Chương 597: Hy sinh (2)
Chương 597: Hy sinh (2)Chương 597: Hy sinh (2)
Tiểu Hắc Đản vứt bỏ cùi bắp, giúp cô đặt giỏ tre xuống, cầm mấy chùm nho đi tới dòng suối ở xa rửa, đặt lên trên lá cây để bên người Tô Mai: "Mẹ, ăn thử."
Tô Mai đưa khoai lang đỏ đã lột xong cho thằng bé, vặn ra ấm nước, đổ ít nước rửa tay, rồi ngắt một trái, vẫn còn chua và chát: "Trong nhà còn có mấy phiếu mua đường, trở về bảo Niệm Huy mua đường trắng đưa cho chị."
"Ừm”" Thái Giai Vi khế cắn củ khoai lang đỏ nóng hổi một miếng: "Thổ dưỡng năm nay không tốt, cũng không được mấy trái, nhưng thật ra quả trám lại mọc không ít ở khe núi."
"Buổi chiều còn đi hái sao?"
Thái Giai Vi liếc nhìn bụng nhỏ của cô: "Không cần cô, ngoan ngoãn ở nhà đợi đi, bảo Niệm Huy, Tiểu Du Nhi cùng tôi đi là được."
Hai tên nhóc đều gật đầu, hằng năm đều phải huấn luyện, do đó leo cây hái quả đối với bọn họ mà nói không phải là chuyện gì khó.
"Mẹ." Mạnh Tiểu Vũ hơi ghé vào người của Thái Giai Vi làm nũng nói: "Con cùng Nam Nam cũng muốn đi."
"Dạ dạ." Nam Nam gật đầu nhỏ của mình, cường điệu nói: 'Muốn đi!"
"Được." Khe núi cũng không có động vật hoang dã lớn nào, Thái Giai Vi thì sao cũng được nói: "Trở về tìm ông của các con lấy một ít thuốc đuổi côn trùng đi."
Ăn khoai lang đỏ, khoai tây xong, mấy người bọn họ chậm rì rì đi theo sau Thái Giai Vi trở vê nhà. Cô ấy phải vê nấu cơm, nên đi nhanh. Tô Mai dẫn bọn nhỏ đi dạo là chính, đi tới đâu liên dừng chân ở đó.
Ruộng lúa của mọi người đều nuôi cá, khe suối nhiều đá nên cũng không dễ bắt.
Mấy năm qua thật ra là tạo cơ hội cho lũ cá sinh sôi. Ném một cỏ xanh xuống, liền thấy bọt nước liên tiếp nổi lên, từng chú cá quẫy đuôi nhảy lên khỏi mặt nước.
Nhìn cũng không nhỏ.
Tô Mai khom lưng nhặt viên đá, nhắm kỹ mục tiêu, một hòn đá lướt qua đầu, đồng thời bắn ra chuỗi bọt nước, làm cá trắm cỏ bị ném trúng ngất xỉu.
Mạnh Tiểu Vũ hoan hô một tiếng, cởi giày rơm trên chân ra, đi xuống nước.
Lúc đi lên, quần cộc cũng bị ướt sũng.
Tiểu Du Nhi nhận lấy cá trắm cỏ trong tay thằng bé, nhanh chóng kết cỏ lại, đưa cho Nam Nam đang muốn xách.
Mạnh Tiểu Vũ ngại quần ướt mặc trên người không thoải mái, đôi tay đẩy xuống, quần cộc rớt xuống tới cổ chân, sau đó bị thằng bé nhấc chân đá bay, bỏ lại ở bờ suối.
"Mạnh Tiểu Vũ, anh lại cởi truồng!" Nam Nam hét lên một tiếng, giơ tay bưng kín hai mắt.
Mạnh Tiểu Vũ vọt vào suối, đạp nước vui vẻ cười ha ha, quay đầu lại làm mặt quỷ với Nam Nam: "Con gái các em thật là phiên phức."
Tô Mai nghe thấy cảm thấy buồn cười, chọn hai viên đá trên bờ suối rồi nhặt lên.
Tiểu Hắc Đản nhìn trúng một cành cây ở trên cây, lập tức nhảy lên phía trước một cái, kéo nhánh cây xuống quặp vào bên trong, răng rắc' một tiếng, cành cây bị gấy rớt.
Tiểu Hắc Đản nhặt cành cây lên, rút ra một cây dao, gọt một đầu, cởi giày vớ ở chân ra, xoắn ống quần lên rồi đi xuống nước.
Tô Mai dẫn theo Tiểu Du Nhi, Nam Nam đi lên trên một đoạn, ném đá trong tay xuống nước, lại ném chết mấy con cá nữa. Tiểu Du Nhi nhặt lên, Tô Mai bảo thằng bé đem về nhà trước, nói với thầy Uông rằng buổi trưa sẽ ăn thêm cá.
Tiểu Du Nhi đáp lại, nhìn số lượng cá trong tay, cảm thấy có hơi ít, lại đi nhặt mấy con cá do Tiểu Hắc Đản bắt được.
Tô Mai ngồi xổm bên dòng suối rửa tay, nhìn những con ốc dưới phiến đá rất bụ bẫm, đưa tay ra sờ, thấy vậy Nam Nam nghĩ cô bắt về cho vịt ăn ở nhà, cởi giày hoa nhỏ của chính mình, xoắn ống quần lên, dẫm lên cục đá rồi ngồi xổm bắt đầu mò.
Đừng nghĩ Nam Nam ở nhà được cưng chiều, nhưng không hề nhõng nhẽo chút nào, lúc làm việc cũng vô cùng nhanh nhẹn, chỉ một lát ở đã bắt được một đống: "Mẹ nuôi, đủ rồi sao?"
"Đủ rồi." Tô Mai ngắt một mảnh lá chuối, bỏ ốc nhặt được vào rồi bọc lại, sau đó lấy một nhánh cỏ cột lại mang về: "Đi thôi, vê nhà."
Nam Nam nhảy xuống cục đá, ngồi trên cỏ đeo lại giày của mình, quay lại phía sau phất tay gọi Tiểu Hắc Đản và Mạnh Tiểu Vũ: "Về nhà thôi..."
Bọn họ về đến nhà, bảo mẫu cũng có ở đây, thầy Uông cùng Tiểu Du Nhi ngồi xổm bên cạnh bờ ao làm cá.
Tô Mai cởi bỏ nhánh cỏ, mở lá chuối ra, đổ ốc vào trong chậu thêm nước, lại bỏ chút muối.
"Mẹ nuôi" Nam Nam ngồi xổm cạnh bồn, hiếu kỳ nói: "Không phải bắt cho vịt ăn sao?"
"Làm sạch cát, để ông Uông xào cho chúng ta ăn được không?"
"Được!"
"Tiểu Mail" Trương Ninh xách theo hai con gà trong tay, cõng sọt tre trên lưng tiến vào nói: "Anh trai tôi bảo người mang hai mươi trái dừa. Không phải cô thích ăn gà hâm nước dừa sao, tôi bắt cho cô hai con gà mái, ăn hết lại nói với tôi một tiếng, tôi lại bắt thêm hai con lại đây." “Trong nhà tôi cũng có gà.