[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 483 - Chương 483: Tình Cảm (1)

Chương 483: Tình cảm (1) Chương 483: Tình cảm (1)Chương 483: Tình cảm (1)

Ông cụ mở cái hũ ra, nói bảo mẫu mang bát đũa tới, ông gắp lên nếm thử, gật đầu hài lòng: "Tự làm phải không?"

Tô Mai: "Sĩ quan hậu cần ở căn tin của đại viện quân khu bọn cháu làm đó ạ."

"Ông ơi, tặng ông ạ." Tiểu Du Nhi đưa chai thủy tỉnh đang ôm cho ông ấy: "Pha với nước, ngọt lắm."

"" Ông cụ nâng chai thủy tinh lên hứng thú nhìn: "Trà bưởi mật ong! Cái này cũng do sĩ quan hậu cần của các cháu làm?"

"Mẹ làm đó ạ." Tiểu Du Nhi kéo ống quần: "Làm một bình, chúng ta uống đi."

"Khát rồi à?" Ông cụ đưa tay ra hiệu cho bảo mẫu mang một bình thủy tinh đến.

"Haiz..." Tiểu Du Nhi thở dài thườn thượt: "Mấy ngày cháu chưa được ăn ngọt rồi, muốn uống một ngụm, ngọt cả miệng."

"Ha ha..." Ông cụ bị biểu cảm tỉnh quái chọc cho bật cười ha ha, đến lúc bảo mẫu mang bình thủy tinh đến, đun chút nước ấm pha trà bưởi mật ong, rót cho cậu nhóc đó trước: "Uống đi."

"Thúc Thái Gia."Tiểu Du Nhi đang cầm chén trà trong tay liếc nhìn mẹ mình, xông đến chỗ ông cụ cười ngọt ngào: "Ông thật tốt."

Ông cụ trêu cậu: "Giỏi hơn mẹ cháu à?"

Đôi mi dài của Tiểu Du Nhi vểnh lên, đưa chén lên miệng nhấp một ngụm, quay đầu lại nói với Cố Đan Tuyết: "Chị ơi, chị có muốn uống thử không, rất ngọt..."

Cố Đan Tuyết cười mỉm nói: "Em uống đi!"

"Ha ha..." Ông cụ nói, cười nói với Tô Mai: "Con nuôi dưỡng một đứa nhỏ rất lanh lợi...

"Cậu nhóc này rất thích đồ ngọt, vừa không chú ý một cái đã sờ lấy viên kẹo trong túi, cứ ăn liên tục từng viên từng viên, không chút kiềm chế." Tô Mai cười nói: "Hai hôm nay mới kiểm soát được, không dám để nó ăn nhiều."

"Muốn sâu răng à." Ông cụ nhìn Tiểu Du Nhi cười nói.

"Không sợ." Tiểu Du Nhi cầm lấy chén và xua tay: "Mẹ nói ai cũng thay răng một lần."

"Ha ha... Hiểu không ít đó."

Tiểu Du Nhi ưỡn ngực lên cười híp mắt.

"Tiểu Sâm, Tiểu Ngọc Chương...' Tô Mai lần lượt gọi từng đứa nhỏ đến:"Nhanh đến chúc mừng Thúc Thái Gia đi."

Tiểu Du Nhi sửng sốt, đột nhiên giống như nghĩ đến cái gì, đang cầm cái chén quỳ "bịch" xuống trước mặt người lớn: "Thúc Thái Gia, chúc mừng năm mới!"

Tô Mai vội vàng lấy khăn tay lau nước bắn trên ngực cậu.

Lũ trẻ vừa nhìn thấy đã nhanh chóng xếp thành hai hàng từ thấp đến cao ở cửa lớn, quỳ xuống dập đầu với với ông cụ: "Thúc Thái Gia, chúc mừng năm mới!"

"Tốt, tốt, tốt, chúc mừng năm mới! Chúc mừng năm mới! Nhanh, mau đứng lên." Ông cụ tự mình đỡ Tiểu Du Nhi, nhận lấy cái hộp bảo mẫu đưa đến, cầm một chiếc bao lì xì màu đỏ thẫm thêu con chó nhỏ cho cậu, rồi cầm một chiếc và nhét một chiếc bao lì xì vào tay, cuối cùng đưa cho Triệu Khác và Tô Mai mỗi người một cái.

Tô Mai cầm bao lì xì hơi há hốc mồm: "Chú Cố, con đã lớn rồi..."

"Ở trước mặt chú, hai đứa cũng không lớn hơn mấy đứa nhỏ kia bao nhiêu, ha ha... Câm đi! Cũng không phải cái gì quá quý giá, chỉ là vật may mắn thôi."

Triệu Khác nhét bao lì xì vào túi áo, kéo Tô Mai quỳ xuống dập đầu một cái với ông cụ: "Chú, năm mới vui vẻ!"

"Ha ha... Đứng lên, đứng lên!" Ông cụ kéo hai người dậy, vui vẻ căn dặn bảo mẫu: "A Trà, dọn cơm đi, tôi uống rượu thanh quả, chi mấy đứa nhỏ rượu nếp, mang Thượng Cống Tửu cho Tiểu Khác và Tiểu Mai."

Bảo mẫu mỉm cười đáp lại rồi quay người đi sắp xếp.

Ông cụ rất chú trọng đến sức khỏe, ăn uống thanh đạm. Biết bọn họ đến nên đã sớm căn dặn người đi mua cá, dị dê, thịt bò vê nấu mấy món chính.

Nói là món chính, cũng không phải là mâm cao cỗ đầy đồ ăn dầu mỡ gì, mà là chén đĩa rất tinh xảo đặt trên mâm, da dang nhưng ít, đẹp đến mức khiến người ta không muốn động đũa.

Có hoa cúc cá vược, thịt hoa quế, gà xé sợi trộn rau mầm, tào phớ hạnh nhân, viên Tam Tiên, cá viên trân châu, cá kho, nấm rơm om, bánh chẻo Tứ Hỷ, sủi cảo hấp hoa mai, hạt điều ngũ vị hương, hạch đào vân vân...

Tiểu Du nhất là thích tào phớ hạnh nhân và bánh chẻo Tứ Hỷ, hình dáng rất đẹp, vị cũng rất ngon.

Tiểu Hắc Đản thích ăn cá và thịt, hoa cúc cá cúc, thịt hoa quế, cậu chấm vào nước chấm chua ngọt, ăn hết miếng này đến miếng khác.

Mỗi một phần số lượng cũng không nhiều, đầu bếp chắc là tính lượng người làm món ăn, cậu ăn nhiêu thêm một miếng thì người khác không có ăn, Tô Mai vội vàng gắp cho cậu thịt vịt cuộn.

"Để nó ăn." Ông Cố cười nói: "Hết thì làm tiếp, nguyên liệu nấu ăn trong nhà chuẩn bị đủ."

Nhìn bọn nhỏ ăn ngon từng miếng lớn, ông cụ Cố tự dưng có một cảm giác thỏa mãn, theo đó ăn được nửa chén cơm.

Bảo mẫu và đầu bếp không ngờ mấy đứa nhỏ, từng đứa một, sức ăn của chúng có thể so được với những người đàn ông trưởng thành.

Vội vàng dọn lên hai đĩa thịt kho tàu, đầu bếp hơn năm mươi tuổi ngại ngùng chạy đến giải thích.

Tiểu Hắc Đản, Triệu Cẩn, Triệu Sâm nhìn hai đĩa thịt nguội hai mắt sáng người luôn miệng cảm ơn ông ấy.
Bình Luận (0)
Comment