Chương 604: Trứng đen (1)
Chương 604: Trứng đen (1)Chương 604: Trứng đen (1)
"Nhìn chán lắm." Bảo mẫu rửa tay, cắt dưa lê đưa cho Niếp Niếp và Mạnh Tiểu Vũ mỗi đứa một miếng, ngồi bên cạnh Tô Mai để bao nhân bánh, nói: "Chị cảm thấy rất kỳ lạ, không phải Đại Ni đã cương quyết cướp đoạt cuộc hôn nhân này sao? Cớ gì cả buổi đính hôn, khuôn mặt cô ấy cứ như khóc tang, không hề nở một nụ cười."
"Ai mà biết được." Mặc dù Tô Mai không nhắc đến chuyện cưỡng đoạt cuộc hôn nhân, cũng hoàn toàn không biết người trong cuộc tên Lâm Y kia, nhưng hai mẹ con Trần Thanh Miêu đã đánh mất tất cả hảo cảm mà họ đã xây dựng với cô trong những năm qua.
Nếu không, dựa vào tình cảm giữa hai gia đình mấy năm đó, trước ngày diễn ra lễ đính hôn của Đại Ni, thể nào cô cũng sẽ tặng thảm len hay chăn lụa gì đó. ...
Quách Linh trở về từ biên giới lại đột nhiên gây ra chuyện, mặc dù Triệu Khác đã đề cao cảnh giác ngay lập tức nhưng không ngờ cô bé lại táo tợn như vậy, trong tiệc cưới đã lặng lẽ dẫn dắt Nhị Ni, Nhị Nha để hỏi thăm tin tức của nhà họ Triệu những năm gần đây.
Chiều hôm đó, lấy cớ lên thị trấn để mua nguyên liệu làm bánh Trung thu, cô bé đã lập tức truyền tin Tiểu Hắc Đản sẽ đi thăm họ hàng ở phía Tây ra ngoài.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Tiểu Hắc Đản lôi chiếc rương mây dưới gầm giường ra, định cất chiếc cốc, khăn tắm và mấy thứ linh tinh trên tay mình vào đó, chiếc rương vừa được kéo ra, lập tức để lộ một nhánh cỏ tranh đã bị gãy.
Ánh mắt của Tiểu Hắc Đản lướt nhanh qua nhánh cỏ tranh, nhìn vào chỗ mở khác của nắp rương.
Quả nhiên chiếc lá kẹp trong đó đã biến mất.
Trong lòng chợt đông lại, Tiểu Hắc Đản làm như không có việc gì rồi cất những món đồ tốt vào chiếc hộp, thịt sấy khô, bánh quai chèo, trứng vịt biển lướt qua đầu ngón tay, sau đó đứng dậy lấy tờ tiền gọi người phục vụ bán đồ ăn sáng, yêu cầu bốn cái bánh ngô và một hộp cháo.
Bánh ngô đặt trên nắp hộp, để trên bàn với hộp cháo, Tiểu Hắc Đản lấy hũ thịt muối ra, chào hỏi mọi người nói: "Mọi người nếm thử xem, thịt muối mẹ cháu làm đấy ạ”
Một phòng có sáu giường tầng, hai giường tâng dưới cùng là một cặp vợ chồng già, lên tàu sau Tiểu Hắc Đản bốn ngày, nói là đi thăm con trai đang làm việc ở phía Tây.
Tầng giữa là hai người, một người lên sau Tiểu Hắc Đản hai ngày, mặc một bộ quân phục cũ, theo lời anh ta nói thì trước đây anh ta từng đi lính, sau khi xuất ngũ thì vê quê công tác trong lực lượng vũ trang. Nửa tháng trước, trong lúc kích động đã xúc phạm người khác, sau đó bị điều chuyển công tác đến nông trường Tây Bắc.
Trùng hợp thết
Người còn lại là một người quen cũ, một thành viên của đội đặc chiến, tên là Giang Thạc, lên tàu sau Tiểu Hắc Đản một ngày, cải trang thành một cán bộ cấp trung.
Đúng lúc này ánh mắt của Tiểu Hắc Đản và Giang Thạc cùng nhìn vê phía người phụ nữ trẻ tuổi lên xe lúc nửa đêm. Mái tóc ngắn ngang tai được uốn xoăn nhẹ, phần tóc mái úp trên hàng lông mày, khiến cho đôi mắt to trong veo như nước chợt lóe lên ánh sáng bên ngoài cửa sổ.
Chiếc váy cổ chữ V màu rượu vang, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, trên cổ đeo một sợi dây chuyền bạc sáng bóng, mặt dây chuyền là một hạt đậu đỏ, cả người vô cùng quyến rũ, lúc đến gần, lập tức ngửi được mùi nước hoa Thiên Tư độc đáo và tao nhã ngay đầu mũi.
"Chị gái." Tiểu Hắc Đản mở nắp hủ ra, cười nói với người phụ nữ đang bóc vỏ trứng gà: "Chị ăn thử xem, em vừa mới mở ra thôi, chưa đụng vào đâu ạ." Người phụ nữ xua tay: "Cảm ơn em, chị không ăn đâu." Nói xong, ánh mắt cô ta lại đảo quanh người Tiểu Hắc Đản: "Nhìn cách đi đứng của em, nhà em có người là quân nhân đúng không?”
"Chị gái, ánh mắt của chị lợi hại thật đấy!" Tiểu Hắc Đản giơ ngón cái với cô ta, cầm chiếc muỗng sạch, múc cho mỗi người hai muỗng thịt.
"Không phải ánh mắt của chị tốt." Người phụ nữ đảo mắt nhìn sang anh lính xuất ngũ ngồi ở cửa, cười nói: "Người yêu của chị cũng từng tham gia quân ngũ."
Tiểu Hắc Đản kinh ngạc nhướng mày: "Chị ơi, vậy chắc chị biết chú Ngụy phải không?”
"Ừ, là người quen cũ."
Trước đó là một anh lính xuất ngũ không rõ danh tính, giờ lại thêm một chị gái có thân phận càng đáng nghi ngờ hơn, chắc chơi vui lắm đây! Tiểu Hắc Đản bưng hộp cháo lên hớp một miếng, cầm cái muỗng múc một muỗng thịt muối để lên bánh ngô, vừa há mồm ăn vừa nhìn hai người bên cạnh, mơ hồ nói: "Chị nói người yêu chị là chú Ngụy ạ?”
"Đừng nói vớ vẩn!" Anh lính xuất ngũ mắng Tiểu Hắc Đản một câu, trừng mắt nhìn người phụ nữ cảnh cáo: "Trương Tiểu Lệ, chúng ta đã hủy bỏ hôn ước rồi, cô còn theo tôi đến đây làm gì?"
Trương Tiểu Lệ? Tiểu Hắc Đản đảo mắt nhìn sang bàn tay của người phụ nữ, ngón tay búp măng thon dài, chắc chỉ cầm bút, người phụ nữ thanh tú như vậy mà lại có cái tên chẳng ăn nhập gì.