[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 742 - Chương 742: Ba Triệu, Con Muốn Đi Phía Sau Mẹ (4)

Chương 742: Ba Triệu, con muốn đi phía sau mẹ (4) Chương 742: Ba Triệu, con muốn đi phía sau mẹ (4)Chương 742: Ba Triệu, con muốn đi phía sau mẹ (4)

Về điểm này, Triệu Khác cũng không giấu giếm quá nhiều, anh chỉ nói rằng Tô Mai biết chút khí công, ngày xưa có dạy một ít tâm pháp cho Tiểu Hắc Đản, đứa nhỏ kia sống được tới giờ đều là do cẩn thận.

Anh trải đệm cỏ thật dày, bên trên đặt chăn đệm, rồi lại kéo bạt chống nắng chống gió, sau đó lái máy kéo cùng với Ông Cố, đến ga xe lửa thành phố Giai trước giờ hẹn hai giờ.

Nhìn thấy Triệu Khác, thần kinh căng thẳng của Tô Mai đột nhiên thả lỏng, chân mềm đến mức suýt chút nữa ngã xuống.

"Cẩn thận!" Triệu Khác tiến lên, đỡ eo Tô Mai: 'Mệt lắm à?"

"Triệu Khác, em sợ quá..." Dọc đường cô không dám chợp mắt, bởi vì dị năng không có tác dụng với người bị hạ độc, cho nên cô cũng không chắc có thể cứu được Tiểu Hắc Đản, cho tới bây giờ trái tim vẫn đang treo lơ lửng trên không đấy, biết thằng bé đang hồi phục nhưng với tốc độ này, Tô Mai thật sự sợ rằng sẽ để lại một số di chứng.

Triệu Khác sắc mặt tái nhợt, quay đầu nhìn về phía Tiểu Hắc Đản được hai người trong đội đặc chủng mang theo: "Chú, chú tới xem một chút."

Ông Cố vội vàng tới bắt mạch, sắc mặt thoáng chốc dịu lại, sau đó khẽ gật đầu với Triệu Khác.

"Không sao, còn có chú ở đây." Triệu Khác vỗ vỗ Tô Mai, để Hòa Huyên đỡ cô, còn anh thì tiến lên nhận lấy băng ca, cẩn thận khiêng Tiểu Hắc Đản lên xe, dời người lên đệm rồi đắp chăn bông lên, cảm ơn mấy vị thành viên tổ đặc chiến, sắp xếp người đến nhà khách gần đây nghỉ ngơi qua đêm, ngày mai sẽ rời đi.

Sau đó, anh lại ngựa không ngừng vó đến nhà máy sản xuất máy móc tìm Lưu Thắng Lợi nhận bệnh án và kết quả nghiên cứu được gửi từ thủ đô mang đến cho Ông Cố. Ông Cố so sánh với tình hình hiện tại của Tiểu Hắc Đản, liệt kê ra một danh sách các loại dược liệu, có rất nhiều loại, hữu dụng có, vô dụng có, có liên quan, điều dưỡng... dù sao anh cũng có thể nhìn ra, trên xe hẳn là đã xảy ra chuyện gì, mà Triệu Khác thì không muốn để cho người ta thăm dò ra tình hình cụ thể của Tiểu Hắc Đản.

Trong lúc đó, Tiểu Hắc Đản ngơ ngác tỉnh dậy một lần, ăn chút canh trứng mua từ nhà hàng quốc doanh rồi lại nhắm mắt ngủ thiếp đi, thân thể tiến vào trạng thái tự dưỡng.

Tỉnh rồi ngủ, sau một tháng, Tiểu Hắc Đản đã có thể tự ngồi dậy bê bát ăn cơm.

Để kích thích khả năng miễn dịch và tiềm năng cơ thể của Tiểu Hắc Đản, Tô Mai không dám sử dụng dị năng, chỉ có thể nấu canh nấu cháo bồi bổ.

Vào ngày 20 tháng 8, các phương tiện truyền thông lớn đã công bố tin tức về kỳ thi tuyển sinh đại học, tiết lộ rằng kỳ thi sẽ bắt đầu vào ngày này hai tháng sau.

Lưu Gia Thịnh không yên tâm về Tiểu Hắc Đản, vẫn giữ nó lại không cho về, hôm nay đến thấy Tiểu Hắc Đản đã xuống đất đi được vài bước, ông vui vẻ uống thêm hai ly: "Thân thể Niệm Huy đã tốt lên rồi, có muốn muốn trở về bộ đội không?"

Tay Tô Mai đang gắp thức ăn thì dừng lại một chút, lo lắng nhìn sang.

Tiểu Hắc Đản cười dịu dàng với Tô Mai, sau đó gắp thịt cá cho Hòa Huyên: "Cơ thể cháu bị tổn thương đến căn cơ, các giáo sư nói cháu còn sống đã là phép màu y học rồi. Còn chuyện lui về hậu cần cháu lại không muốn, tốt nhất là có thể xuất ngũ rồi tham gia thi đại học."

"Ồ, cháu muốn vào trường nào?" Lưu Gia Thành lập tức quan tâm: "Có muốn thi vào đại học Hoa thành của chúng ta không?"

"Cháu muốn vào Đại học Chánh pháp* thủ đô." Từ ngày biết được mẹ mình có dị năng, Tiểu Hắc Đản đã suy nghĩ về việc làm thế nào để có thể bảo vệ mẹ mình. Nhập ngũ, giam gia chính trị... *chánh pháp ()%): chính trị và pháp luật

Những người khác nghĩ rằng mật danh 'Camellia' rất lợi hại, nhưng bọn họ lại không biết mấy năm nay, cậu lợi dụng danh hiệu này thành lập một mạng lưới quan hệ. Nếu như mẹ lo lắng thì cậu sẽ tìm người tiếp nhận những thứ này, bản thân đổi sang một con đường khác vậy.

Sau khi tiễn Lưu Gia Thịnh đi, Triệu Khác nhìn chằm chằm Tiểu Hắc Đản một chút: "Theo chú ra ngoài đi dạo một lát."

"Dạ." Tiểu Hắc Đản đáp lại, chống nạng đi theo Triệu Khác ra khỏi nhà.

"Đội trưởng đội hành động đặc biệt sắp nghỉ hưu rồi." Triệu Khác nghiêng đầu nhìn Tiểu Hắc Đản chỉ thấp hơn mình một chút."Từ hơn một năm trước, cháu đã được liệt vào danh sách ứng cử viên cho vị trí kia."

"Cháu biết." Tiểu Hắc Đản nhìn đàn chim bay lượn ở phía tây: "Cháu không muốn nhìn thấy mẹ khóc vì cháu nữa."

Trong ấn tượng của Tiểu Hắc Đản, mặc dù Tô Mai không mấy khi cười, cũng không bao giờ rơi nước mắt, nhưng suốt mấy ngày trên tàu, mỗi khi mở mắt ra cậu đều bắt gặp hốc mắt hơi sưng đỏ của Tô Mai, giọng nói dỗ cậu cũng khàn khàn.
Bình Luận (0)
Comment