Chương 81: Mua trống (4)
Chương 81: Mua trống (4)Chương 81: Mua trống (4)
Không đến nhà vệ sinh là vì nhà vệ sinh nguyên chủ xây chẳng những đơn sơ còn nhỏ, không tiện cho Triệu Cẩn ngồi chôm hổm.
Tỉnh thần lực quét ở trong bụi cỏ dại cao cỡ nửa người, không thấy có côn trùng độc gì, Tô Duệ bế Triệu Cẩn đi vào, để ghế xuống, kéo cây ngải, rút ra một cái hố.
Đá đổ ghế, đặt nằm ngang trên hố, Tô Duệ cởi thắt lưng của Triệu Cẩn ra, tụt quần đến dưới mông, khom người cẩn thận để người ngồi ở trên ghế, kín đáo đưa giấy cho Triệu Cẩn: "Được rồi, có gì gọi cô."
Triệu Cẩn mắc cỡ, đầu chôn ở trước ngực, siết giấy trúc, khế "Ừ”.
Tô Duệ ngồi ở bên ngoài, khoanh hai tay trước ngực, cảm thấy như vậy không được.
Ghế nhà cô vốn thấp, đá đổ còn thấp hơn, ngồi xuống như vậy, đừng nói là chân bị thương không lấy sức nổi, ngay cả cái chân lành lặn cũng không thể dùng sức, một khi trong cỏ có cái gì nhảy ra, đứa trẻ ngồi ở trên đó chỉ đành lật qua một bên tránh né.
Xem ra phải sửa lại nhà cầu, ngoài ra làm một cái ghế để đi vệ sinh.
Triệu Cẩn đi xong, dùng giấy trúc lau, thử kéo quần lên, mệt đến mức đầu đầy mồ hôi, đùi phải bị thương cũng đau, mới khó khăn kéo bên trái được một nửa.
Đánh mạnh vào chân trái còn lành lặn, trong lòng Triệu Cẩn dâng lên cảm giác tràn đầy thất bại.
Tô Duệ nghe thấy động tĩnh, xoay người lại, ôm người, kéo quần lên, vỗ lưng Triệu Cẩn, cầm ghế, chôn xong hố nhỏ, cười nói: "Cháu coi cô là nhân viên chăm sóc, trong lòng có thể dễ chịu hơn không."
Triệu Cẩn thử suy nghĩ, trong lòng quả nhiên thoải mái hơn chút.
Đặt người lên giường, Tô Duệ rót nước lau tay lau mặt, rửa mông cho Triệu Cẩn, xoay người đổ nước.
Rửa chậu, rửa tay xong, cô đổ bát sữa mạch nha cho Triệu Cẩn: 'Uống đi!"
"Cảm ơn cô." Lúc này, Triệu Cẩn tự nhiên hơn nhiều.
"Ừ, uống nước xong, đặt bát ở trên hộp da đầu giường."
Dứt lời, Tô Duệ cúi người lấy ống trúc treo dưới giường ra, đổ nước tiểu vào trong nhà vệ sinh, dùng nước rửa trôi mùi, đắp lên lần nữa, rửa tay, bắt đầu sắp xếp đồ mang về.
Sợ Triệu Cẩn đói, Tô Duệ đưa mấy món quà vặt cho Triệu Cẩn trước.
Xương, móng lợn cần thời gian đun nhừ, Tô Duệ cũng không định hôm nay làm bọn họ, chỉ lấy một rổ trúc gác ở một góc phòng bếp, chặt thịt dê thành bốn khúc, những thứ khác như xương to, móng lợn thì rắc muối, dùng sợi dây buộc rồi treo ở trên kệ trúc để phơi.
Cất vải bông vào hộp mây, để giấy trúc ở trên hộp mây, dầu chè, dầu hạt cải và tương để nhóm bếp, bỏ đồ khô, cá mặn và trứng gà vào trong giỏ trúc nhỏ ở một góc phòng bếp, cất quả khô và rau đi.
Tô Duệ không động vào sách vở của Lâm Niệm Doanh, định để Niệm Doanh trở về tự thu dọn.
Tạm thời không ăn gà mái được, Tô Duệ cởi dây buộc trên chân nó, cầm giỏ trúc để lên đống củi, sau đó đi vào trong rắc gạo vỡ.
"Tiểu Cẩn, buổi tối chúng ta ăn mì thịt dê có được không?"
Buổi sáng Triệu Cẩn ăn mì cá, buổi trưa ăn cơm gạo lức, rau cải, trứng rán, canh nấm cùng bà cụ, đều hết sức ngon, nên cũng tràn đầy mong đợi với bữa cơm tiếp theo: "Vâng!"
Tô Duệ nhào mì, cầm vải ướt phủ lên, đi ra ngoài cửa đào tỏi, mấy cây hành, hai cây bồ công anh, hái rửa sạch sẽ, cắt nhỏ hành tỏi, để ở một bên dự bị, rửa sạch rồi thái mỏng thịt dê. Đốt lửa cỏ mềm, thêm củi vào, khi nồi đun sôi, cô đổ dầu chè, cho thìa tương vào.
Chờ tương tan ra trong dầu, cô bỏ hành tỏi vào tạo mùi, đổ thịt dê vào, cho muối.
Thịt dê hơi đổi màu đã bị Tô Duệ múc ra.
Đổ thêm nước vào trong nồi, nhét củi vào trong bếp, Tô Duệ rửa tay, để mì lên trên thớt, lấy ra hỗn hợp bột mì đã làm xong trong chậu, nhào hai ba lần, cắt.
Đổ nước vào mì, lúc sắp ra nồi, đổ thịt dê đã xào chín vào, cho bồ công anh, thêm hai giọt dâu mè.
Tiểu Hắc Đản, Lâm Niệm Doanh trở lại, mì vừa được vớt vào trong từng cái bát.
Tô Duệ vừa gọi hai đứa rửa tay, vừa nói: 'Nhà bác Trương các cháu nấu cơm chưa?"
"Chưa ạ." Lâm Niệm Doanh nói: "Bà Vương và bác Trương đang xây chuồng lợn cho lợn con, cắt cỏ cho lợn."
Tô Duệ sửng sốt một lúc, bưng mì ra cho ba đứa đứa trẻ, nhanh chóng ăn xong một bát.
Vào phòng bếp để bát đũa vào trong chậu rửa rau, cô thêm mì cho ba đứa trẻ, lấy một chậu trúc nhỏ, đựng số mì còn lại trong nồi, đổ nước, dặn dò ba đứa, bưng ra phía sau.
Tô Duệ bưng mì đến nhà họ Vương, bà Vương đang cắt cỏ cạnh nhà, Trương Ninh đang xây chuồng lợn trên chuồng. Chuồng lợn được xây dựng từ lâu, ban đầu xây phòng bếp và phòng để đồ linh tinh tốn nhiêu gạch mộc, số còn lại được làm thành hai cái lông cao hơn nửa người ở một góc sân, chia ra cho gà, vịt.
Lợn con vừa về đến nhà, Trương Ninh bắt hai con vịt vào lồng gà, dành chỗ nuôi lợn con.
Hóa ra chuồng lợn phía trên chuồng có hơi nhỏ, Trương Ninh cầm cây gậy trúc kê bên cạnh chừng hơn một mét. Vóc dáng Trương Ninh không đủ cao, kê ghế đứng để dựng rất tốn sức.