[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 454 - Chương 454: Xảy Ra Chuyện (1)

Chương 454: Xảy ra chuyện (1) Chương 454: Xảy ra chuyện (1)Chương 454: Xảy ra chuyện (1)

Tô Mai nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, hơn bốn giờ, trời mùa đông tối sớm: "Để mai đi..."

"Ngày mai ba sẽ lập kế hoạch huấn luyện cho các con..." Tô Mai còn chưa dứt lời thì Triệu Khác đã để bát xuống, nhìn mấy tên nhóc rồi nói: "Còn mấy ngày nữa thôi là sẽ phải tham gia vòng thi thứ nhất rồi, các con không tranh thủ thời gian để tôi luyện bản thân sao?"

Nghe vậy, mấy anh em Triệu Cẩn lập tức từ bỏ ý định đến bệnh viện ở trong đầu, nhao nhao hỏi những chuyện liên quan đến cuộc thi quân đồng tử.

Tô Mai bưng bát của Triệu Khác lên: "Cần thêm nữa không?"

Triệu Khác nói mấy câu đuổi bọn nhỏ đi, cầm chiếc bát không của Tiểu Hắc Đản và Tiểu Du Nhi lên, đứng dậy nói: 'Không cần đâu."

Hai người một trước một sau đi vào phòng bếp, Tô Mai lấy cái xô múc nước nóng cho anh tắm rửa: "Sự tình vẫn chưa xong à? Chẳng qua chỉ là một gia tộc... Triệu Khác, sao em lại thấy không đúng lắm nhỉ? Thuật dịch dung gì mà lợi hại đến nỗi có thể khiến bọn anh tổn thất hai chiến sĩ như vậy chứ..."

Kỹ thuật trang điểm ở tương lai cũng đủ lợi hại rồi, có thể làm cho một người hoàn toàn biến thành một người khác, nhưng chỉ cần quan sát cẩn thận thì vẫn có thể nhìn ra chỗ sơ hở mà, huống chỉ các anh đều là những chiến sĩ tinh nhuệ từng trải qua cả trăm trận chiến, ai ai cũng có đôi mắt sắc bén nữa.

"Không phải là... mặt nạ da người đấy chứ?" Nghĩ như vậy, Tô Mai giật nảy mình, run rẩy.

"Nghĩ đi đâu thế." Triệu Khác buồn cười nhìn vợ: "Là hóa trang bằng thuốc."

"Hóa trang bằng thuốc! Hóa trang thuốc kiểu gì mà lợi hại như vậy chứ?"

"Không lợi hại đến vậy, chỉ là... bọn anh muốn nó lợi hại như vậy." Nếu không thì giải thích thế nào về việc chẳng qua là bắt mấy người thôi mà bọn họ lại tổn thất mất hai người chứ.

Câu nói này có hàm ý.

"Đúng là các anh có người bị thương thật nhưng không có nhân viên hy sinh đúng không?"

Triệu Khác không kìm được mà cong môi cười, nói: "Tiểu Mai nhà anh thông minh quá. Cái thôn mà Cố Miểu bị bắt tới tiếp giáp biên giới. Tư lệnh Giang là bạn sống chết có nhau với ba của Cố Miểu, cũng là anh họ của mẹ cô ấy. Chuyện của Cố Miểu, Cố Sâm vì sự phát triển của gia tộc mà có thể không truy cứu, nhưng ông ấy thì không thể. Lúc ông ấy phái người điều tra chuyện Cố Miểu bị bắt thì nhận được mật báo của một con cháu nhà họ Cố sống gần doanh trại, nói rằng một vài món đồ cổ của nhà họ Cố bọn họ bị người ta bán đến biên giới.

Thêm nữa, thảo dược của bệnh viện, loại thượng đẳng bị đổi thành trung đẳng, trung đẳng bị đổi thành hạ đẳng, vả lại không chỉ có bệnh viện của bọn họ thôi đâu. Người đó đã liên hệ với những người anh em thân thiết trong gia tộc, phát hiện nhiều bệnh viện cũng là như thế.

Chuyện khiến người khác thấy kinh hoàng hơn chính là bọn họ còn điều tra được, trong vài năm liên tục, một số nhân viên thu mua đã chết bất đắc kỳ tử. Các bác sĩ điều trị, trong đó có cả một số anh chị em khác chi của họ, trước khi chết đều từng nói dược liệu có vấn đề, yêu cầu được kiểm tra."

Triệu Khác khẽ thở dài, nói tiếp: "Trong quá trình bọn họ điều tra bí mật, người nhà và bạn bè của bọn họ còn bị người của nhà họ Cố và cấp trên ngăn cản, tấn công và hãm hại. Bọn anh men theo tin tức mà bọn họ cung cấp, truy xét một đường, tra ra được chú hai, chú năm, em trai em gái họ của Cố Sâm và mấy vị lãnh đạo bậc trung. Bọn họ không những động vào dược liệu và dụng cụ của bệnh viện, mà còn tham gia buôn lậu văn vật nữa. Một kẻ cầm đầu khác, bọn anh còn hơi hoài nghi, chưa dám xác định, cho nên..." Anh và Bộ trưởng Lữ bèn chọn hai đội viên của đội đặc chiến, bảo bọn họ hy sinh trong nhiệm vụ lần này, đổi thân phận khác trà trộn vào doanh trại của đối phương để bí mật điều tra.

"Mặt khác, lần này thanh tra và bắt giữ trên quy mô lớn, kiểu gì cũng sẽ có một vài con cá lọt lưới, anh sợ chúng sẽ trả thù, hai ngày này, em đừng để bọn Tiểu Cẩn đi ra ngoài, cố gắng nhốt mấy đứa nó ở trong đại viện."

"Vâng.' Tô Mai gật đầu: "Em đã đeo ám tiễn hoa mai làm bằng tre lên cổ tay của mấy đứa rồi, hai hôm nay cũng đã dẫn chúng đi luyện tập ngắm trúng và bắn. Điều em thấy tò mò là nhà họ Cố thiếu tiên à?" Tô Mai không nhịn được mà líu lưỡi nói: "Cái khác thì không nói, chỉ với hóa trang bằng thuốc mà anh nói, chỉ bằng vào nó mà có thể giúp con người ta tạo ra hiệu quả mà khác với vẻ ngoài của mình, đưa vào sản xuất thì sẽ kiếm được món tiên khổng lồ đấy."

Trong mắt của Triệu Khác lộ vẻ mong đợi, nói: "Có thể thật sao?"

Nghĩ đến năng lực biến đồ bỏ đi thành vật báu của vợ, anh xoay người đi ra phía ngoài, nói: "Anh đi gọi điện thoại, bảo bọn họ mang một bộ tới đây, em xem xem có được không nhé."
Bình Luận (0)
Comment