[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 539 - Chương 539: Phiếu Lương (1)

Chương 539: Phiếu Lương (1) Chương 539: Phiếu Lương (1)Chương 539: Phiếu Lương (1)

Triệu Khác và Cố Ngũ đang trò chuyện nhìn thấy mấy người họ, đi lại và chào: "Bác tư, bác năm..."

Cố Trọng khẽ hất hàm: "Đứa nhỏ này có phải nhỏ tuổi nhất trong Quân đồng tử phải không?"

"Dạ" Triệu Khác rút điếu thuốc đưa cho các bác: "Lâm Niệm Huy, sinh vào ngày mồng chín tháng năm âm lịch."

Mấy người họ kinh ngạc nhướng mày, cũng tức là còn hơn mười ngày nữa mới tròn năm tuổi.

"Độ điêu luyện của nó...' mấy người họ trong lúc nói chuyện, Tiểu Hắc Đản đã tháo rời khẩu súng, lấy các bộ phận và lắp ráp lại.

Y hệt hồi nãy, thằng nhỏ vừa lắp vừa giải thích, nhưng dù là vậy, tốc độ tháo lắp của nó cũng không thể so sánh với những người lính bình thường.

"Thằng nhỏ hiếu động lại tò mò mọi thứ." Triệu Khác cười nói: "Đồ chơi còn nguyên mà nó tháo rồi lại lắp không dưới một trăm lần."

Mấy người họ hít vào một hơi, nghị lực này!

Không chỉ có Tiểu Hắc Đản tháo lắp súng cừ khôi, mà đứa trẻ ở đằng kia mượn xe quân đội của bọn anh chạy đến bùng lửa, Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh xắn tay áo, mở hộp dụng cụ, mở nắp xe phía trước gõ gõ sửa sửa tại chỗ.

"Ba đứa trẻ này,' Cố Trọng kẹp điếu thuốc, hai mắt sáng rực: "Chẳng trách Dương Đồng Quang khăng khăng để thằng Khác đến xin trước mặt chú Tuyên. Nói thật là bác muốn bắt nó về nhà lắm."

"Mấy đứa còn lại cũng được lắm nghe,' Cố Ngũ chỉ vào Triệu Sâm và Triệu Chương đang đưa đồ nghề cho Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh, với Triệu Quân mang ám tiễn đang bắn chim sẻ với Cố Đan Tuyết: "tuy bọn chúng không xuất sắc bằng ba đứa nhà thằng Khác, nhưng cũng giỏi hơn mấy đứa trẻ bình thường rất nhiều."

"Chú Trọng,' Cố Bát nói trong khi ăm Tiểu Du Nhi và Điềm Điềm: "Cháu có thể chuyển đến quân đội phía nam nơi mấy anh Triệu Khác đang ở không chú?"

Nổi gió rồi, Cố Trọng thấy Tiểu Du Nhi mặc quần áo không dày cho lắm, liền xoa lên bàn tay nhỏ của cậu sưởi ấm: "Công việc hiện tại của cháu đang ổn, sao nghĩ đến chuyện chuyển đi?"

"Ha ha... chú xem anh Khác thật biết nuôi dạy con cái,' Cố Bát xóc Tiểu Du Nhi trong lòng và cười bảo: "Không phải cháu chỉ nghĩ không thôi, sau có con cái, ở gần nuôi dạy chúng tốt hơn mà."

Mắt Cố Ngũ sáng rỡ.

Cố Trọng: "Vợ cháu mang thai sao?"

Cố Bát: "Chưa ạ."

"Chăm chỉ làm ăn kiếm chút công lao,' Cố Trọng vỗ vai anh: "Khi nào con cháu tròn một tuổi, chú sẽ chuyển cháu đến đó."

"Dạ!" Cố Bát hân hoan đáp.

Cố Ngữ: "Chú Trọng, còn cháu..."

"Việc gì!" Cố Trọng trừng mắt nhìn anh nói: "Viện nghiên cứu đã sắp xếp cho cháu rồi, sau ngày mồng chín tháng năm mau chóng sang đấy, đừng lười biếng."

"Ngày mồng chín tháng năm âm lịch?" Cố Bát nhìn Cố Ngũ, đây là dịp gì thế.

"Sinh nhật Niệm Huy." Cố Ngũ cười đáp.

"Ồ." Cố Bát nhìn Tiểu Du Nhi trong lòng : "Cháu có biết anh cháu thích gì không?”

"Thịt!" Tiểu Du Nhi chêm thêm: "Cháu thích kẹo."

"Ha ha..." Cố Ngũ khều đầu mũi Tiểu Du Nhi: "Nhắc đến anh cháu, còn không quên kiếm cho mình chút lộc đúng không!" Cả nhà ở lại đến tận khuya mới rời khỏi nhà họ Cố, Cố Miểu tiễn Tô Mai đến cửa, nắm lấy tay cô bạn và không quên dặn dò: "Mình đem về toàn những loại dược liệu tốt, nấu canh hầm cháo thì cho chút vào, bổ dưỡng lại cấp nước, vùng núi phía nam ẩm ướt mưa nhiều, cậu phải nhớ ăn nghe, hết thì mình lại gửi cho."

"Ừ”" Tô Mai đáp: "Khi nào đi? Mình tiễn cậu."

"Ngày mốt,' Cố Miểu cười đáp: "Không cần phiên cậu, mình đi theo cả nhà, lúc đó nói luyên thuyên cũng không lo được cậu. Mình gọi điện viết thư liên lạc nghe."

Tô Mai gật đầu, quay đầu cùng Triệu Khác nói chuyện với mọi người một hồi.

Mấy đứa Tiểu Hắc Đản, Triệu Sâm lần lượt tạm biệt với các bạn, lái xe quân đội đi sát bên và tiến thẳng về trước.

Về đến nhà, chị Lý đã nấu xong bữa tối.

Mọi người liền gắp củ cải bào đã lạnh, húp bát cháo.

Tiểu Hắc Đản, Lâm Niệm Doanh và Triệu Cẩn mỗi người ăn thêm hai bánh bao nhân rau, sau đó theo sự thúc giục của Triệu Khác, lấy thức ăn mà chị Lý đã gói sẵn mà lưu luyến lên xe jeep, bị Triệu Khác đuổi về quân đội.

Triển Trác lái xe đưa Dụ Lan đi.

Lư Quế Nguyệt đến đón Điềm Điềm, và Tiểu Du Nhi đang xách theo chiếc túi nhỏ của mình theo sau.

Tô Mai lấy quần áo và đồ dùng vệ sinh, đỡ Tần Thục Mai và dẫn một đám trẻ đến nhà tắm trong khu đại viện, thích thú tắm nước nóng.

Lúc về liền vật lên giường, chạy cả ngày trời mệt quá.

Triệu Khác quay về gặp xưởng trưởng Lý ở cổng đại viện.

"Sao giờ chú mới đến?" Triệu Khác tưởng rằng đã xảy ra chuyện, xuống xe hỏi thăm.

"Hôm nay tôi ở nhà họ Cố nghe Niệm Huy bảo rằng phiếu mà quân khu phát không đủ ăn.' Bữa tiệc nhận người thân ngày hôm nay, không chỉ Tư lệnh Quý, Bộ trưởng Lữ, Tôn Cương Thiết với Hà Tu Trúc đi, mà cả xưởng trưởng Lý cũng đi nốt: "Tôi nghĩ Quân đồng tử đang thiếu lương thực, lính đặc công các anh cũng chẳng khá hơn là bao. Đồng chí Tô làm trong nhà ăn quân khu lại không cần lương nên phiếu ăn chắc chắn sẽ không tiện. Không, tôi quay lại tìm tài vụ Thang và đưa phiếu trợ cấp cho hai tháng qua của đồng chí Tô cho các anh."
Bình Luận (0)
Comment