[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 773 - Chương 773: Sau Này (3)

Chương 773: Sau này (3) Chương 773: Sau này (3)Chương 773: Sau này (3)

Lấy kẹo hồ lô còn sót lại trong tay Hòa Huyên, Tiểu Hắc Đản xoay người ra cửa giao cho Tiểu Trương, làm sao điều tra được đã có bọn họ đi xử lý.

Tô Mai nhìn thấy cô gái nhỏ đi ra có vẻ hơi bất mãn, buông bình nước tưới mầm hoa xuống, lấy một con diều hổ con cho cô bé: "Đi thôi, đi ra vườn hoa, mẹ cùng con thả diều."

Hòa Huyên vừa muốn hoan hô, nhưng cô đảo mắt quanh qua đám bảo vệ thấy bọn họ đồng loạt buông dụng cụ trông hoa trong tay xuống muốn vây quanh, vội vàng sửa miệng nói: 'Mẹ làm việc cả một ngày khẳng định rất mệt mỏi, hì hì, vẫn là để anh sáu chơi cùng con đi."

Tiểu Hắc Đản nhận lấy diều gật đầu với Tô Mai, dắt cô bé ra cửa.

"Anh sáu." Hòa Huyên quay đầu lại nhìn mẹ lại cầm lấy bình nước tưới hoa lên: "Anh nói xem, em hiện tại tham gia vào Hướng đạo quân thì thế nào?" Ở lại trong nhà, cô ấy chính là điểm yếu của mẹ.

"Rất cực khổ." Hòa Huyên không thể so sánh với bốn anh em bọn họ từ nhỏ đã theo ba Triệu huấn luyện, trong nhà chỉ có một đứa con gái, đến nay, ba Triệu cũng không có một lần gọi cô ấy dậy sớm.

"Em không sợ!" Hòa Huyên nắm chặt tay: "Sau này em chính là muốn làm nữ tướng quân."

"Ha ha...' Tiểu Hắc Đản nhịn không được cười nói: "Được, vậy từ ngày mai trở đi, trước tiên em đi theo anh huấn luyện."

"Vâng."

"Đinh linh linh... Điện thoại trong phòng khách vang lên.

Tần Thục Mai buông áo len đan được một nửa trong tay xuống, cầm lấy điện thoại. Một lát sau, Tần Thục Mai buông điện thoại ra ngoài kêu lên: "Tiểu Mai, Tiểu Cẩn nói ngày mai thằng bé dẫn đội ngũ đi, lát nữa sẽ trở vê ăn cơm."

Động tác tưới hoa của Tô Mai dừng lại, tiện tay đưa bình cho Tiểu Ngô trong chiến đội đặc biệt đứng bên cạnh, bước nhanh vào phòng nói: "Thông báo cho ba thằng bé, Niệm Doanh và Tiểu Du Nhi chưa?"

"Tiểu Cẩn nói đã gọi điện thoại cho ba thằng bé và Niệm Doanh, lát nữa nó cùng bọn họ tan tầm trở về, nhưng điện thoại gọi đến trường, không tìm được Tiểu Du Nhi.”

"Hôm trước, Tiểu Du Nhi cùng Niệm Doanh lấy chìa khóa tòa nhà kia của cậu ấy.' Tiểu Ngô đi theo nói: "Dì Tô gọi điện thoại đến bên kia thử xem, nếu không có ở đấy, cháu đến trường học hỏi một chút."

Nhà của Niệm Doanh và Tiểu Hắc Đản, Tô Mai sau khi đi làm liên giao cho Tân Thục Mai cùng Dụ Lan, hai người cầm bức vẽ đã hoàn thành của Tô Mai, bố trí cực kỳ ấm áp thoải mái.

Tiểu Du Nhi vừa nhìn thấy liền cực kỳ thích, tòa nhà Niệm Doanh lại cách trường học của cậu ấy rất gân, không nghĩ tới cậu có thể nhịn đến ngày hôm trước mới đòi chìa khóa, Tô Mai ngoài ý muốn nhướng mày: "Người ở trong tòa nhà nhỏ kia của thằng bé đều chuyển đi rồi sao?"

"Dì Tô, Tiểu Du Nhi là người có tố chất thân thể kém cỏi nhất trong anh em bọn họ, cháu không đề nghị lúc này cậu ấy nên dọn ra ngoài ở. Hôm nay cậu ấy trở về, dì tốt nhất nên khuyên cậu ấy và Niệm Huy học ngoại trú đi." Bên ZL đang trình lên Liên Hiệp Quốc bảo vệ nhân viên đặc thù, đợi danh sách xuống, bọn họ bên này chỉ cần một người đi theo dì Tô là được, đến lúc đó Tiểu Du Nhi muốn chơi thế nào, muốn đi đâu chơi cũng không thành vấn đề.

Tô Mai cũng không muốn người nhà gia tăng gánh nặng cho bọn họ, lập tức đồng ý.

Tác giả có điều muốn nói: Chúc ngủ ngon các thiên thần nhỏ, một giấc mơ đẹp! Sáng mai gặp!

Cảm ơn bạn rất nhiều vì sự hỗ trợ của bạn, tôi sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ!

Điện thoại gọi đến Tứ hợp viện, một hồi lâu sau mới có người bắt máy, nghe đối diện truyền đến giọng nữ ngây thơ, Tô Mai sửng sốt: "Điềm Điềm?!"

"Dì Tô, dì tìm anh Du sao? Anh ấy ở bên ngoài, dì chờ một chút, cháu đi gọi anh ấy"

Dứt lời, đối diện liền truyền đến tiếng lộc cộc chạy đi.

Tô Mai nhìn vê phía Tiểu Ngô, buồn bực nói: "Tháng sáu, Điềm Điềm không phải sẽ tham gia thi đại học sao, học tập gấp rút như vậy, sao con bé còn có thời gian chơi với Tiểu Du Nhi?" Hai người yêu nhau cô không phản đối, nhưng không thể để ảnh hưởng đến việc học tập.

"Điểm lý hóa của Điềm Điềm có chút kém." Tiểu Ngô nói: "Tiểu Du Nhi thường xuyên đến nhà cô ấy hoặc là dẫn cô ấy đến công viên, trường học cho cô ấy học bù."

Tiếng bước chân lộc cộc từ trong điện thoại truyền đến, Tô Mai thu lại lời muốn nói, chờ bên kia nhận lấy.

"Mẹ, Mẹ tìm con."

"Ngày mai anh tư của con dẫn đội ngũ xuất phát, con trở về một chuyến, mọi người ăn một bữa cơm, nói chuyện."

"Vâng."

Buông điện thoại xuống, Tô Mai cởi áo khoác len đi vào phòng bếp nhìn một chút, xắn ống tay áo rửa tay, lại xào đĩa thịt tỏi mà Tiểu Cẩn thích ăn, chiên đĩa cá ướp mà mấy anh em đều thích.

Xe dừng lại ở ngoài sân, Triệu Cẩn trước một bước mở cửa xuống xe, quét mắt cây non vừa trồng bên tường: "Trồng gì vậy?" Biết Triệu cẩn đang lo lắng cái gì, Tiểu Ngô nói: "Cây hoa hồng, cây hoa đỗ quyên nhỏ, hoa nhài, Niệm Huy cố ý chọn đều là cây thấp bé." Khi trưởng thành, cũng không giấu được người, không che dấu được.
Bình Luận (0)
Comment