[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 618 - Chương 618: Ổn Thỏa (1)

Chương 618: Ổn thỏa (1) Chương 618: Ổn thỏa (1)Chương 618: Ổn thỏa (1)

"Còn có một ông cục trưởng già nữa, ông ấy đoán rằng hai ngày nữa anh sẽ tới nên đã đưa mọi người đi đánh cá, bảo là muốn cho anh thưởng thức thủy sản tươi sống nơi này."

Y Ca nằm trong khu vực tam giác nơi giao nhau của sông Hắc Long Giang và sông Ussuri, được biết đến với cái tên 'Bãi biển cá vàng, toàn huyện chỉ có mười mấy hộ gia đình, xấp xỉ một trăm nhân khẩu đều dựa vào nghề đánh cá để kiếm sống.

Triệu Khác nhìn mặt sông xa xa, quả nhiên nhìn thấy vài chấm nhỏ: "Khu nhà dành cho người thân ở đâu?"

"Bên này." Ba người họ vẫy tay chào những đứa trẻ đang xúm lại đây rồi dẫn đường.

Tô Mai vén chăn lên, xuống xe trượt tuyết, cầm một gói kẹo trái cây giòn do đầu bếp Uông đưa sang rồi vẫy tay với bọn trẻ, không biết dân tộc nào sinh sống ở vùng này mà mấy đứa trẻ đều mặc trang phục màu sắc sặc sỡ.

Nhưng nghe chúng nói chuyện thì không khác gì hai đứa nhỏ học tiểu học nhà cô, nghĩ lại thì hai dân tộc đã hòa nhập rất tốt.

Sau khi phát kẹo, Tô Mai cũng hiểu được một ít tình hình từ những đứa trẻ này, chẳng hạn như cuộc sống hàng ngày của mọi người, ngoài việc câu cá, bán cá, phơi cá khô, đan lưới, bán lưới, còn cả đánh móng ngựa cho người ta nữa.

Sau khi bẻ một cành cây, Tô Mai cúi xuống gẩy gẩy lớp tuyết trên nền đất, lập tức nhìn thấy một lớp đất đen vô cùng màu mỡ.

"Đất màu mỡ thế này, các cô không nghĩ đến việc trông khoai tây, lúa và ngô để ăn à?" Tô Mai tò mò hỏi người phụ nữ bên cạnh.

"Cá dưới sông còn đánh không hết, ai lại phí công để trồng trọt chứ? Cô chưa từng nghe qua câu 'Gậy đánh hưu gáo múc cá, gà rừng bay vào nồi cơm sao, câu này chính là ám chỉ vùng Đông Bắc chúng tôi đấy."

Căn nhà nằm ở phía Tây của Cục Công an, sân khá lớn, được rào xung quanh bằng gỗ, ở góc sân có một đống củi, một nhà xí được xây dựng bên cạnh, phía sau là ba căn phòng được xây bằng bùn đất quay mặt về hướng Nam.

Bước vào cửa là hai cái bếp lò, một cái lu nước, một cái thớt, ở mỗi căn phòng phía Đông và phía Tây đều có một cái giường kang vừa dài vừa rộng.

Phòng ốc ở đây hầu như không hoàn thiện mấy, tất nhiên cũng không có nhiều vật dụng trong nhà để thuê.

Đồ đạc được dỡ xuống, lương thực, rau khô và mấy thứ linh tinh được chất thành đống trên mặt đất ở phía Đông, còn chăn mền và quần áo được để trên giường kang.

Triệu Khác mở bao thuốc lá đưa cho ba anh công an, hai người Sư Trường Minh và quản lý Dương đã cất công đưa họ đến đây: "Có hợp tác xã mua bán hay tiệm cơm quốc doanh nào trong thị trấn không?”

Vị dẫn đầu Tiền Nhạc Thủy lắc đầu: "Ở đây chúng tôi có một câu nói, một con đường, một đèn đường, một cái loa cả trấn nghe, ban nãy tôi cũng đã nói với anh rồi đấy, anh biết tình hình như thế nào mà."

Triệu Khác: "... Vậy mua đồ ở đâu?"

Tiên Nhạc Thủy: "Đến huyện Lâm Giang hoặc huyện Sông Renault."

"Nơi này cách cách huyện Lâm Giang hơn một trăm ki mô mét, cách huyện Sông Renault hơn hai trăm ki lô mét. Cục trưởng Triệu." quản lý Dương hít điếu thuốc, nói: "sau này cậu muốn mua gì chẳng bằng nói với tôi đi, tôi sẽ tìm mua rồi nhờ người đưa tới cho cậu. Ở nông trường tôi có một hợp tác xã mua bán đấy."

Triệu Khác cảm ơn anh ấy, lấy giấy bút ghi lại số điện thoại của quản lý Dương.

Trong khi vài người đang nói chuyện, đầu bếp Uông tìm thấy hai cái nồi một lớn một nhỏ, trông hơi nhỏ khi đặt lên bếp lò.

Tô Mai lấy cái đầu xẻng, bước ra sân tìm một thanh gỗ, dùng dao vót thành cán dài rồi lắp đầu xẻng vào, sau đó tìm đại một nơi trong sân để đào tuyết trên mặt đất, lấy nước nóng từ phích nước đổ lên đó, đào một ít đất đóng băng thành bùn rồi xúc cho đầu bếp Uông.

Đầu bếp Uông hốt đống bùn, quét một vòng quanh thành nồi rồi đậy kín miệng nôi.

Lấy tuyết chà vào tay, đầu bếp Uông mở lu nước ngó vào, có nước, nhìn rất trong, múc một thìa nếm thử, có vị giống như nước sông, dường như việc lấy nước mỗi ngày cũng là một vấn đề lớn.

Họ sống ở lưng chừng núi, muốn kéo nước thì phải xuống ven sông phá lớp băng.

Tô Mai mang củi đến và đốt lửa hai cái bếp lò lên.

Bảo mẫu lấy ra một miếng thịt khô tương đối lớn đưa cho đầu bếp Uông.

Tiền Nhạc Thủy thấy hành động của mấy người họ không giống như sắp đốt lửa giường kang mà là muốn nấu cơm, vội nói: "Bác trai, chị dâu, hai người đừng vội nấu cơm, chị dâu nhà ông cục trưởng già mới sáng sớm đã chưng bánh ngô và hầm cá các kiểu rồi."

Nếu đúng như vậy thì đành phải đợi một lát nữa tới đó.

Tô Mai suy nghĩ một chút: "Đun sôi hai nôi nước, đổ đầy mấy cái phích nước, còn lại để tắm rửa."

Đầu bếp Uông gật đầu, thu dọn thịt rồi đổ đầy nước vào nồi.

Khi nước trong nồi sôi, hai chiếc giường kang cũng đã ấm lên.

Triệu Khác cùng vài người cởi giày, ngồi xếp bằng trong căn phòng phía Đông.
Bình Luận (0)
Comment