[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 719 - Chương 719: Cãi Vã (5)

Chương 719: Cãi vã (5) Chương 719: Cãi vã (5)Chương 719: Cãi vã (5)

Tiểu Hắc Đản nâng chén hớp một ngụm canh thịt dê, gắp tàu hũ ky và tảo bẹ thái nhỏ, cắn một miếng bánh ngô, ăn vài miếng thịt kho tàu, nếm miếng cá thịt chiên...

Hòa Huyên nhìn cậu ăn mà quên cắn cái bánh ngô trên tay, ăn nhiều quá đi!

"Đừng nhìn anh con nữa, mau ăn đi." Tô Mai chọc chọc Hòa Huyên: "Ăn chậm anh ấy ăn hết thịt kho trong nồi bây giờ."

Hòa Huyên chống giường đất nhổm dậy, nhìn vào nồi, không xong, chỉ còn mấy miếng thôi, cô bé vội vàng dựa vào vai mẹ, hai tay ôm bánh ngô ăn một miếng thật †o.

Triệu Khác sợ cô bé bị nghẹn, thỉnh thoảng đút cô bé chút canh thịt dê.

Sau khi ăn một nửa bánh ngô, Hòa Huyên lại muốn ăn thêm nữa.

Xong bữa cơm, Tiểu Hắc Đản thoải mái nằm xuống giường đất, ôm bụng cười thỏa mãn đến khó tả.

Hòa Huyên nằm bên cạnh cậu cũng ôm bụng, bĩu môi trông chẳng vui chút nào, ăn no căng, cái bụng nhỏ khó chịu quá.

Thủ phạm kia còn nằm đó hát nữa chứ.

Tiểu Hắc Đản gối tay sau đầu, đung đưa hai chân, thong thả ngâm nga: "Tôi là một quân nhân, xuất thân từ quần chúng, đánh bại bọn cướp cẩu Nhật Bản, quét sạch quân Tưởng thổ phi..."

Khỏi phải nói, âm thanh rất dễ nghe.

Cung Huyên ngẩn người nghĩ nghĩ, mí mắt lim dim, đợi cậu hát xong mới để cánh tay lên người cậu: 'Xoa xoa..."

Tiểu Hắc Đản chống một khuỷu tay lên giường: "Xoa ở đâu?" "Bụng...' Hòa Huyên lẩm bẩm rồi chìm vào giấc ngủ.

Tiểu Hắc Đản nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô bé, hàng mi mỏng dài, tò mò chọc chọc mũi, chọc chọc má cô.

Hòa Huyên quay đầu sang một bên, Tiểu Hắc Đản co tay lại, cười toe toét, sau đó cẩn thận bế lên vỗ về, một tay thò vào trong áo khoác nhỏ của cô bé, cách lớp quần áo, chậm rãi xoa xoa cái bụng nhỏ.

Ông Cố đặt bài tập của học sinh xuống, rót ba cốc trà long nhãn kỷ tử táo đỏ Triệu Khác pha.

Triệu Khác nhìn cô bé đang ngủ say, lấy chăn bông nhỏ trên tủ giường đất đắp cho cô bé.

Tiểu Hắc Đản thu tay lại, chỉnh chỉnh chăn bông nhỏ cho Hòa Huyên, dịch đến bên cạnh ông Cố: "Ông ơi, ông nhìn Hòa Huyên thử, có phải nó ăn no quá rồi không?”

"Không sao đâu, cứ để đó ba mẹ nó lo." Tuy là nói như vậy nhưng cô Cố vẫn bắt mạch Hòa Huyên: "Con bé khỏe chán, mai đưa nó ra ngoài chơi."

Thời gian hai anh em ở bên nhau không nhiều nên phải tranh thủ bồi dưỡng cảm tình chứ.

Triệu Khác bưng một ly trà đặt ở trước mặt Tiểu Hắc Đản: "Được nghỉ mấy ngày?”

Tiểu Hắc Đản giơ năm ngón tay, cười khoái chí: "Không phải năm ngày mà là năm tháng."

Triệu Khác suy nghĩ một chút: "Vậy là về ăn tết luôn?"

"Vâng." Nhiệm vụ là giao cho mẹ cậu, lúc này mẹ cậu đang dọn bếp ở sân sau, Tiểu Hắc Đản biết ông Cố ở lại nhà cậu lâu như vậy là có mục đích, nhưng cậu cũng không hỏi nhiều, cậu đã quen việc một tay làm mọi thứ rồi.

Triệu Khác nghe thấy thế, lòng bỗng trâm xuống hẳn, bao năm lãnh đạo quân đội anh đương nhiên biết rõ quy luật này, nếu đột nhiên các chiến sĩ được quân đội cho nghỉ một kỳ dài, ngoại trừ tang lễ hay kết hôn, thì chỉ có một mục đích duy nhất, chính là nhiệm vụ kế tiếp quá nguy hiểm.

Tô Mai thu dọn đồ đạc, tắm rửa sạch sẽ đến đón Hòa Huyên, hỏi Tiểu Hắc Đản: "Con muốn ngủ ở đâu?"

Tiểu Hắc Đản không nói lời nào, xách hành lý của mình chạy như bay qua khu phía tây.

Triệu Khác thấy cậu như thế bắt đầu lo lắng.

Sau khi cất ấm trà đi, Triệu Khác dời chiếc bàn trên giường đất, lấy chăn đệm trên tủ giường đất trải ra giúp ông Cố, rồi vê khu phía tây.

Đầu bếp Uông mang củi vào, cho vào lỗ dưới giường đất, hai người rửa mặt xong thì lên giường đất nghỉ ngơi. Ông Cố tuổi đã cao, Tiểu Du Nhi vừa, đầu bếp Uông đã chuyển đến. bác Trà tiết kiệm củi nên dọn ra sân sau.

Triệu Khác ôm củi vào nhà, Tô Mai chỉ Tiểu Hắc Đản trải đệm chăn.

Cậu và Triệu Khác dùng chung một chiếc chăn, Tô Mai bế Hòa Huyên dùng một chiếc chăn.

Tiểu Hắc Đản đuổi Triệu Khác nằm qua bên kia để mình được ở cạnh mẹ, sau đó cậu đưa hộp gõ, lặng lẽ giải thích nhiệm vụ.

Tô Mai đưa Hòa Huyên cho Triệu Khác, cầm lấy chiếc hộp xem xét, chiếc hộp không lớn nhưng khá nặng, có khóa bí mật, phải dụng não để mở, Tô Mai loay hoay một lúc mới nghe thấy tiếng 'cạch", hộp mở ra.

Bên trong là một đống linh kiện.

Tiểu Hắc Đản quay lại: "Con đoán không sai mà, là Q19A1."

Q19A1 là súng tự động cỡ nhỏ, băng đạn hai mươi đến ba mươi viên, có thể bắn ở chế độ bán tự động hoặc tự động hoàn toàn. Nó là vũ khí được lựa chọn để chống khủng bố trong thế kỷ 21, cũng được rất nhiều nhà viết game, làm phim ưa chuộng.

Hồi còn thiếu niên chơi game chiến đấu, đó là thứ Tô Mai sử dụng thuần thục nhất. Tuy nhiên, Q19A1 trong game có hai chế độ bắn liên thanh và nổ liên thanh, còn Q19A1 trong phim điện ảnh thì có một khẩu phóng lựu bên dưới.

Tiểu Hắc Đản từng chơi qua khẩu này nên chỉ một loáng cậu đã lắp ráp xong.
Bình Luận (0)
Comment