[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 435 - Chương 435: Đánh Nhau (3)

Chương 435: Đánh nhau (3) Chương 435: Đánh nhau (3)Chương 435: Đánh nhau (3)

"Thằng quỷ nhỏ kia, nói cái gì vậy?" Tôn Hổ và Triệu Khác đi tới đây, liếc mắt nhìn ba đứa nhỏ đang đánh nhau trên mặt đất, đánh cho Tôn Tiểu Lang một cái thật mạnh: "Mặc kệ hai người ở nhà đánh nhau như thế nào, đấu như thế nào. Ở bên ngoài, con và cậu ta cũng chính là chú cháu ruột thịt, đi, còn không tới giúp cậu ta?"

Triệu Khác híp mắt: "Tiểu Chương ngăn cậu ta lại."

Tôn Tiểu Lang quay đầu lại hung ác nhe răng về phía Triệu Chương: "Gà yếu, cậu dám!"

Triệu Chương mím môi, đột nhiên vọt tới, ôm lấy eo Tôn Tiểu Lang.

"Buông tay!" Tôn Tiểu Lang xoay vòng không có hất cậu ấy ra, giơ tay đấm đấm sau lưng cậu ấy mấy cái: "Ê, tôi bảo cậu buông tay!"

Triệu Sâm nhận ra sai lầm của mình nên lập tức điều chỉnh tâm tính, chỉ thấy cậu ấy hít sâu một hơi, dũng cảm đối mặt với Triệu Trác nói: "Ba con sai rồi, chú thím không cho con đi vì muốn giữ công bằng, chỉ muốn con không ỷ đông hiếp yếu mà ức hiếp người khác. Nhưng mà con là người làm anh trai, do quá lo cho các em nên mới tiến lên ra mặt cho bọn họ, không thể ở một bên khoanh tay đứng nhìn.”

Tô Mai mỉm cười rồi vỗ vai trụ cột gia đình nhỏ: "Tính giác ngộ không tồi, nếu cháu có lý lẽ như vậy, thật ra vẫn còn một biện pháp khác. Mặc dù cháu không thể trực tiếp tham gia nhưng cũng có thể hỗ trợ. Người đứng ngoài cuộc thường dễ dàng nhìn thấy sơ hở của đối phương hơn, lúc đó cháu hoàn toàn có thể lên tiếng nhắc nhở em trai của mình. Ha ha... Đương nhiên cách này tương đối xấu xa nên thím chỉ nói nhỏ cho cháu biết thôi đó."

Tô Mai thì thầm nói: "Chú út của cháu là người tốt."

Triệu Trác nhịn cười, ho một tiếng: "Năm mới nên ba sẽ không đánh con, biết điều thì lấy cả tiền mừng tuổi năm ra hết đi, rồi hỏi mấy em của con muốn cái gì, mau lên."

Trong lòng Triệu Sâm lập tức như được trút bỏ được gánh nặng: "Vâng."

Ba người vào phòng, cả một nhà đang vây quanh mấy đứa nhỏ để bôi thuốc. Tần Thục Mai bảo chị Lý lên lầu, cầm một bộ áo bông dày của cô mặc cho Nhâm Bạch Đào.

Tô Mai vào nhà cũng lần lượt mang cho bọn nhỏ mấy bộ quần áo để thay, tiếp đến gọi mọi người xuống ăn cơm.

Bởi vì thêm bốn người nhà họ Tôn, nên đồ ăn chị Lý chuẩn bị từ trước có chút không đủ. Tô Mai cởi áo khoác, xắn tay áo lên vừa bảo chị Lý pha sữa bột, sữa lúa mạch cho bọn nhỏ uống, vừa nhồi bột mì.

Bánh kếp đã được dọn ra, gắp bắp cải đã qua sơ chế cuộn lại với thịt, lúc ăn vào lại có một hương vị khác.

Ăn đến giữa chừng thì Tôn Cương Thiết đến.

Triệu Trác đứng dậy lấy thêm một cái ghế cho ông ấy, chị Lý vội vàng múc một chén cháo gạo tẻ và cầm đôi đũa đưa cho ông ấy.

Tôn Cương Thiết uống một ngụm cháo, gắp một đũa măng chua ăn thử, chỉ thấy hai mắt ông ấy híp lại nói gì: "Măng này ướp không tệ, rất ngon!"

Tần Thục Mai cười nói: 'Mấy người nhà thằng ba ở quân khu phía Nam, có khu gia quyến nằm giữa sườn núi. Tiểu Mai lại là người chịu khó, vừa qua mùa đông xuân đã tự mình vào núi đào, sau khi bóc vỏ lại ướp muối, đồ nhà mình tự làm, ăn vào vừa miệng hơn."

Tôn Cương Thiết nhìn về phía Tô Mai.

Tô Mai mỉm cười với ông ấy.

"Đôi mắt trong trong veo chính trực, lại chăm chỉ biết lo cho gia đình, Trung đoàn trưởng Triệu thật có phúc." Tôn Cương Thiết khen. "Ha ha...' Tân Thục Mai nghe xong còn vui vẻ hơn cả Triệu Khác và Tô Mai, bà ấy nói: "Anh lại nếm thử bánh bao này đi, nguyên liệu đều là do Tiểu Mai tự hái rồi chế biến đó, nhân cũng do con bé tự trộn đó."

Triệu Khác cầm một cái đưa cho ông ấy, Tôn Cương Thiết đưa tay muốn đón...

"Chờ một chút!" Tiểu Du Nhi túm lấy ống tay áo ba cậu bé lại, gọi chị Lý: "Bà Lý, bà mau lấy khăn ướt cho ông nội Tôn đi, ông ấy đi vệ sinh không rửa tay."

Nhất thời ánh mắt mọi người đều đặt trên người Tôn Cương Thiết.

Tôn Cương Thiết bị mọi người nhìn đến mặt già cũng đỏ lên: "Tiểu Du Nhi nói bậy cái gì đó, trước khi đến đây ông nội Tôn đã rửa tay rồi."

"À-" Tiểu Du Nhi kéo giọng thật dài: "Thì ra khi chúng cháu đánh nhau, ông thật sự không có đi rửa tay. Ôi, ông nội Quý thật đáng thương!" Tất cả mọi người đều là con trai, hiểu được buổi sáng ai thức dậy mà không đi vệ sinh một chuyến.

"Ha ha..."

Tôn Cương Thiết nghĩ đến bộ dáng nghẹn khuất của Tư lệnh Quý, ông ấy không nhịn được cũng vui vẻ.

Cơm nước xong Tôn Cương Thiết, Tôn Đại Hổ ngồi trong phòng khách nói chuyện với cha con nhà họ Triệu.

Nhâm Bạch Đào tạm biệt về nhà trước, ba mươi tết phải quét dọn nhà cửa. Cô ấy vội vã trở về quét dọn phòng, lúc gọi Tiểu Quyển Mao về, mấy đứa nhỏ càng đánh càng thân. Lúc này cậu ta đã hoàn toàn thân quen với đám Tiểu Hắc Đản, làm sao nỡ ra về: "Ai nha, ba em và anh Tiểu Lang đều ở đây, chị lo lắng cái gì nữa?"
Bình Luận (0)
Comment