Chương 785: Kiếp trước kiếp này (4)
Chương 785: Kiếp trước kiếp này (4)Chương 785: Kiếp trước kiếp này (4)
"Bà nội, bà nội." Con gái của Tiểu Du là Triệu Duyệt nay đã tám tuổi, nhóc con bám lấy tay của Tô Mai kêu lên: "Bà muốn đi thăm ông cố ạ? Dì họ (Triệu Bình Bình) nói hầm trú ẩn ở đó rất đẹp, con muốn đi xem nha, nội ơi, nội mang con theo nha?"
Con trai của Triệu Cẩn cũng đã bảy tuổi, tên là Triệu Hi, con gái của Niệm Doanh là Lâm Manh, năm tuổi, cũng chen lời: "Con cũng muốn đi nhai"
"Con cũng muốn đi!"
Tô Mai lắc lắc đầu: "Mấy đứa không đi học à!"
Triệu Khác liếc mắt thấy mặt cô xụ xuống, vội vàng nháy mắt với Tiểu Hắc Đản.
Tiểu Hắc Đản bế hai chứa cháu gái lên, sau đó dắt theo con trai vào cháu trai xuống lầu.
"Mẹ đã ổn chưa anh?" Nan Nan duỗi tay bế con trai và cháu trai xuống lầu, nhỏ giọng hỏi Tiểu Hắc Đản.
Tiểu Hắc Đản gật gật đầu, thả hai đứa cháu gái xuống, nhìn về phía Hòa Huyên và Điềm Điềm đang nói chuyện trên sô pha, hỏi: "Tiểu Du đâu?”
Điềm Điềm liếc mắt nhìn Hoàng Vy đang đỡ Tần Thục Mai ra, hàm hồ nói: "Đi sân bay đón người rồi, còn chưa về."
"Hình như là đến đón chị Đan Tuyết." Nan Nan bám vào người Tiểu Hắc Đản, ghé vào tai cậu nói nhỏ.
Sau khi kỳ thi đại học khôi phục, những học sinh còn chưa tốt nghiệp cũng khôi phục học tịch, Cố Đan Tuyết chưa về bên đây tiếp tục việc học mà là cùng Cố Sâm đến Tây Bắc ở hai năm, sau đó bị anh ta đưa đến nước M, ở bên đó học thi lên thạc sĩ, sau khi tốt nghiệp thì nhận quyền đại lý mỹ trang tại nước ngoài.
Trước đó hai năm, Tiểu Du mang diễn viên đến nước M đóng phim, Cố Đan Tuyết sau khi biết được thì chạy trước chạy sau giúp đỡ hỗ trợ.
Tiểu Hắc Đản nhíu mày: "Giờ cô ta về làm gì?" Tang lễ của ông chú đã qua một ngày rồi.
"Có phải là Tiểu Du gọi điện thoại không?" Nan Nan suy đoán.
"Là anh ấy gọi điện thoại." Điềm Điềm năm đó chơi cùng với Tiểu Du, tuổi còn nhỏ, đối với mấy cái kẹp tóc vòng hoa chẳng có sức kháng cực nào, thế nên cô nhận không ít quà từ Cố Đan Tuyết, có hơi nhiêu, Cố Đan Tuyết vào Lệ Hoa, trong tay không thiếu nhất chính là đồ dùng hóa trang, Điềm Điềm cũng nhận không ít, mấy năm nay Tiểu Du cùng đối phương cũng có liên lạc, quần áo đồ dùng người ta cũng gửi không ít, thế cho nên cô với vị kia ấn tượng không tệ lắm, lúc nói chuyện cũng ít nhiều mang theo phần đỡ lời cho cô ấy: "Tên kia làm việc càng ngày càng chẳng đáng tin cậy, anh nói xem gọi cho bên kia thì gọi đi, cứ cọ tới cọ lui, do do dự dự, đêm qua hơn mười hai giờ mới gọi qua bên kia."
Tiểu Hắc Đản không vui mà mím mím môi dưới, cũng không phản bác hay trả lời, mà nhìn về phía Nan Nan: "Mẹ và ba Triệu ngày kia sẽ đến Thiểm Bắc thăm ông ngoại, anh chuẩn bị dẫn em và Thần Thần qua đó, bên chỗ em không có chuyện gì chứ?"
"Ngày kia à, vậy thì hẳn là không có chuyện gì." Nan Nan tốt nghiệp hệ tiếng Trung, người hướng dẫn là giáo sư danh giá, tính tình cô tinh tế thích viết, công việc viết lách nhàn hạ hơn nhiều mà cũng kiếm sống được, thỉnh thoảng sẽ có bài văn xuôi hay tiểu thuyết của cô được đăng lên báo. Quyển sách đầu tiên là "Thế hệ chúng ta hôm nay" sau khi được Tiểu Du quay thành phim thì cô cũng nổi lên. Sau khi kết hôn với Tiểu Hắc Đản thì cô đến làm việc ở trường học, rồi cùng cậu đến Băng Thành, là người nổi tiếng nắm chặt bản thảo. Lần này đến đây, một là tham gia tang lễ của Ông Cố, hai là có quyển sách muốn xuất bản, cô và đối phương hẹn nhau vào hôm sau, chuyện này cô không nói đến, chuẩn bị bớt chút thời gian gọi điện cho người ta, xem xem ngày kia có thể bớt vài giờ không: "Có cần em mua thêm gì không?” "Ngày mai mẹ vẫn còn đi làm, bên chỗ mẹ hẳn là không có thời gian, em bớt chút thời gian đi chợ mua ít quần áo và quà tặng cho ông bà ngoại, cậu mợ đi."
"Vâng."
Hòa Huyên rót hai ly trà, đưa cho Tần Thục Mai và Hoàng Vy, sau đó quay đầu hỏi Tiểu Hắc Đản: "Ông ngoại bị làm sao vậy?" Nếu không có việc gì thì mẹ sẽ không đột nhiên muốn đếm Thiểm Bắc đâu, dù sao mấy ngày nay tâm tình của mẹ không tốt lắm.
"Có chút cảm mạo."
Hòa Huyên nhẹ nhàng thở ra một cái: "Mọi người sang đó thế nào, lái xe qua sao?' Tiểu Du có một chiếc xe thương vụ, bên trong có cách tân một chút, bố trí hệt như một cái căn phòng di động.
"Ngồi máy bay đến thành phố Duyên, sau đó đi bằng xe buýt." Tiểu Hắc Đản nói, cầm lấy điện thoại, gọi cho Trương Thành đặt bốn tấm vé người lớn, một tấm vé trẻ em.
Nghe thấy Tiểu Hắc Đản đặt vé, mấy đứa nhóc trong nhà đều vây lại, kêu la mình cũng muốn đi. Mấy cái này khiến cho Hòa Huyên cũng có chút động tâm: “Anh sáu, đặt thêm hai vé đi, em và Lý Đình cũng đi.
"Đừng có quậy phá!" Tần Thục Mai trừng mắt liếc cô một cái: "Con muốn đi thì đi, đừng có đem theo tiểu Đình, con nít mới có sáu tháng, còn yếu ớt biết bao nhiêu."