Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc (Bản Dịch Full)

Chương 1080 - Chương 1080: Bị Bệnh Và Nâng Cấp

Chương 1080: Bị bệnh và nâng cấp Chương 1080: Bị bệnh và nâng cấp

Mạc Như: “Thất Thất, trên thế giới không có ai trường sinh bất lão cả.”

“Đường Tăng là giả, là lừa người phải không ạ? Chẳng phải trong đài nói ăn thịt Đường Tăng sẽ trường sinh bất lão hay sao” Chu Thất Thất tỏ vẻ mặt vô cùng khó hiểu, nhíu chặt mày lại.

Mạc Như và Chu Minh Dũ nhất thời không biết nói gì.

Chu Minh Dũ vừa định nói gì đó, Chu Thất Thất khó hiểu nói: “...Chuyện đó, thịt Đường Tăng có phải bị người khác ăn hết rồi không ạ, chúng ta không ăn được rồi sao?”

Sau đó lại hỏi: “Không có thịt Đường Tăng sao? Thật sự là không có sao? Vậy thì không gian bí mật của mẹ là chuyện như thế nào chứ?”

Nó cũng không cần Mạc Như và Chu Minh Dũ đưa ra câu trả lời, dường như biết hai người không thể đưa ra câu trả lời, nó nhìn em trai, “Tiểu Bát à, em có biết cái gì gọi là cái chết không? Nghĩa là nếu như chết rồi, bị chôn ở dưới mặt đất thì sẽ không bao giờ quay về nữa, chúng ta sẽ không bao giờ nhìn thấy nữa. Sau này ông nội và bà nội cũng sẽ như vậy, còn có cả ba…”

Chưa chờ nó nói đến mẹ nữa, Tiểu Bát ngay lập tức mặt trắng bệt. sợ hãi trợn to mắt lên, ra sức lắc đầu, “Òa” một cái khóc to lên.

Thằng nhóc này còn chưa từng khóc lớn tiếng như vậy bao giờ.

Mạc Như ngay lập tức ôm nó dậy, “Đừng nghe chị nói bậy, mẹ sẽ không chết đâu.”

Chu Thất Thất: “Vậy ý của mẹ là mẹ có thể trường sinh bất tử sao? Mẹ từng ăn thịt Đường Tăng à?”

Mạc Như: … Mẹ thật sự không biết nên nói gì nữa rồi.

Chu Thất Thất: “Tiểu Bát à, em nói phải làm thế nào đây.”

Tiểu Bát ôm thật chặt cổ Mạc Như, không thả lỏng tay một chút nào, cả người đang run rẩy kịch liệt.

Mạc Như dịu dàng an ủi Tiểu Bát, muốn dỗ cho nó bình tĩnh lại, rồi nói với Chu Thất Thất: “Được rồi, con đừng dọa em trai nữa, mẹ sẽ không chết đâu, con xem mẹ còn trẻ như vậy, cho dù có chết cũng…”

“Không! Đừng! Đừng chết!” Tiểu Bát đột nhiên gào thét lên.

Mạc Như vội dỗ nó, lại nhìn Chu Thất Thất một cái, “Không được dọa em trai.”

Chu Thất Thất nhún vai, xòe tay, “Vậy không có thịt Đường Tăng thì có cách nào khác để trường sinh bất tử không?”

Chu Minh Dũ cười cười, “Điều này sâu sắc lắm, nó liên quan đến những kiến thức khoa học cực kỳ cực kỳ sâu sắc như vật lý, sinh vật…”

Sau đó anh ấy bắt đầu giảng giải cho Chu Thất Thất nghe cái gì mà phân tử nguyên tử, tốc độ thời gian, tốc độ ánh sáng, tốc độ ánh sáng năm, sau đó làm sao để có thể có được khả năng không lão hóa các kiểu.

Mạc Như:... không hiểu, các người có thể ra ngoài nói không?

Tiểu Bát nằm trên vai cô mắt rưng rưng nước mắt, nghe thú vị quá quên mất cả việc khóc luôn.

Mạc Như: …Giống như con biết cái gì là chết cái gì là trường sinh bất tử vậy, chắc là điều nó sợ chính là sự thật không nhìn thấy được nữa thôi. chờ lớn chút nữa đi lang thang khắp nơi. có suy nghĩ và hứng thú của mình. thì còn quan tâm mẹ nó là ai chứ. vứt ở một xó nào rồi, Cũng chỉ có nhỏ như lúc này, mới biết nhớ bám mẹ mà thôi.

Cô hoàn toàn không nghĩ gì nhiều.

Hơn nữa cô cảm thấy con nít bây giờ còn chưa hoàn toàn có thể hiểu được khái niệm và ý nghĩa của việc chết đi, cũng không muốn để bọn nó suy nghĩ đến vấn đề này quá sớm, thôi thì thoải mái một chút.

Cô chọc ghẹo nói: “Không phải là còn có tiên đan với lại đào tiên sao, con thấy Tôn Ngộ Không đi vườn đào tiên kia, còn có lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, cũng có thể luyện tiên đan, ăn vào cũng có thể sống rất lâu rất lâu rất lâu.”

Tiểu Bát đang nằm trên vai cô nói: “Quả nhân sâm.”

“Ừ ừ. quả nhân sâm cũng vậy, con xem, nhiều lắm nhiều lắm, không chỉ có thịt Đường Tăng, nên là quên thật Đường Tăng đi.”

Nghe ghê rợn quá.

Chu Thất Thất đang nói chuyện với Chu Minh Dũ ngẩng đầu lên, “Mẹ à, vậy quả nhân sâm như thế nào vậy? Thực sự là giống như con nít sao? Có phải là ngon lắm không?”

Mạc Như: Ghê rợn hơn nữa rồi làm thế nào đây?

Cô vội nói “Trái nhân sâm gì chứ, vẫn là đào tiên tốt, nhân sâm là của trang viên núi Vạn Thọ là của trần gian, còn đào tiên là trái của thiên đình.”

“Mẹ, vậy đào tiên sống thọ hơn hay là quả nhân sâm sống thọ hơn?”

Cả nhà lại bắt đầu so sánh rốt cuộc tính năng của cái nào tốt hơn.

Quái nhân sâm lại có tên là Thảo Hoàn Đan, ba nghìn năm nở hoa một lần, ba nghìn năm kết trái một lần, rồi ba nghìn năm nữa mới chín được, gần một vạn năm thì mới có thể ăn được, người phàm ngửi một cái là sống đến ba trăm sáu mươi tuổi, ăn một cái thì sống được bốn vạn bảy nghìn năm.

Đào tiên sống ở trong tiên cảnh Giao Trì cũng gần một vạn năm thì mới chín, người phàm ăn vào có thể trường sinh bất tử, đắc đạo thành tiên, thần tiên ăn vào thì pháp thuật tăng cao.

Bình Luận (0)
Comment