Chương 414: Quân bài, thuyền hải tặc (3)
Chương 414: Quân bài, thuyền hải tặc (3)Chương 414: Quân bài, thuyền hải tặc (3)
"Được rồi, được rồi, nếu em ở không được tự nhiên thì chiều em dẫn Tiểu Chương về nhà mẹ em ở mấy ngày đi, tối ba mươi rồi về, sang mùng một lại đi."
Sắc mặt Tịch Nam đột ngột biến đổi. Anh ta cho là cô ta không muốn à? Nhưng nhà mẹ đẻ nào có phòng để cô ta ở, cơm nước cho cô ta ăn, trở về không phải là chẳng sống nổi sao? Cô ta còn phải xem sắc mặt người khác, bị anh trai, chị dâu ghét bỏ. Nhưng cô ta có thể nói những chuyện này không? Từ cái ngày được gả tới đây, cô ta đã không ngừng nói với ba mẹ chồng, chị dâu, chồng là gia đình đối xử với cô ta tốt thế nào, ở nhà cô ta được cưng chiều ra sao.
Miệng há ra rồi lại khép về, Tịch Nam bắt lấy tay của Triệu Dần, nhéo mạnh một cái: "Vì cái thá gì! Vì cái thá gì mà anh muốn tôi dẫn Tiểu Chương tránh ra ngoài? Muốn đi cũng là cô ta đi!"
Dụ Lan xem thời gian, lo cho hai đứa bé ở nhà, bèn nói với Tân Thục Mai và Tô Mai một tiếng rồi đi về trước.
Trưa đó, Triệu Khác về ăn cơm, từ xa đã thấy sân nhà mình phơi đầy quần áo: "Sao không đợi anh vê hãy giặt?"
Tô Mai mỉm cười: "Anh đi làm rảnh rỗi chứ?"
"Buổi tối? Có rảnh."
"Thuyền nhỏ của Niệm Huy bán được một trăm hai mươi đồng, ếch của Tiểu Thanh bán được tám mươi đồng. Ngày mai xưởng trưởng Lý đến lấy bản vẽ." Tô Mai cười bảo: "Trung đội trưởng Triệu, buổi tối anh không hề có thời gian giặt quần áo.'
Triệu Khác nắm tay cô, giúp cô xoa xoa cổ tay, ấn cánh tay: "Xe quân đội bán được bao nhiêu?”
"Năm trăm." "Xe quân đội tạm được, thuyền nhỏ bán hời rồi."
"Ừ" Tô Mai bảo: "Lúc ấy em vội đến bệnh viện, không có thời gian trả giá với ông ấy, lần sau sẽ kiếm thêm chút nữa."
"Đi bệnh viện!" Triệu Khác nhanh chóng quét mắt qua trong, ngoài phòng: "Chị dâu cả và mấy đứa bé đâu?"
"Chị cả về nhà thăm Tiểu Sâm, Tiểu Quân đi làm bài tập rồi. Bọn Tiểu Cẩn đến trạm phế liệu mua gỗ vẫn chưa về." Tô Mai kéo vạt áo của anh rồi vuốt phẳng nếp nhăn bên trên: "Sáng sớm, sau khi anh đi, em đến bệnh viện thăm Bộ trưởng Lữ và Quý Tiểu Ngũ với chị cả."
"ÀI" Triệu Khác không hề nghĩ nhiều, chỉ coi như vì ông cụ trong nhà và Bộ trưởng Lữ có chút giao tình, mà mẹ nhà mình đi đứng không tiện, nên để chị cả và Tiểu Mai đi một chuyến: "Mua gõ, vậy là em định làm gì nữa à?”
"Ừ" Tô Mai trả lời: "Em vẽ cái tàu cướp biển, muốn làm một bộ sưu tập, bán cho xưởng trưởng Lý."
"Bộ sưu tập?”
"Chính là làm bốn, năm, hoặc hơn mười cái tàu cướp biển với hình dáng, kích cỡ khác nhau."
"Nói vậy là xe quân đội cũng có thể làm thành một bộ sưu tập?"
Hai mắt Tô Mai vụt sáng lên. Cái họ bán cho xưởng trưởng Lý chính là Studebaker US6, bọn họ còn có thể làm GMC CCKW-353, J151, cùng thùng gỗ, xẻng gỗ, đòn gánh nhỏ đồng bộ. Mấy đứa trẻ có thể lái xe, vận chuyển cát, kéo gỗ, nhặt than chơi: "Em đi vẽ bản phác thảo."
Triệu Khác kéo tay cô lại, nâng cổ tay cho cô xem đồng hồ: "Tiểu Mai, anh chỉ có bốn mươi phút để nghỉ ngơi."
"A, vậy anh mau vào nhà đi, em đi xới cơm."
Triệu Khác gật đầu, vừa định nhấc chân vào nhà thì Tiểu Mã kéo xe chở gõ, dẫn bọn Triệu Cẩn về rồi.
"Ba ơi!" Tiểu Du Nhi ngồi ở trước xe, trong tay đang cầm một cái lư hương nhỏ, hưng phấn vẫy vẫy tay với Triệu Khác, nói như 'dâng của quý: "Ba nhìn này, con mang cho ba cái bô đi tiểu!"
Triệu Khác vuốt giữa trán, đi tới ôm cậu bé xuống, bảo: "Con tự giữ lại dùng đi!"
"Ba ơi!" Tiểu Du Nhi xách hai quai cầm của lư hương nhấc lên: "Ba không thích à?”
Lư Hương to cỡ chiếc bát tô trong nhà, tay cầm một bên giống chiếc tai động vật bám đầy bụi. Bên ngoài còn dính đầy bùn đất, trông thật rách nát.
"Ba không cần, Tiểu Du Nhi cứ tự mình giữ lại đi." Triệu Khác kéo áo trên vai mình, nhấc cậu bé sang một bên rồi nhấc gỗ, giúp Tiểu Mã đẩy xe vào trong viện.
"Ha ha..." Tôn Tiểu Lang liếc nhìn cậu bé rồi vui vẻ nói: "Anh đã nói nó quá xấu rồi mà, không cho em lấy mà em còn không chịu. Bây giờ nhìn đi, ngay cả chú Triệu cũng không thích."
Tiểu Du Nhi mím môi, ôm chiếc lư nhảy tưng tưng chạy tới bên cạnh chiếc chậu lớn. Cậu bé đưa tay muốn ném nó vào trong nước mà Tô Mai giặt xong quần áo còn chưa kịp đổ: "Mẹ ơi, mẹ ơi..."
"Ơi!" Tô Mai đáp lại: "Mẹ đang ở nhà ăn."
Người phương Bắc rất thích ăn mì, hôm nay chị Lý làm mỳ thịt kho.
Sợi mì do Tô Mai làm vừa mềm vừa dai. Đồ ăn kèm có hai món, một món là măng chua xào thịt khô, món còn lại là trứng xào tỏi tây.
"Mẹ ơi!" Tiểu Du Nhi đỡ cánh cửa nhà ăn rồi gọi.
"Ơi!" Tô Mai cầm một chiếc bát con, vớt một đũa mì sợi: "Tiểu Du Nhi có thịt và trứng gà, con muốn ăn loại nào?"
"Thịt ạ. Mẹ ơi, con tìm cho ba một chiếc bô đi tiểu, nhưng ba lại chê xấu không cần. Mẹ rửa sạch giúp con được không?”