Chương 515: Thất tình (1)
Chương 515: Thất tình (1)Chương 515: Thất tình (1)
Tiếu Vũ sợ run, Tô Mai đến nhà ăn giúp đỡ mà không cần tiên lương, Tiếu Vũ đã nghe Dương Đồng nói hết rồi. Điều anh ấy không nghĩ tới là Tô Mai đã là mẹ của bốn đứa nhỏ rồi, lại vẫn xinh đẹp và có khí chất như vậy: "Xin chào, ba đứa nhỏ này không có vấn đề gì lớn, sau khi truyền dịch xong thì nghỉ ngơi nửa ngày. Bác sĩ nói ngày mai có thể huấn luyện như bình thường được rồi."
"Cám ơn." Tô Mai cười nói: "Tôi mang theo cơm, cậu có muốn ăn một chút không?”
"Không cần đâu." Tiếu Vũ xua tay: "Mọi người ăn đi, buổi chiều tôi lại đến. Niệm Huy nói với hai người anh trai của cháu, cơm nước xong thì nghỉ ngơi thật tốt."
"Vâng!" Tiểu Hắc Đản nhấc tay hành lễ.
Tiếu Vũ tuỳ ý nâng tay lên, làm lễ trả lại, rồi quay đi.
"Thím ơi." Lâm Niệm Doanh chống gậy đi ra từ WC, tập tễnh đi về phía hai người:
"Không phải Chú Triệu không cho thím làm việc ở nhà ăn sao?"
"Các con đều nhập ngũ, hôm qua Tiểu Du Nhi cũng đi nhà trẻ." Tô Mai cười nói:
"Thím ngồi ở nhà cũng không có việc gì làm, trừ rảnh rỗi ra cũng chỉ có rảnh rỗi, chẳng bằng đến đây giúp đỡ, cho đỡ cuồng tay."
"Mẹ ơi, mẹ không làm thẻ quân đội sao?"
"Không vội." Tô Mai đỡ Tiểu Hắc Đản đi ra ngoài phòng vệ sinh: "Mẹ không cần tiên lương, thời gian làm việc cũng tương đối tự do. Buổi tối cũng về sớm hơn một chút, mô hình cũng ra đến đây rồi."
Vào đến trong phòng, Tô Mai đỡ hai người ngồi xuống giường, lấy khăn cho hai người bọn họ lau tay lau mặt, bưng cặp lông lên sờ một chút, vẫn còn ấm. Trong phòng đặt một cái bếp lò, Tô Mai đặt cặp lồng ở bên cạnh bếp lò để hâm nóng, mở ra bón cho hai người ăn một chút, rôi đưa cả cặp lồng cho bọn họ. Cô cầm trứng chim và bánh ngô đã nguội, đặt lên nướng trên lò lửa, trứng chim nóng bỏng, bánh ngô cháy xém toả ra mùi thơm.
Triệu Cẩn nhịn không được lại ăn thêm một cái bánh ngô.
Tiểu Hắc Đản ăn no rồi ợ một cái đầy thoả mãn, đưa cặp lồng cho Tô Mai: "Mẹ ơi, chúng con không có việc gì. Mất nước ngủ một giấc đảm bảo lại là một người khỏe mạnh, mẹ về đi làm nhanh đi."
"Đúng vậy đó thím, thím đi nhanh đi. Ngày đầu tiên đi làm đã lười biếng, bếp trưởng của thím sẽ mắng dì đó."
"Được rồi, chờ một chút nữa rồi đi." Tô Mai lấy khăn ra lau tay cho cả ba người, đỡ mấy người bọn họ nằm xuống, xoa bụng cho từng người một. Dị năng quanh quẩn xung quanh bụng của bọn họ, sau khi ấm bụng rồi, ba người thoải mái híp mắt, rất nhanh đã bắt đầu ngáy khò khò.
Tô Mai ghém chăn cẩn thận cho bọn họ rồi đi đến trước mặt y tá cười nói: "Đồng chí, tôi tên là Tô Mai, làm việc ở phòng bếp của nhà ăn. Nếu mấy đứa nhỏ có chuyện gì, làm phiền cô thông báo cho tôi biết một tiếng."
Đối phương gật đầu, đồng ý nói: "Nếu có điều kiện thì tốt hơn là mua cho bọn nhỏ mấy túi đường đỏ hoặc là sữa mạch nha, sữa bột linh tỉnh gì đó. Mỗi ngày uống hai ly vào buổi sáng và buổi tối, vừa tăng trưởng chiều cao vừa bồi bổ thân thể.
"Được rồi, cảm ơn cô." Trong nhà có thực phẩm dinh dưỡng, ngày hôm qua bí thư Quý mang đến chất đống ở phòng kho, cô còn chưa kịp sắp xếp lại nữa.
Cầm cặp lồng vào trong phòng bếp, ở trong phòng bếp hầu như các chiến sĩ đã ăn xong rồi, mọi người đang vội vàng dọn dẹp, cọ rửa sạch sẽ
"Đồng chí Tô." Bếp trưởng bưng một chén trà đến đây nói: "Còn chưa ăn cơm phải không, trong giỏ còn hai cái bánh ngô, cải trắng củ cải cũng đều có. Cô xem muốn ăn cái gì, tự mình làm một cái."
Tô Mai đáp lại một tiếng, lấy nước ấm trong nồi rửa sạch cặp lồng, lấy dao rạch lên trên cặp lông tên của ba người bọn họ, đặt ở trên thớt, cầm bánh ngô lên nướng ở trên một chút lửa còn lại trên bếp, trộn với củ cải thái nhỏ để ăn.
Ăn cơm xong, quét dọn sạch sẽ từ trong ra ngoài, mỗi người mở ra cái nồi lớn màu đỏ ra, lật ngược lại đổ bột nở và bột xay nhuyễn vào hoà thành bột nhão, đổ nước ấm vào trong nồi để đó cho lên men.
Sau đó, các chiến sĩ khiêng đến một túi của cải bám bùn đất để trên mặt đất, cạo sạch bùn đất rồi cho vào trong chậu, rửa lại sạch sẽ.
Tô Mai liếc mắt nhìn qua một vòng, không có tay của chiến sĩ nào đẹp hết, hầu như đều bị nứt da, chỉ khác nhau là bị nặng hay bị nhẹ thôi.
Sau khi rửa sạch, mỗi người lại cầm một con dao "sột soạt" và cắt lại.
"Đồng chí Tô." có chiến sĩ mang đến hai túi hành tây, đưa cho cô và nói: "Cô đã cắt cả buổi sáng rồi, nghỉ ngơi một chút đi, nhặt sạch chỗ hành này, để chút nữa làm nhân bánh bao."
Tô Mai nói cảm ơn, cầm theo hành đi đến một chỗ ấm áp trong nhà bếp, đặt một cái chậu ở bên cạnh, chọn lựa. Cùng lúc đó cũng có người bê miến đến đây ngâm mềm, còn có các chiến sĩ khác cầm mỡ lợn đến đây.