[Thập Niên 60] Gây Dựng Lại Gia Đình (Dịch Full)

Chương 91 - Chương 91: Kiểm Tra (1)

Chương 91: Kiểm tra (1) Chương 91: Kiểm tra (1)Chương 91: Kiểm tra (1)

Sau đó lại đi đến phòng hậu cần mua một lượng lớn gạch vuông, vài thanh xà gỗ, mấy bó tre được phơi khô cùng với một ít rơm rạ, nhờ Đại Bàn bọn họ giúp đỡ xây thành hai gian phòng nhỏ.

Một gian được đặt một cái bếp lò, làm thành phòng bếp; còn một căn phòng khác thì để đặt lương thực và xếp củi.

Sau khi thu dọn lại những mảnh vụn vặn ở trong sân do xây phòng mà để lại, ngày hôm sau, Tô Duệ liên dỡ bỏ nhà vệ sinh ban đầu đi, vào núi lại chặt thêm mấy bó tre xanh nữa, dựa theo bức tường tre ở phía sân sau xây thành một nhà vệ sinh nam và một nhà vệ sinh nữ, dựng thêm cả một phòng tắm.

Hố xí trong nhà vệ sinh, Tô Duệ tách ruột của ống tre ra, sửa lại bờ dốc với bốn vách tường, bên trên còn treo thêm một thùng nước kéo tay tự chế, dùng ống tre để dẫn nước, sau khi đi vệ sinh xong chỉ cần kéo sợi dây thừng được thả buông của thùng nước xuống, các tạp chất sẽ được xả ra hố phân đã che lại bằng một phiến đá ở bên ngoài sân.

Thùng nước không còn nước nữa, lại rút cái nút bịt ở ống tre ra, lập tức sẽ được đổ đầy.

Tiếp sau đó, Tô Duệ lại đi đến phòng hậu cần mua mấy trăm tệ gạch xanh, nhờ sĩ quan hậu cần đi ra ngoài mua đồ ăn mang hộ hai cái thùng tắm một lớn một nhỏ, mười hai cân bông, hai cái chăn cùng với một cái khăn trải giường.

Từ cổng lớn đến gian nhà chính, kho để đồ linh tinh, sau đó lại tới nhà vệ sinh ở sân sau, phòng tắm, Tô duệ dùng gạch xanh lát một con đường đi rộng một mét.

Còn sót lại thì lát trên mặt đất trong phòng khách, sau khi lát xong đặt hai cái bồn tắm vào, treo lên tấm mành trúc mà bà Vương làm cho.

Buổi tối hôm đó, Tô Duệ đun sôi bốn nồi nước lớn, vui sướng thoải mái tắm nước nóng cùng với bọn trẻ. Triệu Cẩn là được doanh trưởng Vương ôm vào tắm rửa cho.

Lại một ngày trôi qua, cái bếp lò mới xây đã khô rồi, Tô Duệ đem đồ đạc trong phòng bếp chuyển qua, dỡ bỏ cái bếp lò cũ đi, sơn lại bức tường ở phía Tây, sau khi quét dọn lại một lượt, lại thêm vào một cái giường ngủ mới.

Vải bông tỉnh khiết mua ở hội chợ chùa và chăn bông do thư ký mang đến đã được giặt sạch, sau khi phơi khô, Tô Duệ nhờ Trương Ninh giúp đỡ may cho một cái khăn trải giường, ngay buổi tối hôm đó bảo Lâm Niệm Doanh mang qua cho.

Sau khi Triệu Cẩn chìm vào giấc ngủ không còn vì bị đau mà tỉnh lại nữa, cũng được Tô Duệ bế qua luôn.

Triệu Khác dẫn quân trở về, nhìn đứa con trai nhỏ được chăm sóc đến béo tròn lên một vòng, còn có đứa con cả trở nên cởi mở hơn không ít, liên tục cảm ơn bà cụ cùng với Tô Duệ.

Lại qua hai ngày từ sau khi Triệu Khác trở vê, Tô Duệ đem những quả trứng gà, vịt, chim cút, bồ câu ở trong phòng ấp trứng mấy ngày gần đây sẽ phá vỏ chui ra, dùng dị năng để ấp cho trứng nở, còn lại thì để dựa vào tình hình lần lượt làm một bản ghi chép, ghi rõ những hạng mục công việc cân lưu ý, giao cho Đại Bàn cùng với những chiến sĩ đốt lò, xin nghỉ phép với sĩ quan hậu cần ba ngày.

Sĩ quan hậu cần thấy hai lô trứng giống ở trong phòng ấp trứng đại đa số đã nở ra rồi, những quả còn lại cộng lại với nhau cũng không đến một trăm, Tô Duệ lại đã sắp xếp những việc phía sau thỏa đáng cả rồi, rất sảng khoái lại đồng ý cho cô nghỉ thêm hai ngày nữa.

"Trung đoàn phó Triệu." buổi trưa ngày hôm đó, Tô Duệ gọi Triệu Khác nhân lúc nghỉ trưa đến xem bọn trẻ lại: 'Ngày mai tôi chuẩn bị đưa theo hai đứa trẻ đi vào trong thành phố thăm ông nội của bọn trẻ, Tiểu Du, Tiểu Cẩn, anh phải đón hai đứa về nhà ở rồi. Phía bác gái bên kia, tôi đã nói với bà ấy rồi, ban ngày vẫn như cũ, anh buổi sáng trước khi đi làm đưa hai đứa qua đó là được rồi."

Triệu Khác liếc mắt nhìn đứa con trai nhỏ đang kéo chiếc xe chạy tự chế làm bằng tre thất tha thất thểu đuổi theo ở phía sau chú vịt con, quả thực là tạm thời rời khỏi Tô Duệ, cậu bé cũng có thể tự mình chơi được, vì thế liền gật đầu nói: "Sáng mai có cần tôi lái xe đưa mẹ con cô tới trên bắt xe không?”

"Không cần đâu." Tô Duệ cười nói: "Tôi đã bàn xong với tài xế Tiểu Phương ở bộ phận cung cấp vật tư rồi, ngày mai đi xe của anh ta."

"Đi mấy ngày?"

"Sĩ quan hậu cần cho tôi nghỉ năm ngày."

Triệu Khác gật đầu, nhớ kỹ thời gian.

"Vào tới trong thành phố rồi, đi ra khỏi trạm xe." Triệu Khác nói: "Đã biết đi thế nào chưa?”

Tô Duệ đào bởi lại từ trong ký ức của nguyên chủ xem xem, vừa muốn gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment