Chương 658: Chó sói (8)
Chương 658: Chó sói (8)Chương 658: Chó sói (8)
Trong nhà bây giờ ngoại trừ Triệu Khác, sư phụ Uông, Tô Mai và dì Trà cũng sẽ lái xe, chỉ cần đùa nghịch với máy kéo vài lần là sẽ làm được ngay thôi.
Mấy người thay phiên nhau, ban ngày không ngừng xới đất, cày bừa, gieo giống, hơn hai mươi ngày, gieo hơn một trăm mẫu lúa mạch nhỏ, hơn một trăm mẫu bắp, hơn 50 mẫu đậu nành.
Sau đó mang theo người dẫn nước vào ruộng, trông hơn hai mươi mẫu lúa nước nữa.
Nhìn ruộng xanh mượt, mọi người rất thỏa mãn nhưng cũng có phiền não, hàng ngàn hàng vạn chim di trú đã quay trở lại, nào là bạc hạc, thiên nga trắng, chim uyên ương, vịt hoang đang chờ, luôn có một đám nghịch ngợm xông vào ruộng lúa mạch mổ đất cắt thân lá, còn có lợn rừng xuống núi kiếm ăn, hươu và thỏ cũng đang chực chờ.
Tô Mai làm xong mô hình đồ chơi máy kéo, liền cùng với những người phụ nữ trong thị trấn buộc một nhóm tượng nhỏ bằng rơm và cắm xuống đất.
Người trên trấn sau khi săn thú trở về, cũng sẽ tự giác ra ngoài ruộng xem xét một phen, khi Triệu Khác mang theo ba người công an đi tuần tra Giang Duyên, cũng sẽ vòng quanh ruộng một vòng.
Sau cơn mưa mùa hè, cỏ dại ngoài ruộng sinh trưởng tốt lên, Tô Mai mang theo người đi nhổ cỏ hết một buổi sáng, khi trở về liền suy sụp, quá nhiều cỏ, người thì quá ít, một buổi sáng mà đoàn người mới chỉ nhổ được một mảnh nhỏ.
Với cái tốc độ này, đợi đến khi nhổ hết một lượt cỏ trên đồng ruộng thì cỏ phía sau lại mọc lên nữa rồi.
Thật là vô cùng vô tận!
Thật nhớ thuốc diệt cỏ ở tương lai mà. Lọc hết công thức hoá học trong đầu, Tô Mai lựa chọn muối ăn và nước xà phòng, nước muối có thể trừ cỏ dại, trộn cả hai vào rồi cho thêm nước sạch, lực sát thương với cỏ dại sẽ lớn. Nhưng theo cách này, cần một lượng lớn muối ăn và xà phòng nữa.
Ăn cơm xong, Tô Mai trước tiên thử điều chế một chậu, sau đó mang tới ruộng lúa mạch phun thử hai mẫu.
Hai ngày sau quay lại xem, phần lớn cỏ dại đều đã chết rồi.
Tô Mai hưng phấn chạy về tìm Triệu Khác, để anh nghĩ cách mua thêm chút muối ăn và xà phòng mang về.
Muối ăn, Triệu Khác gọi điện thoại tìm Trương Hạ Sơn đang ngoài hải đảo, xà phòng thì tìm Cố Sâm.
Việc diệt cỏ dại đã được giải quyết, trông bắp ngô và cả một mẩu đậu nành, trong đất xem như không còn chuyện gì nữa.
Gia đình liên chuẩn bị xây nhà.
Muốn mua gạch ngói cũng không phải chuyện dễ, vẫn là nhà tranh vách đất, chỉ cần dời nhà, chia đôi sân ra, xây thêm năm phòng ở gian giữa phía đông nữa.
Hai bên phòng trái phải, một phòng để làm phòng thuốc, một phòng để dì Trà ở.
Còn ba căn phòng ở giữa, lấy căn ở giữa làm phòng khách, phòng ở phía đông và tây thì làm phòng ngủ, tường cũng là tường đất, đặt bếp, phía trước có khoét một lỗ hình vuông, có thể trực tiếp đổ củi vào.
Ông Cố cùng Tiểu Du ở phía đông, Tô Mai và Triệu Khác ở phía tây.
Hậu viện vốn dĩ có ba gian, sư phụ Uông ở phía đông, ván kẹp tường của phái tây được phá đi, giữ lại giường đất, vào mùa đông, tốt hơn hết nên đặt những chiếc hộp gỗ lên đó để trồng rau.
Khi con sói hoang tấn công vào tháng năm, hàng rào đã bị phá bỏ, mua tấm lợp và một bức tường sân cao hai mét được xây dựng. Trong viện, Triệu Khác nhổ hai cây táo hoang, một cây táo, một cây hạch đào, sư phụ Uông mở phiến đất trồng rau, dì Trà và Tô Mai trông chút hoa núi, nuôi gà vịt.
Ba con chồn chó được mẹ đưa về núi, sóc cũng được mang trở về, cọp con mười ngày nửa tháng cũng quay vê một chuyến, mang theo gà rừng, thỏ, rồi nghỉ ngơi một ngày nửa ngày lại vào núi.
Nhà đất hơi thấp, mùa hè nóng nực vô cùng, may mà chỗ ở có núi sông phía trước, cửa ra vào mở ra gió thổi êm đềm, đắp thảm vào giờ nghỉ trưa và đắp chăn mỏng vào ban đêm. Một nơi tuyệt vời để trốn cái nóng mùa hè.
Chỉ có một điểm không tốt là có rất nhiều muỗi.
Dù đã kéo cái mùng đã qua sử dụng lên, xé giấy trắng dán trên cửa sổ, khâu một lớp sợi vải và lắp một tấm mành tre ở cửa, hun ngải cứu và dùng thêm nước lau vệ sinh do ông Cố làm, nhưng tay chân của tiểu Hoà Huyên vẫn bị cắn đầy nốt đỏ.
Tới khi con bé được khoảng ba tuổi, liền vươn cánh tay nhỏ, nước mắt lưng tròng chỉ nơi có nốt đỏ cho anh xem.
Triệu Khác đau lòng vội vàng nâng lên thổi thổi, lại lấy lá bạc hà lau lau cho con bé.
Tiểu Du gân đây mê văn hoá dân tộc Hách Triết, khi rảnh liền chạy tới nhà tộc trưởng Vương, cùng ông học vũ đạo Lahasusu, nghe ông giảng chuyện xưa đời đời lưu truyền tới nay, theo ông tới sông Trường Giang bắt cá, vào núi chờ săn thú.
Nghỉ hè, Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh đều trở về, hai người vội vàng học bù nhảy lớp.
Cố Đan Tuyết nói muốn tới, Tô Mai chuẩn bị tốt tất cả đệm chăn cho cô, mẹ cô ấy ở thành phố bị bệnh, gọi điện thoại thúc giục cô ấy quay trở về.
Đến ngày khai giảng, Tô Mai nhận được điện thoại của Triệu Cẩn và Lâm Niệm Doanh gọi tới, nói là đều đã thi đậu cả rồi, được thăng thẳng lên lớp sáu.