên nhàn nhã.
Bật máy thu thanh lên, cô tháo các bím tóc ra và chải từ từ, lấy dây ruy băng màu xanh da trời thắt bím tóc từ đằng trước rồi vén nhẹ ra sau đầu.
Sau khi rửa mặt, Tô Mai cầm đồ trang điểm do chị dâu cả Dụ Lan gửi tới ra, cô đứng đối diện với tấm kính và bôi son lên mặt, tỉa lông mày, son môi, ừm, xinh đẹp.
Gạt bếp lò ra, đánh trứng gà ở trong chén và cho thêm một ít muối, nhỏ hai giọt dầu mè vào đánh tan, cắt bánh bao còn dư lại của ngày hôm qua, đặt chảo lên bếp lò, rót một ít dầu chè vào, bánh bao nhúng qua trứng được trải trong chảo để chiên, đợi đến khi hai mặt có màu vàng óng ánh thì kẹp ra, cắn ở bên ngoài cháy bên trong mềm, đều thơm ngon.
Cô pha thêm một bát sữa, trộn dưa leo vào và ăn cùng, rất thoải mái và nhàn nhã.
"Chị Tiểu Mai." Mấy người Lưu Hạo Nam đẩy cửa bước vào từ bên ngoài, thấy Tô Mai đang ăn sáng thì sửng sốt: "Anh cả Triệu nhờ bọn em mang đồ ăn cho chị."
"Là cái gì?" Tô Mai ngồi ở trên ghế vẫy tay: "Cho chị xem thử."
"Cháo, trứng luộc, bánh bao, dưa muối." Lưu Hạo Nam đặt từng cái lên bàn và nói: "Trứng luộc là anh cả Triệu cố ý nhờ chiến sĩ của tiểu đội nhà bếp nấu giúp."
"À" Tô Mai cầm một quả trứng đã vỡ vỏ lên, cô lột ra và nhúng vào nước dưa chuột để ăn.
"Chị Tiểu Mai, chị ăn cái gì thế?" Lưu Bình An chỉ vào bánh bao chiên thơm ngon và nói: "Trông nó rất ngon."
Tô Mai đưa đĩa cho bọn họ: "Nếm thử đi, bánh bao nhúng trứng gà chiên, sau này các em phải tự nấu cơm ăn, nếu lười và muốn bớt việc, thì có thể làm như vậy."
Sau đó cô nói cách làm cho mọi người một cách tỉ mỉ, cẩn thận.
"Ưm, ăn rất ngon." Một cái bánh bao cũng chỉ cắt được sáu bảy miếng, Tô Mai đã ăn hết một nửa, nên mấy người này chỉ có thể nếm được mùi vị của nửa miếng,
Tô Mai nhìn phía sau bọn họ: "Niệm Doanh và Tiểu Cẩn đâu?"
"Đến bưu điện lấy gói hàng rồi." Lưu Hạo Nam nói xong thì lau tay, sau đó anh dẫn vài người đến dưới mái hiên để lấy từng con cá ở trên gậy tre xuống, nó được phơi khô trên giá phơi hình tam giác: "Chị Tiểu Mai, bọn em trở về từ quân đội, thấy mọi người cầm lưỡi hái đến ruộng cắt đậu, chúng ta có cần đi cắt không?"
"Ừm”" Tô Mai ăn xong một quả trứng gà, cô đưa một quả trứng gà khác cho Lưu Bình An nhỏ tuổi nhất, sau đó cô cầm chén đũa đi vào phòng bếp rửa sạch và nói: "Đợi một lát nữa chị sẽ dẫn các em đi vào trong ruộng."
Một mẫu đậu nành, mấy người cắt trong một ngày.
Ở nhà không có chỗ để phơi đậu đập đậu, Tô Mai nói chuyện với Đại Bàn, bảo Lưu Hạo Nam bọn họ gánh đến căng tin canh tác, trải ở một góc của quảng trường.
Cách đập đậu của người ở thời đại này, hoặc là sức người, hoặc là dùng miệng của vật nuôi.
Có một công cụ đặc biệt dành cho việc đập đậu bằng sức người được gọi là Liên Sạn, dùng một thanh gỗ dài và một bộ các thanh tre hoặc gỗ xếp thành hàng ngang được cố định với nhau bằng một trục xoay tròn, khi sử dụng, cầm thanh gỗ và nhấc các thanh tre / thanh gỗ lên để đập xuống.
Nó không chỉ có thể đập đậu, còn có thể đập lúa, lúa mì, hạt mè, rất nhiều người vợ quân nhân đã mua ở nhà.