Chương 505: Nhập ngũ (2)
Chương 505: Nhập ngũ (2)Chương 505: Nhập ngũ (2)
Tư lệnh Quý nhìn từng chiếc xe cao tâm nửa người đi qua trước mắt, cười nói: "Mấy đứa nhỏ này không cho thuê xe, tôi thấy mấy đứa nhỏ ở đại viện sốt ruột chết đi được rồi."
Triệu Khác chỉ hơi trâm ngâm: "Để sau tôi nói với bọn nhỏ một chút, đưa bảy chiếc xe quân đội lúc trước tới đại lễ đường."
Tư lệnh Quý cười gật đầu: "Như vậy cũng tốt, tránh người khác dùng cái cớ này để công kích rằng anh em nhà cậu dùng bọn trẻ để lấy tiền."
Triệu Nho Sinh: “Có người nói gì sao?”
"Nghe nói có mấy nhà cũng muốn mua xe cho thuê." Tư lệnh Quý nhấp một ngụm rượu cười nói.
"Bởi vậy, bộ quân sự tất yếu phải đứng ra ngăn lại."
Nếu không chẳng phải sẽ loạn lên ư? Chẳng khác nào những quốc gia chủ nghĩa tư bản. Hai mươi phút sau, bọn nhỏ đã về, theo phía sau là một đám trẻ con muốn thuê xe.
Lâm Niệm Doanh chạy vù vào phòng, cầm sổ ghi chép thuê xe đưa cho Triệu Sâm: "Anh cả, cho anh này. Xe của em và anh Tiểu Cẩn, Tiểu Hắc Đản là xe quân đội mới nên không cho thuê. Anh tự cầm xe lúc trước ra tự sắp xếp nhé."
Triệu Khác để chén rượu xuống, đứng dậy lấy quyển sổ trong tay Triệu Sâm: "Ba đang định nói chuyện này với mấy đứa đấy. Ba định đưa mấy chiếc xe quân đội lúc trước tới đại lễ đường, sau này chúng ta không cho thuê xe nữa. Số tiền lúc trước các con kiếm được, lát nữa ba đưa mấy đưa đi báo danh ở bộ quân sự sẽ quyên hết ra để cải thiện bữa ăn cho các con."
"Vì sao?" Đám nhỏ không hiểu đồng thanh kêu lên.
"Như vậy các con sẽ được ăn ngon hơn." Triệu Khác cười vỗ vai Lâm Niệm Doanh, Triệu Cẩn và Tiểu Hắc Đản.
Lâm Niệm Doanh và Triệu Cẩn chỉ mím môi, cái cớ qua quít thế này chẳng thể thuyết phục nổi chúng.
"Nhưng lúc trước bọn cháu tiêu hết số tiền đó rồi." Triệu Sâm nói.
"Ngoài xe quân đội mới ra, chúng cháu còn mua thuyền hải tắc."
"Không phải lo."
Triệu Khác khẽ xoa đầu Triệu Sâm rồi cười nói: "Chú sẽ bù vào cho mấy đứa."
Tô Mai bê thịt thủ đã được thái lên, buồn cười liếc nhìn anh: "Trung đoàn trưởng Triệu còn có tiền riêng cơ đấy!"
"Không có không có!" Triệu Khác vội xua tay.
"Số tiền này phải xin từ chỗ em thôi."
"Bao nhiêu?" Tô Mai hỏi Lâm Niệm Doanh.
Lâm Niệm Doanh đáp: "Một nghìn sáu trăm chín mươi tám đồng."
Tổng tiền lời.
"Để mẹ chỉ số tiên này." Tân Thục Mai chống gậy đi ra.
"Mẹ đúng là có tiền!" Triệu Trác dẫn Dụ Lan đi tới nghe thấy vậy thì cười nói.
"Sao em lại muốn quyên xe quyên tiên?"
Triệu Khác nhỏ giọng thuật lại những lời mà Tư lệnh Quý vừa nói một lần nữa, sau đó nói: "Là do em không nghĩ chu toàn, ban đầu không hề để chuyện này trong lòng. Sau đó không ngờ nó lại kiếm được tiên như vậy. Nếu không xử lý tốt chuyện này thì sau này đây sẽ là nhược điểm của anh em bọn chúng."
Triệu Trác gật đầu, quay lại nói với Tân Thục Mai: "Mẹ bỏ một nghìn đồng, số còn lại để con bỏ ra."
Du Lam ở bên cạnh cũng gật đầu theo. "Đợi lát nữa rồi hãy nói chuyện này." Tô Mai nói.
"Anh cả, Tư lệnh Quý ở trong phòng đó, anh đi vào đó uống hai ly đi. Triệu Khác, anh và đám Tiểu Cẩn đưa bảy chiếc xe kia đi đi, mang cả chiếc xe mà bọn nhỏ ở ngoài cửa đang thuê đi nữa."
Mấy hôm nay không cho thuê bảy chiếc xe kia, để tránh chiếm dụng diện tích nên họ đã bỏ hộp đựng, đặt chúng trên giá ở nhà kho. Triệu Khác gật đầu, dẫn Triệu Sâm, Triệu Cẩn đi lấy xe. Triệu Trác nhận lấy cái khay trong tay Tô Mai và bước vào phòng.
Dụ Lan cởi áo khoác, tiến vào nhà bếp bưng cơm lên nhà ăn cùng với chị Lý. Tô Mai lấy búa bổ đầu lợn ra để lấy óc, múc cho Tư lệnh Quý và Triệu Nho Sinh một ít, số còn lại thì bưng lên bàn ăn.
Sau khi tháo tháo lắp lắp nhiều lần, cuối cùng Triệu Khác và bọn nhỏ cũng thuộc nằm lòng mỗi linh kiện của xe quân đội. Dưới sự chung sức hợp tác của cả nhóm, cuối cùng họ cũng lắp xong một chiếc xe sau gần mười phút.
"Tôn Trường Ưng." Tiểu Hắc Đản kêu lên.
"Thấy rõ chưa?"
Tiểu Quyển Mao võ ngực đầy tự tin: "Yên tâm đi, cứ giao cho tôi."
Triệu Khác cười nói: "Sau khi lắp xong, chú sẽ cho mấy đứa lái vài vòng. Mau tới trường đi không lại trễ giờ đấy."
"Chú Triệu.' Bạn nhỏ hỏi.
"Có phải sau khi tan học về, chúng cháu đều có thể trực tiếp tới đại lễ đường lái xe không?”
"Chú sẽ đưa xe tới đại lễ đường. Còn chuyện sau khi các cháu tan học có được lái xe không, hay lái như thế nào thì phải xem chương trình mà đại lễ đường sắp xếp như thế nào rồi."
Đám nhỏ gật đầu: "Cảm ơn chú Triệu, Tiểu Hắc Đản..." Triệu Khác xua tay, dẫn đám Tiểu Hắc Đản vào nhà rửa tay. Sau khi ăn xong cơm, Tô Mai không dọn bát đũa mà vội vã vén ống tay áo lên lấy bình thủy tinh đựng thịt vụn đã để nguội. Từng bình được đựng đầy và đóng nắp lại. Sau đó, cô lại lấy vịt, lòng lợn, chân giò đã hầm chín ra cắt thành từng miếng rồi lấy giấy dầu bọc lại thành từng gói, ngoài ra còn có cá rán và thịt viên nữa.