[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 602 - Chương 602: Truyền Lại (2)

Chương 602: Truyền lại (2) Chương 602: Truyền lại (2)Chương 602: Truyền lại (2)

"Hiệu trưởng nói có một cô bé học sinh nữ vừa chuyển đến từ biên giới tỉnh Vân, tôi rảnh rỗi không có việc gì nên đến đây ngó chút."

Triệu Khác gật đầu, cũng không nghĩ nhiều, chỉ hàn huyên với ông cụ mấy câu rồi vào cổng trường, dẫn Tô Mai đến tòa nhà văn phòng.

Mợ Lưu là giáo viên dạy môn Văn của trường, lúc này đang trống tiết.

Nhìn thấy hai người bước vào, bà ấy vội vàng để quyển vở bài tập đang chấm dở xuống, đứng dậy kéo cái ghế dựa ra rồi đỡ Tô Mai ngồi xuống: "Sao hôm nay các cháu lại có thời gianh rảnh tới đây thế?"

Trong thành phố có xe ô tô đi về thị trấn, tuyến xe buýt từ thị trấn về quân khu cũng đã có từ mấy năm nay, cả hai không quen với trẻ con, trong những ngày nghị, Cố Đan Tuyết thường trở vê bằng ô tô với những đứa trẻ trong khu nhà, ngoại trừ Tình cờ, hình như không có ai đưa đón.

Triệu Khác: "Xử lý chút việc ạ." Mang theo bản thiết kế nên không khỏi có phần phức tạp, trước khi đi, Tiểu Hắc Đản cũng không chào tạm biệt nhà họ Lưu.

Bây giờ không phải lúc nói chuyện này, cho nên Triệu Khác chỉ nói qua loa cho qua chuyện.

"À" Mợ Lưu mở tủ bàn, lấy bình đường nâu ra, pha một cốc trà đường nâu cho Tô Mai và rót một cốc nước sôi để nguội cho Triệu Khác, sau đó nói về việc thu hoạch vụ mùa.

Trong sân nhà họ đâu đâu cũng là khoai tây, khoai lang, bắp chín, hai ngày nay bọn trẻ trong nhà bận túi bụi, chỉ chờ thu hoạch xong trong nhà sẽ đến quân khu hỗ trợ.

"Gần đây quân khu điều tra ráo riết lắm ạ." Triệu Khác từ chối: "Cháu sẽ tìm chiến hữu hỗ trợ thu hoạch vụ mùa, mợ đừng để bọn trẻ đến." Nghĩ đến tình cảnh hiện tại và Lưu Tuấn Viễn vừa mới hy sinh không lâu, mợ Lưu yên lặng gật đầu. ...

Quách Đại Thành đưa Quách Linh đi ra, nhìn thấy chiếc xe Jeep quen thuộc đối diện trường học từ xa: "Xe của Phó Sư đoàn trưởng Triệu."

Đôi hàng mi của Quách Linh khẽ run lên, sau đó nở nụ cười: "Phó Sư đoàn trưởng Triệu nào ạ?"

Cô con gái của anh ta đã rời đi lúc mới bảy tuổi, không biết Triệu Khác đã được thăng hai cấp chỉ trong năm năm là chuyện bình thường: "Triệu Khác."

"Gia đình họ cũng có con cháu đi học ở đây ạ?"

"Ừ, lúc trẻ họ có nhận con gái nhà họ Cố ở Bắc Kinh làm con nuôi, tên là Cố Đan Tuyết, cô bé lớn hơn con bốn tuổi, đang học lớp mười hai." Quách Đại Thành xoay tay lái, đậu xe ngay phía sau xe của Triệu Khác.

Đẩy cửa xuống xe nói: "Đi thôi."

"Cố Đan Tuyết -" Không hiểu sao Quách Linh lại thì thâm ba chữ này, đi theo sau Quách Đại Thành đến cổng trường.

Lúc đăng ký, nhìn nét chữ viết tay vừa mạnh mẽ vừa mềm mại ở dòng trên, ngón tay của Quách Linh di chuyển trong vô thức, ghi nhớ từng nét đi của đầu bút lông.

Sợ mình quên, dọc đường đi cô ấy còn lặng lẽ vẽ đi vẽ lại trong lòng bàn tay.

Lúc chuông tan học vang lên, Triệu Khác và Tô Mai bước ra khỏi văn phòng để đón Cố Đan Tuyết, Trương Hướng Thần và Nhị Ni từ hải đảo cũng vội vội vàng vàng bước ra ngoài để đón một đứa trẻ khác của quân khu.

Sau khi ra khỏi cổng trường, Triệu Khác đảo mắt nhìn sang một chiếc xe .Jeep khác đậu ngay sau xe anh, quay người bước tới phòng bảo vệ.

Ông chú bảo vệ không có ở đây, chỉ có anh lính xuất ngũ Quý Phi đang ngồi: "Cho tôi xem sổ đăng ký." "Phó Sư đoàn trưởng Triệu!" Quý Phi đứng bật dậy, chào theo kiểu quân nhân với Triệu Khác, đồng thời đưa sổ đăng ký bằng hai tay.

Triệu Khác cũng chào lại theo kiểu quân nhân, cầm sổ đăng ký, nhìn thấy hai cái tên Quách Đại Thành và Quách Linh ngay dưới tên mình thì hai hàng lông mày của anh khẽ nhíu lại, lúc này mới biết học sinh chuyển trường trong lời nói của hiệu trưởng là ai.

Đặt sổ đăng ký xuống, Triệu Khác liếc nhìn sang thẻ công tác trước ngực Quý Phi: "Quý Phi, giờ tôi có nhiệm vụ cần giao cho cậu."

Quý Phi sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng ưỡn ngực, cao giọng nói: "Bảo đảm hoàn thành!"

"Để mắt tới người này giúp tôi." Triệu Khác chỉ vào cái tên Quách Linh, lấy ra cuốn sổ nhỏ hay mang theo bên người, ghi số điện thoại phòng làm việc của mình vào đó, xé ra đưa cho anh lính giải ngũ: "Nếu có chuyện gì xảy ra thì phải gọi cho tôi ngay lập tức.'

Hai mắt Quý Phi sáng ngời, cả khuôn mặt đều trở nên sinh động: "Rõ ạ!"

Xe tới thị trấn, sau khi đưa Trương Hướng Thần đến xe buýt công cộng, Triệu Khác mới lái xe trở về quân khu.

Khi cả ba về đến nhà, thầu Uông đã nấu xong thức ăn.

Tô Mai nhìn ghẹ hấp, tôm hấp dầu, hàu nướng than, cá chua ngọt trên bàn: "Anh Trương bên đảo đã tới đây à?"

"Không phải." thầy Uông cười nói: "Là sĩ quan hậu cần đưa tới. Chẳng phải sắp đến Trung thu sao, cậu ấy và mấy người bên đảo đã đặt một ít hải sản. À đúng rồi, ngày mai nhà ăn sẽ giết heo mổ dê, bác với cậu ấy đã đặt trước bốn cái móng heo, hai cái dạ dày heo, một bộ gan heo, một ký xương sườn, một ký rưỡi thịt dê. Hai người thấy như vậy đủ chưa?"
Bình Luận (0)
Comment