Chương 661: Đi học (3)
Chương 661: Đi học (3)Chương 661: Đi học (3)
"Được rồi vậy trước tiên con cứ ở đây thử một tuần, nếu thực sự không ổn, chúng ta sẽ cố gắng tìm cách." Nhìn những chỗ còn lại, Tô Mai chọn cho Tiểu Du vị trí phía nam dựa vào tường.
Dì Trà mở tay nải nhỏ ra sửa sang lại, Tô Mai lấy ra một cái chổi nhỏ, quét sạch đống bụi bặm trên giường.
Tiểu Du mở ra một lọ hồ nhão của sư phụ Uông, lấy báo chí cũ dán một vòng lên nơi ở của cậu.
Năm người còn lại cất đồ đạc và đến giúp đỡ.
Báo chí cũ và hồ nhão đều được mang theo rất nhiều, bên Tiểu Du được dán xong, phần dư lại đều cho bọn họ.
Tô Mai trải chiếu, đặt tủ đất và hộp thức ăn cạnh nhau ở phía nam. Bàn đất được lắp ráp và đặt ở giữa chiếu, sau đó để bao đựng chăn mền lên tủ đất và đặt trên đó thêm một cái kệ, dưới tủ đất đặt chậu rửa chân, bên trên đặt chậu rửa mặt, hộp cơm và đồ dùng vệ sinh cá nhân.
Một đám học sinh ngồi nhìn một lúc, trong phòng có tới hai ba chục người, còn chưa gặp qua ai khoa trương như vậy.
Nếu không phải Tiểu Du là nam, sợ người ta nói mẹ cậu, Tô Mai còn gắn cho Tiểu Du thêm một cái mành che xung quanh ấy chứ.
"Được rồi." Tô Mai vỗ võ tay, đeo túi xách trên lưng, vẫy vây Tiểu Du và năm thiếu niên khác rồi nói: "Đi thôi, tới chỗ đại lý cung ứng đi dạo, xem còn có cái gì muốn mua thêm không."
Trong số năm đứa nhỏ, có ba đứa khoát tay, cầm tiền và hộp cơm rồi vào căn tin ăn uống với những người quen biết.
Còn hai đứa còn lại, trong nhà có người đi theo để bán đồ, thế nên hai đứa đi theo một là để mua thêm một số đồ đạc cần thiết, còn hai là để chào tạm biệt người thân.
Tô Mai mang theo ba đứa trẻ ra cổng trường, còn chưa tới đại lý cung ứng, đã gặp chị dâu cả, vợ của Dương Tràng.
Còn cách một đoạn, chị dâu Cát đã nở nụ cười: "Bảo vệ cửa nói em lái máy kéo đưa con tới đây đi học, chị còn không tin, nghĩ thâm, một cô con dâu nhỏ nũng nịu như vậy làm sao lái được cái cục sắt lớn như thế. Thật không nghĩ tới, em lại thật sự làm được."
"Đi thôi, cùng chị về nhà. Anh Dương của em mới vừa từ ngoài ruộng trở về, còn bắt được một con thỏ. Để chị hầm thịt thỏ đãi các em."
"Chị dâu!" Dẫn theo con trai bước đến gần, Tô Mai cũng không khách khí: "Được ạ, chị đi về trước đã, em mang con đến đại lý cung ứng cho bọn chúng mua thêm chút đồ dùng sinh hoạt, lát nữa lại đến chỗ chị chơi một chút."
"Có nhiều người tới không?" Ít người tới thì trong nhà cũng không ngại bày thêm hai bộ bát đũa.
Tô Mai cười cười gật đầu: "Mọi người sẽ mang theo lương khô, chị đừng quá bận tâm."
"Vậy người lớn chị sẽ không mời, đợi chút nữa em dẫn theo hai đứa nhỏ này tới cùng luôn đi, cũng thuận tiện để chúng làm quen với đứa nhỏ nhà chị."
"Được."
Đến đại lý cung ứng để nói chuyện với mọi người, vừa lúc bọn họ cũng đang muốn cùng người ta đổi chút bông, dầu cải, mua chút lương thực. Đại lý cung ứng muốn phiếu, trong tay mọi người chỉ có mấy tấm phiếu công nghiệp với vài ba tấm phiếu gạo kiếm được từ việc bán lâm sản, rõ ràng là không đủ dùng, thế nên mọi người hẹn trước thời gian gặp lại, rồi tách nhau ra đi tìm gặp người quen để trao đổi đồ đạc. Tô Mai mua hai hộp hoa quả đóng hộp, một túi sữa, một cân đường đỏ rồi dẫn theo ba đứa nhỏ tới nhà Dương Tràng Trường.
"Đồng chí Tô tới rồi." Tô Mai vừa mới tới, một người mẹ đang ôm con liền cười khanh khách ra đón.
Tô Mai không quen với người đó, nhất thời không biết nên xưng hô như thế nào.
"Đây là vợ của Đại Ngưu.' Chị dâu Cát đi ra, giải thích nói: "Vào mùa xuân, người nhà của em, bác sĩ Cố ấy, đã chữa khỏi bệnh cho cậu con trai út của cô ấy, cục trưởng Triệu lại còn cho thêm hai túi sữa bột và một chai tinh chất sữa lúa mì để tăng cường sức khoẻ cho cậu nhỏ. Này, nghe nói hôm nay em ở đây, không phải tới chỗ chị đòi người đấy chứ."
Vợ của Đại Ngưu ôm con, kéo Tô Mai lại nói: "Trong nhà đã giết gà rồi..."
"Chị ngưng đào góc tường đi" Chị dâu Cát đánh bay tay cô ấy ra, kéo Tô Mai qua nói: "Mới vừa giết gà, còn chưa kịp thu dọn, chờ em tới đấy, bây giờ đã là lúc nào rồi? Không chậm trễ đồng chí Tô về nhà đấy chứ?"
"Tôi đi lấy thêm một đĩa trứng rán đây, cho mọi người thêm chút đồ ăn." Chị vợ của Đại Ngưu vừa dứt lời, không đợi chị dâu Cát và Tô Mai cự tuyệt đã ôm con đi mất.
Chị dâu Cát nhìn bóng lưng của cô ấy, mở miệng nói: "Thật là, được rồi, để cô ấy làm đi. Đi thôi, chúng ta vào nhà ăn cơm trước.
Chị dâu Cát nấu một nồi cơm, hầm một nồi thịt thỏ, nướng cá, làm một sọt bánh bao và một chén nước chấm.
Gia đình chị ấy có năm đứa con, đứa nhỏ nhất cũng bằng tuổi Tiểu Du, mới lên lớp một, đứa thứ ba lớn hơn Tiểu Du sáu tuổi, năm nay mới vừa thi đỗ cấp hai, học cùng trường với Tiểu Du.
14 tuổi thi đỗ vào trường trung học cơ sở, đã là người xuất sắc rồi, vốn dĩ thằng bé rất đắc ý, đến mức kỳ nghỉ hè năm đó đã vui mừng đến nỗi muốn bay lên trời luôn. Kết quả là... ngay trước ngày khai giảng, có một thần đồng nhỏ tám tuổi đến trường nhập học với số điểm hoàn hảo, đả kích này quả thật không thể nói thành lời.