Chương 736: Biến cố (2)
Chương 736: Biến cố (2)Chương 736: Biến cố (2)
Một tháng này cô mệt muốn chết rồi, mới từ trong núi trở vê còn chưa có kịp nghỉ ngơi đâu, còn chạy tới đến đón cô ta, lúc này ánh nắng xuyên thấu qua cửa sổ pha lê phơi một lúc liên có chút chịu đựng không nổi rồi.
Nhưng mà này hết thảy Cố Đan Tuyết không biết, cô ta chỉ cảm thấy Tô Mai thật bất công, Lâm Niệm Doanh là con nuôi, cô ta cũng là con gái nuôi, cũng không phải là con ruột, nhưng vì sao Lâm Niệm Doanh kia thiếu thốn lòng tự trọng thì đáng thương, còn cô ta thì Tô Mai không để ý, còn đổ lỗi cho cô ta.
Tô Mai thật sự gọi điện kêu Lâm Niệm Doanh tới, kêu hai người nói chuyện với nhau, cô ta nào là cái gì muốn tỏ thái độ kết hôn chứ, nói cái gì mà ác độc toàn từ ngữ gây tổn thương thằng bé, như đâm một nhát dao vào ngực Lâm Niệm Doanh? Cái gì là đồ đáng thương không ai muốn, cái gì mà đồ có mẹ sinh mà không có mẹ dạy, rồi cái gì mà so với Triệu Cẩn ngay cả một đầu ngón tay kém hắn...
Tô Mai ở bên ngoài nghe xong mấy câu, tức giận đến mức cả người phát run!
Trước giờ cô còn chưa bao giờ dám nói qua một câu lời nói nặng với bảo bối, Cố Đan Tuyết, con bé làm sao dám?!
Một chân đá phi ván cửa, Tô Mai xách theo cổ áo cô ta ném người ra ngoài cửa: "Cô cút ngay!"
Thở hổn hển, hít vào một hơi, Tô Mai giận đến mức vò đầu gãi tóc: "Con trai của tôi đây mà cô cũng xứng vung tay múa chân hả! Cố Đan Tuyết, Đời này cô còn dám xuất hiện ở trước mặt Niệm Doanh nhà tôi, thì tôi đánh gãy chân chó của cô, cô là cái thá gì hả! Còn nghĩ chính mình là công chúa cơ, cô —— ha ha..."
Trong mắt Tô Mai khinh miệt, một lần nữa trở thành ác mộng không thoát khỏi của Cố Đan Tuyết.
Mà lúc này, trừ bỏ có Lâm Niệm Doanh là còn bình tĩnh, Triệu Quân, Cố Hiên, Diêm Minh và Giang Thạc vừa mới cùng nhau trở về đều thấy Tô Mai đột nhiên bùng nổ tức giận, sợ tới mức lạnh hết cả người!
"Dì.”" Lâm Niệm Doanh trong lòng ấm áp, lôi kéo tay cô dỗ dành nói: "Không tức giận nữa mà. Ở trong núi không phải dì đã nói là muốn ăn xiên thịt dê nướng sao, chúng ta đi thành Đông ăn đi?”
"Đang giữa mùa hè ăn cái gì mà ăn!" Tô Mai hất tay cậu ta ra, cả giận nói: 'Mới vừa rồi con không có miệng hay sao, cô ta mắng con, con còn không biết đường mà mắng lại nữa à!" Còn nói Niệm Doanh không ai nuôi không ai dạy, coi cô là người đã chết hay saol
Lâm Niệm Doanh mặt mày bình tĩnh, cười nói: "Dì không phải đã từng dạy con là đàn ông tốt thì không so đo cãi cọ cùng phụ nữ sao?" Còn dạy cậu ta không nên động thủ với đồng chí nữ, có thể thấy được dì vẫn là đau lòng vì cậu, đây là tiêu chuẩn kép.
Tô Mai: "....
Giơ tay gõ đầu cậu một cái, Tô Mai vẫn còn chưa hết tức giận nói: "Ngu ngốc quá đi mất, muốn đấu hay không đấu cũng phải phân biệt loại người con đã biết chưa hả."
"Vâng vâng, nghe dì hết..."
Lâm Niệm Doanh dỗ dành người đi vào nhà, Diêm Minh nhẹ nhàng thở ra một hơi, đi đến bên người Cố Đan Tuyết duỗi tay làm lời mời: "Đi thôi, đồng chí Cố, tôi đưa ngươi đi nhà ga."
Nhìn theo Diêm Minh mang theo người đi xa, Giang Thạc mới vừa rồi lau mồ hôi trên mặt, nhỏ giọng dò hỏi Cố Hiên đã có chuyện gì xảy ra.
Cố Đan Tuyết bị giam giữ một tháng rưỡi ở GW, trong lòng tích tụ quá nhiều buồn bực cùng bất mãn, mắt thấy Lâm Niệm Doanh giống một lão cán bộ im lặng không lên tiếng, càng tức nên càng mắng hăng hơn, nghiễm nhiên biến cậu ta trở thành nơi trút giận. Thật sự không phải là mọi người cố ý đi nghe trộm.
Hơn nữa những câu khó nghe như vậy, Cố Hiên còn ngượng ngùng không dám thuật lại.
Vẫn là Triệu Quân tức giận bất bình nói ra hai câu: "Còn dám mắng em trai của tôi có mẹ sinh mà không có mẹ dạy, cô ta thì sao, sao không nói mẹ cô ta mới vừa bán cô ta kia kìa. Tính tình kì cục! Mệt thay cho dì tôi còn nhờ người cứu cô ta ra ngoài, sớm biết rằng như thế đã chẳng quản sống chết của cô ta."
Giang Thạc nghe xong như suy tư gì đó, kỳ thật cũng không trách vị tiểu công chúa của Cố gia vị này ở dưới mí mắt chị dâu dám mắng người như vậy. Đội trưởng cùng chị dâu tuy rằng mỗi tháng hàng năm đều gửi đồ vật cho tiểu Cẩn cùng Niệm Doanh đều giống như nhau, không nghiêng không lệch cũng không thiên vị ai. Nhưng ngần ấy năm, vợ chồng bọn họ sống ẩn dật ở Y Ca không ra ngoài, hai anh em bên ngoài tự do sinh sống, tiểu Cẩn có thể lui tới đại biểu cho đội trưởng xử lý các cuộc trao đổi cá nhân, Lâm Niệm Doanh có thể đại biểu cho ai?
Cho nên các chiến hữu đội trưởng, bằng hữu khẳng định phải đối với tiểu Cẩn càng thân cận hơn một chút, trong tay có tài nguyên tốt một chút, ưu tiên cho cũng nhất định sẽ là tiểu Cẩn rồi, chưa kể ở sau lại lại còn một người là tiểu Du Nhi.