[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 675 - Chương 675: Hợp Nhất (1)

Chương 675: Hợp nhất (1) Chương 675: Hợp nhất (1)Chương 675: Hợp nhất (1)

Trấn nhỏ phía sau dựa núi, phía trước có sông, nhiệt độ không khí mùa hè cao nhất cũng chỉ tới 27-28 độ, ngủ trưa phải đắp một cái chăn nhỏ.

Tô Mai buông quạt, kéo một góc chăn che lại bụng nhỏ của bé.

Triệu Khác giúp dì Trà phân loại trứng chim rồi đẩy ra sau, chờ ngủ trưa dậy sẽ đi rửa sạch rồi ướp gia vị. Làm xong trở vào nhà, Tô Mai còn chưa ngủ.

"Không buồn ngủ sao?"

Cả mùa hè, Tô Mai ngủ theo thói quen của Hòa Huyên, lúc này thật sự là có chút buồn ngủ: "Buồn ngủ rồi, còn không phải là đợi anh sao?"

Triệu Khác cởi giày leo lên giường, kéo cô nằm xuống: "Lo lắng cho bọn người cậu Lưu sao?"

"Ừ, buổi chiều anh gọi điện thoại tìm anh cả hỏi một chút đi, em nhớ lúc này, Bắc Kinh đã có người kích động và mê hoặc bọn học sinh cướp đoạt đánh phá khắp nơi rồi."

"Việc này hỏi anh cả, còn không bằng hỏi Diêm Minh và Uông Thạc của đội đặc chiến." Triệu Khác kéo một chiếc chăn khác đắp cho cô, nói.

"Hỏi ai cũng được." Tô Mai đẩy chăn ra dịch vào trong lồng ngực của anh: "Nếu hình thức không đúng, khiến cho bọn người cậu Lưu nghỉ việc, xem ra vẫn phải đi Thiểm Bắc, nơi mà cha mẹ em ở."

"Nhân số quá nhiều, phân ra đi, đi mấy hộ bên đó, bên này anh lại đến mấy nhà. Vừa lúc, anh muốn thành lập một trường trung học cơ sở ở trong trấn."

Trấn của bọn họ thật sự là quá nhỏ, mở rộng ra phạm vi mấy chục dặm cũng chẳng được mấy cái thôn trang. Nếu không, đã có thể mở trường học rồi, có nhiều người đến hơn, cũng không cần phải sắp xếp con cái của bọn họ đến nơi khác, dù sao thì ở chỗ nào cũng không an toàn bằng ở ngay dưới mí mắt của anh. Sau khi ngủ được nửa tiếng, Triệu Khác và Tô Mai cùng nhau thức dậy, họ đi rửa mặt súc miệng. Anh sang phòng cách vách làm việc, còn Tiểu Du cầm một quyển sách sang chăm sóc cho Hòa Huyên, Tô Mai và dì Trà thì ra sân sau rửa sạch mấy quả trứng chim và trứng vịt đã kiếm được.

Sư phụ Uông rửa sạch từng cái chum đất vừa mới mua, đổ nước sôi từ trong ra ngoài để khử trùng, lại đổ nước muối để nguội vào. Sau đó cho trứng vịt và trứng chim đã lau khô vào các chum đất, đổ một thìa rượu trắng vào cho kín gió.

Mấy cái chum đất được khiêng vê hướng tây, bảo quản ở nơi thoáng mát chừng một tháng là có thể ăn rồi.

Buổi sáng cả nhà làm một nồi cháo trắng, cắt một đĩa trứng vịt muối, vừa cho vào miệng, cảm giác ngon miệng liền ùn ùn kéo đến.

Ở vùng đầm lầy có tới hàng nghìn loài chim và vịt trời sinh sống. Đây không phải lần đầu tiên Tô Mai và dì Trà đi nhặt trứng chim và trứng vịt, họ đã cùng nhau đi nhặt hai tháng nay rồi. Vì hầu hết các loài chim ở đây đều là động vật đang được bảo vệ nên cả hai đều đặc biệt chú ý khi nhặt, những quả trứng đã nở ra thì sẽ để lại không nhặt.

Mấy quả trứng lần trước nhặt bây giờ đã có thể ăn rồi.

Tô Mai mở một chiếc chum đất lấy ra 20 quả trứng muối chuẩn bị cho Tiểu Du mang theo trên đường.

Những quả cà chua trông trong sân đã chuyển sang màu đỏ, sư phụ Uông chọn một cái nồi, đun một nồi nước sốt cà chua nhỏ, đổ đầy một cái vò và hai cái hộp khác.

Một cái vò được cất đi và giữ lại cho mùa đông để ăn mì. Hai cái hộp còn lại, một hộp cho thêm đường để tạo ngọt, một hộp cho muối và ngũ vị hương, tất cả đều được cho vào một cái hộp lớn của Tiểu Du.

Ngoài những thứ này, sư phụ Uông còn làm cho thằng bé hai lọ nước sốt thịt, một chai nước sốt nấm và một gói cá muối hấp. Cá muối tuy mặn nhưng có thể để được vài tháng mà không bị hư.

Đồ ăn đã chuẩn bị xong, Tô Mai và dì Trà lại sắp xếp quần áo cho cậu. Bây giờ đã là đầu mùa thu, thời tiết trong nháy mắt đã trở nên lạnh lẽo vô cùng, cho nên chuyến đi này nhất định phải mang theo mấy bộ quần áo thật dày.

Trang phục mùa thu, quần len áo len, áo khoác sơ mi, áo khoác dày, áo khoác quân đội, găng tay, nón, khăn quàng, giày bông, ...

Ông Cố lo lắng về việc học của cậu nên đã nhờ Tô Mai sắp xếp sách vở cho thằng bé.

Sau khi thu xếp xong mọi thứ, Tô Mai kéo Tiểu Du ra khỏi Hòa Huyên, bước vào phòng và đưa cho cậu một cái ví.

Không cần nhìn cũng biết đó là tiền xe rồi.

Tiểu Du mở ra xem, có năm tờ mười nhân dân tệ, còn lại là tiền năm tệ, hai tệ hoặc một tệ, chỉ là tiền mặt và một vài đồng xu, tính ra cũng chỉ dưới 100 tệ.

Ngoài ra còn có phiếu thực phẩm quốc gia 60 cân, phiếu giảm giá thịt 10 cân, năm phiếu giảm giá xà phòng, và sáu bảy phiếu giảm giá vải.

"Mẹ, nhà nước lo liệu hết rồi, mấy cái này con đâu cần dùng tới."

"Đề phòng thôi, con à."

"Chia chúng ra." Ông Cố nhắc nhở: "Bỏ một ít vào áo khoác, tháo giày ra giấu một vài cái dưới đế, rồi cho mấy cái vào cặp sách."
Bình Luận (0)
Comment