Chương 673: Lúc đầu (1)
Chương 673: Lúc đầu (1)Chương 673: Lúc đầu (1)
Vị trí của Y Ca cách nông trường trước mặt có chút xa, ngay từ đầu cũng không chịu ảnh hưởng gì, qua kỳ nghỉ hè, đi học lại bình thường. Nhưng khi nghe chính sách được quảng bá tuyên truyền, từ giáo viên, phụ huynh, cho tới học sinh đều không khỏi động lòng.
Cơ hội thật tốt, không phải mất một phân tiền nào, bọn nhỏ chẳng những có thể ngồi xe ô tô, xe lửa, tàu thủy mà bọn chúng chưa từng hoặc là rất ít thấy, lại còn có thể biết thêm một vài di tích lịch sử và phong cảnh của thành thị khác, quen biết thêm được bạn bè từ khắp ngũ hồ tứ hải.
Đi! Đi Băng Thành, đi Bắc Kinh, đi Thượng Hải, nhìn xem kênh đào, nhìn xem Vạn Lý Trường Thành, xem phong cảnh trên biển, rồi lại đi nhìn xem mấy trường đại học trứ danh kia, làm quen với một giáo viên tốt, kết giao với hai ba người bạn tri kỷ, đây đều là tài phú cả đời.
Tiểu Du vừa gọi điện thoại trở vê xin phép, Triệu Khác liên đồng ý trước.
Ngày hôm đó cậu liền tìm lớp trưởng báo danh, ước định xong thời gian xuất phát, mang theo ba lô, cống chăn đệm trên lưng quay vê.
Hòa Huyên lôi xe tập đi ra đuổi theo đám gà con chạy lung tung trong sân, ông Cố ngồi ở cửa vừa soạn bài, vừa trông cô bé.
Sư phụ Uông phơi khô rau, Triệu Khác làm việc ở cách vách, Tô Mai và dì Trà đi đến khu đất ướt phía nam để tìm trứng vịt hoang, trứng chim.
"Hòa Huyên." Tiểu Du đặt hộp mây và túi lưới xuống, móc ra một cái kẹp tóc, giơ lên nhìn về phía cô nhóc: "Xem anh nhỏ mang về cho em cái gì này?"
"Hoa hoa." Hòa Huyên kéo theo xe học đi chạy tới, miệng nhếch lên, nước bọt chảy ra.
"Đúng vậy, hoa hoa. Anh nhỏ kẹp lên trên đầu cho em được không?" Con bé thích cái đẹp, không chịu cho Tô Mai cắt tóc, giữ lại mái tóc dài hai tấc, mỗi ngày Triệu Khác còn đặc biệt lấy dây chun buộc thành hai bím tóc nhỏ cho con gái của hắn...
Hòa Huyên duỗi tay vuốt vuốt mái tóc rối trên đầu, đầu hướng đến trước mặt cậu: "Cài."
Tiểu Du vén tóc mái của bé lên rồi đem kẹp tóc qua bên trái, sau đó lấy khăn lau nước bọt cho cô bé: "Hòa Huyên lại mọc răng rồi sao?"
Hòa Huyên há to miệng cho hắn xem: "Mọc”
"Quạo, lại mọc ra hai cái răng đấy."
"Ừm, hai." Hòa Huyên sờ sờ kẹp tóc trên đầu, ôm lấy xe tập đi, xoay người chạy đến trước mặt ông Cố cho ông xem: "Xinh xinh."
"Đúng vậy, xinh đẹp, Hòa Huyên nhà chúng ta cực kỳ xinh đẹp."
"Ha ha... đẹp." Hòa Huyên che lại khuôn mặt nhỏ, vui vẻ không thôi.
Ông Cố lấy khăn lông ướt lau tay và mặt cho cô bé, đưa quả cà chua cho cô bé gặm, thuận tiện hỏi Tiểu Du: "Trường học cho nghỉ học sao?"
Tiểu Du đem hành lý để vào nhà, rửa mặt, rót cho mình một ly nước sôi để nguội, ngồi xuống bên cạnh ông Cố, gật gật đầu: "Chị Đan Tuyết gọi điện thoại cho con, nói các chị ấy đến Lô Thành, cực kỳ náo nhiệt. Trong các nhà ga, trường học lớn, nhà khách, tiệm cơm do nhà nước kinh doanh đều là sinh viên đến từ khắp nơi trên đất nước."
Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng sôi nổi như vậy, Tiểu Du liên cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, tinh thân mười phần phấn khởi.
Ông Cố lại nhíu chặt mày: "Vậy không phải sẽ rất loạn sao?"
"Sao lại loạn ạ?" Tiểu Du khó hiểu nói: "Các nơi đều xây dựng trạm tiếp đón, quản lý lương thực, nhà ở và giao thông, mỗi một chi đội đều có ban cán bộ tổ chức dẫn dắt. Hơn nữa cũng không phải mọi người đều chạy vào các thành phố lớn, giống như chị Quân của con, bọn họ tổ chức đi đường Trường Chinh, ngày hôm qua gọi điện thoại cho con, nói hôm nay bọn họ chuẩn bị xuất phát, đầu tiên là tới Thiều Sơn, rồi đi Thụy Kim, sau đó từ Tỉnh Cương Sơn đến Duyên An. Nhóm của anh Chương càng thú vị hơn, bọn họ muốn đi khắp lãnh thổ đất nước chúng ta, còn nói trạm cuối cùng là ở nhà chúng ta nữa."
Ông Cố nghe Tiểu Du hứng thú bừng bừng kể lại, lại thấy vẻ mặt nóng bỏng của cậu, hai tròng mắt tỏa sáng, khẽ thở dài một tiếng: "Vậy con có tính xem cả nước chúng ta có bao nhiêu học sinh đại học, trung học, tiểu học không?”
"Nhiều học sinh du tẩu khắp nơi như vậy, mang lại biết bao nhiêu gánh nặng cho bộ giao thông, các trường học lớn, danh lam thắng cảnh và các điểm du lịch? Đi bằng gì ăn ở như thế nào, các cấp nhà nước lấy đâu ra nhiều lương thực và chỗ ở cung cấp cho bọn họ như vậy, mùa hè thì còn được, nhưng nếu là mùa đông, thì lấy đâu ra nhiều chăn cho bọn họ chứ?"
Tiểu Du nhất thời ngẩn ngơ: "Cái đó, con..."
"Đi đi, đi tham quan khắp nơi cũng tốt. Chỉ là phải đi sớm về sớm, ông sợ sau này nếu có một chỗ nào đó quản lý không tốt, sẽ loạn cả lên."
"Vâng."
Giữa trưa, Tô Mai và dì Trà kéo theo một sọt trứng vịt, hai sọt đủ loại trứng chim trở về, cũng không phản đối ý muốn đi ra ngoài nhìn xem của Tiểu Du.