Chương 639: Cố Miểu đến (1)
Chương 639: Cố Miểu đến (1)Chương 639: Cố Miểu đến (1)
Nghĩ đến việc vợ mình thường xuyên nói về việc mở một khu đất để trồng trọt một số loại cây trồng vào mùa xuân, Triệu Khác nói ngay: "Có thể chia cho em một phần được không?"
Quản lý Dương sửng sốt, sau đó cười nói: "Cục trưởng Triệu còn quan tâm đến cả sinh kế của người dân à?"
Ngoại trừ Cục Công an, thị trấn không có cơ quan chính quyền nào khác nên anh có quyền can thiệp vào mọi mặt bao gồm cả đời sống và kinh tế của người dân: "Nơi này nhỏ, tính cả em và ông Cục trưởng già cũng chỉ có năm nhân viên chính quyền, nên chúng em sẽ làm bất cứ thứ gì miễn là người dân có thể có một cuộc sống tốt hơn."
"Tốt lắm! Tốt lắm!" Quản lý Dương phấn khích vỗ vai Triệu Khác,'Ở đây chúng tôi đang thiếu một cán bộ như cậu đấy! Cậu cần bao nhiêu cứ nói, nửa tháng sau tôi và vài người nữa sẽ đưa đến đó cho cậu."
Triệu Khác: "...'
Anh dự định tương lai sẽ cho mười bảy hộ gia đình trong thị trấn khai khẩn đất hoang làm ruộng, nhưng không phải bây giờ.
Trước khi nhìn thấy kết quả, đột nhiên lại kêu bọn họ thay đổi nếp sống sinh hoạt thì ai mà muốn chứ?
Thấy vẻ mặt Triệu Khác khó xử, quản lý Dương lo lắng hỏi: "Còn có khó khăn gì à, cậu cứ nói đi."
Triệu Khác lắc đầu: "Hiện giờ đây mới chỉ là ý tưởng, để em về lập kế hoạch cho tốt đã rồi sẽ tìm anh bàn tính số lượng hạt giống sau."
"Được." Ánh mắt quản lý Dương đảo qua những thứ chất đống trên xe trượt tuyết, lúng túng xoa xoa tay,'Cục trưởng Triệu, chuyện này... hôm trước có một hộ gia đình trong nông trường mới sinh em bé. Có điêu người mẹ không có sữa, đứa bé lại không chịu uống sữa dê, mấy ngày nay toàn uống nước cơm. Theo lý thì nước cơm cũng có thể nuôi được cơ thể, nhưng do đứa trẻ này mới sinh ra đã yếu ớt, chỉ lớn bằng chiếc giày, lúc khóc cũng chỉ hừ khẽ... nên là, cậu xem..."
Triệu Khác không nói lời nào, quay đầu lại vẫy tay ra hiệu với Cố Miểu, rồi nói với quản lý Dương: "Cần sữa bột phải không, trên xe trượt tuyết có đấy, để em lấy cho anh. Ngoài ra em cũng vừa mới mời một vị bác sĩ nhi khoa tới đây, anh có cần cô ấy giúp gì không?"
"Có chứ! Có chứ!" Quản lý Dương gật đầu lia lịa.
Nơi hai người Triệu Khác và quản lý Dương đang đứng cách xe trượt tuyết không xa, theo gió thổi, Cố Miểu có thể nghe thấy rõ ràng lời nói của quản lý Dương, vì vậy sau khi Triệu Khác vẫy tay, Cố Miểu đã mang theo hộp thuốc bước nhanh tới.
"Để tôi giới thiệu với mọi người,' Triệu Khác nói, chỉ vào hai người họ,'Đây là quản lý Dương, còn đây là bác sĩ Cố."
Cố Miểu đưa tay ra trước: "Chào quản lý Dương."
Quản lý Dương vội lau tay lên quần áo, nắm lấy tay Cố Miểu nói: "Bác sĩ Cố, làm phiền cô rồi, mời đi bên này."
"Chờ đã." Triệu Khác nói, bước nhanh đến xe trượt tuyết, mở một trong các bao tải rồi lấy hai túi sữa bột và một bình sữa mạch nha từ trong đó ra."
Tuyết đọng trên con đường cái của nông trường đều được quét dọn sạch sẽ mỗi ngày, ba người đi dọc theo con đường, rất nhanh đã tới khu nhà ở phía sau, rẽ vào một hộ gia đình.
Còn chưa vào nhà đã nghe được một tiếng khóc yếu ớt.
"Đại Ngưu!" Quản lý Dương vừa gọi vừa đẩy cửa vào.
Căn nhà bốc khói nghỉ ngút. Triệu Khác và Cố Miểu đi theo sau, sau một lúc thích ứng mới có thể nhìn rõ lu nước, bếp lò và những đồ vật khác bên trong.
"Bác sĩ Cố, bên này." Nói xong mấy câu, quản lý Dương lập tức giải thích ý định đến đây của mình cho vợ chồng Đại Ngưu đang ở căn phòng phía Đông.
Vợ Đại Ngưu đang bế đứa bé ngồi trên giường đất, đứa bé khóc cô ấy cũng khóc, còn đang hoang mang lo sợ, nghe tin bác sĩ tới thì "Bịch'một tiếng, lập tức quỳ gối trên giường đất, dập đầu nói: "Bác sĩ, tôi cầu xin bác sĩ, xin cô hãy cứu con tôi, đã hai ngày rồi mà đứa bé không ăn được gì cả, vừa đưa vào miệng đã nôn ra ngay..."
Cố Miểu vội vàng đưa tay đỡ cô ấy: "Đừng làm đứa nhỏ sợ, ngồi xuống trước đi."
"Được, được..."
Cố Miểu đặt hộp thuốc xuống, nắm lấy cổ tay đứa bé kiểm tra mạch: "Không có vấn đề gì lớn, đừng hoảng sợ, trước tiên pha một ít sữa bột rồi cho nó uống đã."
Triệu Khác đưa đồ trong tay cho Đại Ngưu.
Cố Miểu cầm lấy một túi sữa bột: "Để tôi."
Cố Miểu vừa làm vừa giải thích những điểm chính và lưu ý khi pha sữa bột cho cặp vợ chồng.
Sữa đã pha xong, Cố Miểu bế đứa bé, ấn vào một huyệt nào đó, rồi đút từng thìa một cho nó ăn, một lúc sau, nửa chén sữa đã vào bụng.
Cố Miểu bỏ cái muỗng xuống, ôm đứa bé lên, võ nhẹ vào lưng mấy cái để đứa bé ợ một tiếng.
Để đứa bé nằm xuống giường đất, Cố Miểu mở hộp thuốc lấy một ít thuốc ra, đưa cho Đại Ngưu nói: "Ðun sôi thành nước, lau người cho đứa bé."
Trên người đứa bé có mùi hơi chua, chắc là sợ nó bị cảm lạnh nên sau khi sinh vẫn chưa vệ sinh gọn gàng, hơn nữa mỗi lần đút ăn là đứa bé lại nôn ra trước ngực, chỉ thay quần áo mà không rửa ráy sạch sẽ.