Chương 464: Tiết lộ (5)
Chương 464: Tiết lộ (5)Chương 464: Tiết lộ (5)
"Gọi điện cho phụ huynh của Hoa Vĩnh Niên cùng Lý Tuấn Tài, hỏi họ tại sao hôm nay lại muốn đến trung tâm bách hóa cùng hội đền?"
"Vâng!"
Sau khi cúp máy, Triệu Khác lại gọi cho Dương Đồng Quang: "Phó sư đoàn trưởng Dương, tôi hỏi một chút, quân đồng tử các anh có phần thi đặc biệt nào không?”
"Sao cậu biết?"
Trái tim Triệu Khác bỗng trở nên yên tâm: "Phó sư đoàn trưởng Dương, đã thông qua rồi, các anh đưa mấy đứa trẻ đi như vậy là không đúng. Phụ huynh không tìm thấy người đều báo công an rồi."
"Sao có thể chứ, chúng tôi đã gọi điện chào hỏi qua với các bậc phụ huynh rồi mà. Bây giờ tôi đang định thông báo cho nhà các cậu đây. Ngày kia, chúng tôi sẽ đưa bốn người Triệu Cẩn, Triệu Sâm, Lâm Niệm Doanh, Lâm Niệm Huy đi nửa ngày."
"Ngày kia!" Triệu Khác nhíu chặt mày lại: 'Phó sư đoàn trưởng Dương, con trai út của nhà chúng tôi còn chưa đến hai tuổi đâu. Nửa tiếng trước, đã bị một cô bé tham gia dự thi dẫn đi."
"Trung đoàn trưởng Triệu cậu đang nói đùa đấy à? Chúng tôi lại không phải nhà trẻ, cần con trai út nhà cậu làm gì. Còn có, giám khảo chính tham gia kỳ thi của chúng tôi đều là những binh linh hàng đầu được chọn ra từ bộ đội. Chúng tôi có nhiều người như vậy, cần gì phải để một học viên đưa người đi chứ, đây chẳng phải không ra thể thống gì à?"
Triệu Khác cau mày: "Vậy thì chính là kế hoạch của các anh đã bị tiết lộ."
Dương Đồng Quang bỗng giật mình, có người muốn ngăn cản họ xây dựng đội ngũ quân đồng tử?
“Triệu Khác, cậu nói gia đình báo công an có những nhà nào? Còn có cô bé đưa con trai cậu đi là ai?"
"Hoa Vĩnh Niên chín tuổi ở tỉnh Vân Nam, Lý Tuấn Tài mười một tuổi ở Hán Thành, Trương Hưng Sinh mười hai tuổi ở Giang Tây, Quách Linh tám tuổi ở Hoa Thành."
Dương Đồng Quang nhanh chóng mở sổ ra, tìm thấy tỉnh Vân Nam trước dựa theo đánh dấu bên mép sổ: "Kỳ kiểm tra của Hoa Vĩnh Niên đã bắt đầu. Lý Tuấn Tài được sắp vào ngày mai, Trương Hưng Sinh đã bắt đầu thi, còn của Quách Linh là ngày kia."
"Tôi liên lạc với thây giáo kiểm tra của Hoa Vĩnh Niên và Trương Hưng Sinh, chắc hai người này không có việc gì. Lý Tuấn Tài cùng Quách Linh... Triệu Khác, e rằng họ đã xảy ra chuyện rồi."
"Ừ" Triệu Khác nói: "Bây giờ phỏng đoán, hẳn là có kẻ lấy danh nghĩa thầy giáo kiểm tra lừa gạt lòng tin của Quách Linh, đưa nội dung thi cho con bé là bắt cóc Tiểu Du Nhi. Còn vê phần Lý Tuấn Tài, phần lớn cũng giống vậy, không biết đối phương giao nhiệm vụ thi gì cho thằng bé đây?"
Trong lòng Dương Đồng Quang trở nên nghiêm túc, đứa trẻ hơn mười tuổi vẫn chưa hiểu hết đúng sai. Cộng thêm, cậu bé quá tin tưởng vào thầy giáo kiểm tra, còn chẳng phải người đó nói gì nghe nấy hay sao: "Bây giờ tôi thông báo bên dưới tạm dừng kỳ thi lại, cử người đi đón tất cả học viên tham gia hay không tham gia đến quân khu, sắp xếp thống nhất."
Triệu Khác đồng ý gật đầu: "Anh lại kiểm tra một lần nữa, xem còn có đứa trẻ nào bị mất tích hay không?"
"Được." Dương Đồng Quang nói: "Tôi đã điều tra rồi, chờ lát nữa lại gọi vào số này cho cậu hả?"
"Anh cả của tôi dẫn theo Tiểu Cẩn và Niệm Hy đuổi theo Tiểu Du Nhi. Tôi cần phải chạy vội qua đó dựa theo ký hiệu họ để lại. Nếu gặp được những đứa trẻ khác, tôi nhất định sẽ đưa về cùng, các anh cũng cử người điều tra cặn kẽ chuyện này đi?"
"Ừ" Dương Đồng Quang đặt điện thoại xuống, nhanh chóng báo cáo chuyện này lên trên.
Hôm đó, mấy người Tư lệnh Quý bồi ông cụ đến hội trường nghe xong, trầm ngâm giây lát rồi nói: "Điều này chứng tỏ, thành viên trong đội đặc chiến của chúng ta đã khiến đám chuột ẩn núp trong cống ngầm sợ hãi."
Tư lệnh Quý hoàn toàn tán thành: "Triệu Khác chỉ mới đến thủ đô mười ngày, đã dẫn dắt đội đặc chiến xử lý nhà họ Cố và mấy vị tướng lĩnh cấp trung, cũng như một nhóm quản lý cấp cao ở bệnh viện. Tốc độ và sức hành động này khiến bọn chúng sợ hãi." Tuy rằng chúng ta đã điều tra ra được chứng cứ phạm tội từ lâu, nhưng người ngoài không biết đến! Họ còn tưởng rằng năng lực của thành viên đội đặc chiến cực kỳ giỏi.
Đội đặc chiến mới vừa được thành lập đã như vậy, nếu bồi dưỡng quân đồng tử từ nhỏ thì sao?
Nếu nhóm người này trưởng thành, thì nhất định sẽ là những sĩ quan tình báo tài tình cùng mãnh hổ, hùng sư, hồ ly xảo quyệt.
"Vẫn do chúng ta không làm tốt công tác bảo mật." Ông cụ khẽ than.
"Là chúng ta vẫn chưa sắp xếp tốt cho đám quân đồng tử này ngay từ đầu." Tư lệnh Quý tiếc nuối nói: "Mới đầu, mọi người đưa ra đề nghị này chỉ đơn giản vì xem xong báo cáo của Triệu Khác nhất thời nóng đầu. Nếu như ngay từ đầu, chúng ta có thể bí mật kiểm tra và âm thầm lựa chọn, giống như việc tuyển chọn thành viên của đội đặc chiến, không cần gióng trống khua chiêng như vậy thì tốt rồi."