Mạc Như không ngờ trí nhớ của Trương Cấu lại tốt như vậy, bao nhiêu cây ăn quả của Chu Gia Trang đều rõ như lòng bàn tay, không chỉ là cây ăn quả mà còn có hoa cỏ, thậm chí ngay cả cây hoa đào nhà ai lớn nhanh, cây móng tay nhà ai phát triển tốt chị ta đều biết.
Đây là một kỹ năng không tầm thường.
Mạc Như khâm phục nói: “Chị dâu ba, chị giỏi quá.”
Trương Cấu cười nói: “Không đâu, vẫn còn thua xa Sỏa Ni.”
Mạc Như nói: “Vậy làm phiền chị dâu ba rồi, chúng ta phải đi xin một ít cành cây ăn quả và hoa cỏ đã giâm cành, đến lúc đó sang nhà mới bên kia trồng, kết trái rồi thì chúng ta cũng có mà ăn.”
Đinh Lan Anh nghe thấy vậy, cũng chạy lại nói: “Chị biết nhà Trần Tú Phương có trồng cây nho, tím rịm ngọt lắm. Nhưng hai năm nay phát triển không tốt, sâu bọ nhiều nên không kết trái.”
Trương Cấu lập tức nói: “Chi thứ Tư của cô ta thì có thể trồng tốt cái gì chứ, chúng ta không sợ sâu bọ, chúng ta có Sỏa Ni.”
Đinh Lan Anh nói: “Vậy chị cũng đi xin cành cây ăn quả về, à đúng rồi, thời điểm này cấy thì có sống được không?”
Trương Cấu nói: “Chị dâu hai, Sỏa Ni nói có thể sống thì chắc chắn có thể sống, chúng ta chỉ cần đi xin là được rồi.”
Mạc Như: ... Cảnh tượng này thay đổi có phải là quá nhanh không? Từ khi nào mà chị ta từ một người từng chê bai Sỏa Ni ngốc nghếch giờ lại trở thành một người am hiểu Sỏa Ni rồi?
Trương Cấu đi nhanh như gió, nói hiện tại đi làm về chỉ ở nhà, cho nên chị ta đi xin cành cây ăn quả và hạt giống gì đó.
Đinh Lan Anh sững sờ nhìn Mạc Như, cười nói: “Chị dâu ba của em là người như vậy đó, lúc nắng lúc mưa, nhưng thực ra con người thì rất tốt.”
Mạc Như gật đầu, đoán là do có Trương Thúy Hoa áp chế, nghĩ lung tung cũng không nghĩ được đến đâu.
Trương Cấu hành động rất nhanh, đêm đó xin mang về không ít, toàn bộ đều mang đến nhà mới và đặt trong phòng cho Mạc Như.
Mạc Như tranh thủ lúc không có người thu vào trong không gian, đến lúc lấy ra giâm cành thì tỷ lệ sống sẽ cao hơn rất nhiều.
Đây là một chức năng mới mà cô phát hiện được từ nấm dại, tuy không gian không thể nuôi động vật, xê dịch thực vật vào bên trong cũng sẽ ngừng phát triển, nhưng cô phát hiện thực vật dường như tích luỹ được sức mạnh, sau khi lấy ra sẽ phát triển rất tốt. Vốn dĩ hái nấm dại thu gom thêm một ít đất mùn, nhưng không ngờ sau khi để trong không gian vài ngày, đến khi lấy ra đã mọc thêm một ít, còn phát triển tốt hơn trước.
Cô cảm thấy chức năng này rất có ích cho quá trình sinh sản của thực vật. Dù là hạt giống, cành cây hay là mầm giống, cứ để trong không gian một đêm, ngày hôm sau đem ra trồng thì tỷ lệ sống sẽ cao hơn rất nhiều. Cô còn đặc biệt thử nghiệm, khi giâm cành kỷ tử, để trong không gian lấy ra giâm thì không một cây nào chết, những cây cắt về trực tiếp giâm cành thì chỉ sống được một nửa.
Bởi vì tìm ra chức năng này nên cô mới từ bỏ làm hàng rào bằng đất sét vàng và thay đổi trực tiếp thành tường rào cây xanh.
Cô đã tính toán xong, vị trí tường rào trực tiếp trồng cây liễu, cây hòe, cây ngô đồng và các loại cây ăn quả, ở giữa trồng chèn thêm các cây trúc đào, cây chàm, kỷ tử, táo chua, dâm bụt, hải đường… để tô điểm thêm.
Đợi đến khi hàng rào cây xanh mọc lên, cây cối sẽ cao lớn rất nhiều, cây ăn quả cao vút phủ kín, cây hoa đong đưa thơm ngát. Cô còn muốn ở bên dưới trồng thêm những cây nhỏ như hoa đón xuân, cây liên kiều, hoa đào, hoa móng tay, hoa màu gà, hoa cúc, cỏ huyên… Đến lúc đó, một năm bốn mùa luôn nở không tàn, vừa đẹp vừa chắc chắn, rậm rạp đến mức không ai có thể đi vào, tuyệt đối thực dụng hơn những tường rào bình thường.
Bởi vì Trương Cấu hỏi nên cô đã nói về những ý tưởng của mình cho Trương Cấu nghe. Trương Cấu nghe mà há hốc mồm, chị ta đã không biết nói gì nữa, sau khi kẻ ngốc biến thành người đàn ông Sỏa Ni thì bản lĩnh cũng tăng vọt, đây đều là những thứ mà Trương Cấu mới nghe lần đầu. Trong lòng chị ta nghĩ: Kẻ ngốc này nếu không khỏe lại thì ngày càng ngu ngốc, nhưng một khi khỏe rồi thì còn thông minh hơn người bình thường nhiều.
Nghĩ như thế, chị ta trực tiếp coi Mạc Sỏa Ni là người đàn ông đáng tin cậy, có chuyện gì phiền phức lại bắt đầu chủ động nói với Mạc Như, nhất là mẹ chị ta lại gửi thư đến cái gì mà cần vải, nồi bị hư rồi, xẻng gãy rồi… Sau đó, Mạc Như rất khó chịu, chuyện này để sau hãy nói.
Hiện tại có Trương Cấu giúp đỡ, vận động những cô vợ khác trong thôn, nếu có thời gian rãnh thì đi xin cành cây ăn quả, cành hoa hoặc là giống. Cây ăn quả và hoa cỏ trong thôn đều được chia sẻ như thế. Nhà nào có trái ngọt, người khác muốn trồng một cây thì phải giâm cành hoặc đâm nhánh cây non. Ngay cả cây táo nhà Chu Minh Dũ, bởi vì hạt nhỏ ruột ngọt nên năm nào cũng có không ít người đến chiếc cành.