Chương 779: Sau này (9)
Chương 779: Sau này (9)Chương 779: Sau này (9)
Triệu Bình Bình có tính khí bướng bỉnh, cô cảm thấy mình nhận được rất nhiều sự ưu ái từ Tô Mai, nếu không có sự chỉ bảo của Tô Mai về cách cắt giấy năm đó thì cô đã không thể tiến xa như vậy. Vì vậy, bất kể Tiểu Hắc Đản nói gì, Tô Mai chính là cổ đông lớn nhất trong nhà máy của cô ấy.
Chẳng còn cách nào khác, đặt điện thoại xuống, Tiểu Hắc Đản xin nghỉ phép đi Tô Châu và Hàng Châu, giúp cô tìm hai xưởng vải và xưởng thêu tốt, đồng thời giúp cô mời hai bậc thầy thêu giỏi tới.
Hương liệu rất tiện lợi, vì vậy Tiểu Hắc Đản lại tìm tới Cố Trọng, Cố Miếu.
Ngay sau đó Tiểu Hắc Đản quay trở lại miền bắc Thiểm Tây, một mặt là để thăm ông cụ nhà họ Tô và một số chú, dì, anh chị em họ, mặt khác là giúp Triệu Bình Bình đến văn phòng xin giấy phép kinh doanh công thương và chọn địa điểm xây dựng nhà máy.
Chớp mắt, đến năm 1976. ngay sau Tết Dương lịch, Hòa Huyên, người được thi được vào quân đội Đồng Tử đã lên đường nhập ngũ. Người hướng dẫn của cô là Lý Lực Cường - người đang hồi phục chấn thương.
Vào ngày 8 tháng 3, có một trận mưa thiên thạch ở vùng Đông Bắc, một nhóm bác sĩ và nhà khoa học đứng đầu là Cố Diểu đã thu thập tất cả các thiên thạch và bắt đầu nghiên cứu kéo dài hàng thập kỷ.
Tháng 7 cùng năm, lại xảy ra trận động đất ở Đường Sơn.
Tô Mai chỉ biết rằng đó là mùa hè, nhưng không thể nhớ đó là tháng và ngày nào. May mắn thay, còn có Cục quản lý động đất, vào đầu và giữa tháng 7,6 trạm chuyên môn về động đất và 8 điểm dự báo hàng loạt đã phát hiện ra những điềm báo trước động đất khác nhau (trích từ Encyclopedia).
Để tránh thương vong và thiệt hại nghiêm trọng về tài sản, giữa tháng 7,4 quân đoàn cùng hàng chục nghìn quân bài đã được điều động để di dời toàn bộ nhân sự và nhiều loại máy móc, lương thực, nhu yếu phẩm... đến hàng trăm nơi ngoài khu vực động đất nội bộ.
Mặc dù nền kinh tế bị tổn thất, nhưng tin tốt là trong thời gian đó, ngoại trừ những người chết vì tuổi già và bệnh tật, chúng ta thực sự không có thương vong.
Năm 1978. Tiểu Du tốt nghiệp đại học và dùng kịch bản do Nan Nan viết để thuê một đạo diễn nổi tiếng làm bộ phim mang tên "Thế hệ của chúng ta”, bộ phim này bán rất chạy. Sau đó, cậu ấy mấy lần đầu tư, hợp tác với đạo diễn, học được tương đối thì tự mày mò lập e-kip, lập kịch bản, tự đạo diễn.
Lúc thăng lúc trầm, thua lỗ thì bán nhà, kiếm được thì lại mua.
Cũng giống như mối quan hệ của cậu ấy với Điềm Điềm, li li hợp hợp, cũng trải qua nhiều khó khăn.
Sau khi tốt nghiệp, Tiểu Hắc Đản đến Yiga. Chỉ trong vài năm đã làm cho kinh tế ở đó đã tăng gấp đôi.
Cậu ấy không chỉ phát triển mạnh nông nghiệp mà còn khuyến khích người dân địa phương tham gia vào việc nuôi trồng thủy sản và chăn nuôi, đồng thời mở các nhà máy chế biến cá và thịt.
Triệu Khác, Tiểu Cẩn, Niệm Doanh, Lý Lực Cường, Lữ Nhuế cùng nhau hừng hực khí thế ra chiến trường.
Vì sự cải tiến của vũ khí và trình độ kinh tế, cuộc chiến này không giống như thời gian và không gian đó của Tô Mai, mười năm sau một cuộc chiến, mà kết thúc sớm nhất vào năm 1984. Đồng thời, Liên Xô cũng bị tan rã sớm.
Năm 82, Triệu Cẩn và Lữ Nhuế lần lượt trở về do bị thương, trong thời gian nằm viện, tình cảm hai người ngày càng mặn nồng. Chiến tranh ngày càng ác liệt, cũng chẳng ai biết sẽ phải đánh tới khi nào, bà Tống và mẹ của Lữ Nhuế về nhà thương lượng với Tần Thục Mai và Tô Mai, cả bốn người bàn bạc thử xem có thể cho hai người đi lãnh giấy kết hôn trước hay không, chờ khi Triệu Khác, Niệm Doanh và Hòa Huyên quay về thì làm đám cưới sau. Trong ấn tượng của Tô Mai, trận chiến này phải đánh gần mười năm, chờ đến khi đám người Triệu Khác quay về thì thậm sự có chút chậm trễ tuổi xuân của con gái nhà người ta, thế nên cô gật gật đầu, định ngày cưới vào cuối năm.
Lúc đó Tiểu Hắc Đản đã được điều đến thành phố Giai, cậu ấy từ thành phố Giai về dự hôn lễ của hai người xong, nghe thấy mẹ mình nói gần đây sức khỏe của lão tộc trưởng không tốt lắm, nên cậu muốn đến thăm ông ấy. Vừa lúc Nan Nan cũng được nghỉ, nên cả hai cùng nhau đi thăm ông ấy.
Trên đường đi hai người xác định quan hệ, lúc tới phương Nam rồi, Nan Nan đi thăm lão tộc trưởng với cậu, sau đó thì đến thăm Trương Nhậm Hiền và thư ký Quý đã vê hưu, đám người Tống Quốc Hoành, Phương Đông Thăng và cậu Lưu chào hỏi nhau, sau đó ngồi xe Lưu Minh Hàn đi đến quân khu.
Lúc đi ngang qua trấn nhỏ, cảm đám người thuận tiện quẹo xe vào thăm vợ chồng anh ba Tô.
Hai người về hưu, con gái con trai của hai người thành gia lập nghiệp ở Hoa Thành, hiện tại còn chưa muốn có con, anh ba Tô rảnh rỗi không có chuyện gì làm, thế nên mua một cái mặt tiền trên trấn, buôn bán chén dĩa gốm sứ gì đó.