[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 544 - Chương 544: Sinh Nhật (1)

Chương 544: Sinh Nhật (1) Chương 544: Sinh Nhật (1)Chương 544: Sinh Nhật (1)

Tiểu Hắc Đản khoái lớp học của thầy ấy nhất, vì có đồ ăn ngoài thiên nhiên.

Hoa hòe trắng như tuyết, quả dại, củ ngọt, cỏ tranh, ... miễn sao khi nuốt vào không thấy đắng, mà thầy lại không hạn chế, là kiểu bắt được cái gì ăn cái đó.

Đấn giờ tan học, thây đã chở bọn trẻ về rồi.

Nhảy ra khỏi xe, Tiểu Hắc Đản đang bọc hoa hòe trong vạt áo, mừng rỡ chạy nhanh đến nhà ăn.

"Mẹ, mẹ, xem con mang gì đến này?"

Tô Mai đã chuẩn bị bữa ăn cho ba anh em từ sớm, Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh sau đến ngay khi tan học, lúc này đã ăn xong và đẩy máy giặt về cân túc xá.

Bắt gặp cu cậu hớt hải chạy đến, Tô Mai ngắt một bông hoa hòe và nếm thử: "Tươi ngon lắm! Con hái ở đâu vậy?"

"Vùng núi ngoại ô."

Tô Mai đẩy hộp cơm đến trước mặt cu cậu, hai tay câm nhánh hoa hòe: "Con ăn trước đi, mẹ vào bếp mượn chảo, mua hai quả trứng chiên một đĩa cho con."

"Mẹ ăn chung nhé."

"ừ"

Tô Mai không thích đúng sai của người theo đạo giáo, ai có chuyện gì nói một tiếng, giúp được thì giúp ngay, ngày thường gọi món cho con nhà mình, làm việc luôn luôn hào phóng.

Hai quả trứng, một nắm rau xanh nhỏ, một ít bột, dầu muối mang từ ngoài vào và củi lửa Tô Mai đã trả tiên cả.

Vừa trả tiền, Tô Mai liên chọn rau xanh nhỏ cùng hoa hòe rửa sạch, để sang một bên cho ráo nước. Đập trứng vào bát, lấy đôi đũa rồi nhanh chóng đánh tan rồi đổ vào chảo dầu nóng, chiên một lúc thì lật mặt kia chiên đến khi cả hai mặt chín vàng thì gắp ra, xắt nắm rau xanh đã ráo nước đảo qua với hoa hòe, thêm gia vị và trứng rồi vào xào, một đĩa trứng chiên rau xanh và hoa hòe đã sẵn sàng.

Tô Mai bưng đồ ăn ra, lũ trẻ đã ngồi quanh Tiểu Hắc Đản, tất cả chúng đều ở chung ký túc xá của nó.

"Dì ơi!" Vinh Hiên, Tôn Tiểu Lang, Lưu Vĩnh Ngôn, Đôn mập, Trương Học Văn.

Tô Mai gật đầu, đặt thức ăn trước mặt Tiểu Hắc Đản, cu cậu cầm đĩa lùa một ít vào bát mình rồi cho vào giữa mời mọi người.

Trương Học Văn dẫn đầu cầm chiếc thìa lớn của mình, Lưu Vĩnh Ngôn và Vinh Hiên cùng cau mày, Tôn Tiểu Lang và Đôn mập cũng không nghĩ nhiều như vậy mà chỉ giơ đũa lên rồi lao vào ăn.

Trương Học Văn dùng thìa xúc một phần ba, mấy đôi đũa còn lại tấn công cùng lúc, chiếc đĩa trong nháy mắt đã hết sạch.

Tiểu Hắc Đản ôm hộp cơm xuống bàn, gặp một đũa trứng: 'Mẹ ăn đi."

Tô Mai khom xuống ăn thì Tiểu Hắc Đản lại gắp một đũa hoa hòe.

Lùa hai miếng, Tiểu Hắc Đản lại gắp thêm, Tô Mai lắc đầu với nó: "Mau ăn đi, lát nữa không phải còn huấn luyện đặc biệt sao?"

Tiểu Hắc Đản bé gật đầu, hết ăn bánh ngô đến ăn một mớ rau vườn.

"Từ từ thôi." Sợ thằng nhỏ bị sặc, Tô Mai thỉnh thoảng bưng cháo loãng trên bàn đưa nó hớp.

Sau bữa ăn, Tiểu Hắc Đản thở phào một hơi.

"Niệm Huy, cậu nói cô, đưa hộp cơm cho mình rửa nghe." Đôn mập xòe tay ra nói.

Tiểu Hắc Đản cảm ơn rồi đưa hộp cơm.

Tô Mai dắt tay cu cậu ra khỏi nhà ăn, vừa đưa nó về trại vừa hỏi nó có muốn để dành tiền lì xì nhận được hôm trước không.

"Anh tư với Anh ba có để dành không mẹ?”

Tô Mai vỗ túi quần: "Tiền đã giao cho mẹ rồi. Ngày mai mẹ sẽ đến ngân hàng chuyển vào tài khoản của chúng."

Tiểu Hắc Đản suy nghĩ một lúc: "Vậy con để dành một nửa."

"Một nửa của con là bao nhiêu?" Tô Mai tò mò hỏi.

Tô Mai không bao giờ hỏi về tiền mừng tuổi, tiền lì xì,... năm này qua năm khác, bởi vì mấy người lớn không bao giờ tiêu hoang, và mỗi người đều có kế hoạch của riêng mình.

"Ba trăm năm mươi đồng."

Một nửa mà nhiều thế à, thế là trong tay Niệm Huy bây giờ có những bảy trăm đồng rồi, đúng là không phải con số nhỏ."Con định mua gì sao?"

"Thức ăn. Và cho mỗi lần sinh nhật của mọi người, con không chuẩn bị quà không được."

Cụm từ mỗi người' khiến Tô Mai liên tưởng đến con số khổng lồ, nhà họ Triệu, nhà họ Tô, nhà họ Lưu và nhà họ Cố hiện tại, cũng như các huấn luyện viên và chiến hữu.

"Niệm Huy, con là con nít, con không có quà cũng không ai trách. phải nhớ sinh nhật nhiều người như vậy đều phải chuẩn bị trước mọi thứ, con không mệt sao?"

"Con không mệt mà rất vui, vì mọi người sẽ gửi quà về. Mẹ, mẹ nhận được quà không thấy vui sao?"

Tô Mai nghẹn ngào, đây là muốn trao đổi quà tặng hay chỉ là cho vui thôi.

Buổi tối, Cố Thanh lại đến, không chỉ mang theo bao phiếu cho Tô Mai mà còn có một hộp sách.

Tô Mai mở phong bì ra xem, đa số là phiếu lương thực, phiếu thịt, phiếu trứng, đường và vải.'Cháu mang nhiều phiếu như vậy trong nhà biết không đấy?"

"Ông cháu soạn ra đấy."

Tô Mai nghĩ ngợi và cảm thấy rằng chủ yếu là cảm ơn cô vì đã dạy sấp nhỏ cô chế tạo máy giặt lo bữa tối trong thời gian qua.
Bình Luận (0)
Comment