Thập Niên 60: Gia Đình Hạnh Phúc (Bản Dịch Full)

Chương 242 - Chương 242: Đồ Ngu Ngốc (2)

Chương 242: Đồ ngu ngốc (2) Chương 242: Đồ ngu ngốc (2)

Chữ “Tịch” tiếp theo, Chu Minh Dũ và hắn đọc cùng lúc, Trương Kim Lạc cau mày không vui, "Chu Minh Dũ, cậu nhái theo tôi, mẹ kiếp!!!”

Mạc Như: … nghĩ mãi không ra, anh thật sự cho rằng mình là học sinh giỏi à???

Chu Minh Dũ nói: "Như thế này thì quá chậm rồi, tại sao chúng ta không lấy một tờ báo hết hạn đến đây, sau đó tôi và cậu đọc tờ báo đó và xem ai là người đọc được đúng nhiều chữ hơn, như vậy chẳng phải vừa nhanh vừa hiệu quả sao."

Cao Dư Phi thích thú, hai mắt sáng lên, đây là một ý kiến hay.

Trương Kim Lạc hét lên: “Lấy hai tờ khác nhau đi, tránh việc kẻ đần này bắt chước đọc giống tôi.” Hắn cười đắc ý nhìn Chu Minh Dũ, hắn thích nhất là đọc báo, chỉ cần có là đọc, có thể đọc hết cả một trang lớn, lẽ nào không hơn kẻ lỗ mãng chưa từng đọc báo như Chu Minh Dũ??

Chu Minh Dũ đương nhiên không để cho hắn đắc ý, cười nói: "Cậu đừng tự mãn, chủ nhiệm Trần dạy học sinh rất tốt, mấy ngày trước chúng tôi đều được đọc báo ở lớp, nếu cậu không an tâm đến vậy thì tôi sẽ đọc trước, cậu không ngại nếu hai chúng ta cùng nghiêm cứu một tờ báo chứ.

Trương Kim Lạc bắt đầu vò đầu bứt tóc, sau đó vẫn cố chấp đòi lấy hai tờ, còn Trần Ái Nguyệt rất vui vì cảm thấy Chu Minh Dũ thực lòng khen ngợi cô ta, điều này ít nhiều vẫn cho người dạy là cô ta chút mặt mũi.

Trước đây hai người đã đến đây vài lần để quan sát ông Triệu. Mặc dù không có thay giáo viên mới, nhưng Trần Ái Nguyệt vẫn mang theo một số tờ báo cũ và một số tài liệu cũ, bảo họ đọc báo và học từ mới. Có thể tưởng tượng rằng cô ta đọc đầy sai sót, nhưng Mạc Như đã rất ủng hộ, thậm chí còn lấy tờ báo và nghiên cứu nó với Chu Minh Dũ.

Lúc đó Trần Ái Nguyệt vẫn đang thầm cười nhạo cô, thử nói xem một kẻ ngốc đọc báo, còn trông nghiêm túc như thể thực sự biết chữ vậy. Tuy nhiên, cô ta không hề tỏ ra khinh thường mà còn khen ngợi Mạc Như siêng năng và có động lực là một điều rất tốt. Rốt cuộc, Mạc Như đã viết đúng tất cả những gì cô ta dạy. Điều này cho thấy cô ta dạy tốt, và cô ta có tài làm giáo viên. Sắp tới cô ta sẽ tổ chức hai lớp luyện chữ, để cô giáo dạy lớp nâng cao, còn bản thân cô ta sẽ dạy lớp luyện chữ cơ bản.

Cho nên lần này Cao Dư Phi đến đây cô ta mới nhiệt tình như vậy, không tiếc sức nắm giữ, chỉ muốn bày tỏ với Cao Dư Phi rằng sau này tự mình sẽ tổ chức một lớp dạy chữ cơ bản.

Nếu cô ta mở lớp dạy chữ, vậy cô ta có thể nhận được trợ cấp cho cán bộ, chứ không chỉ là những điểm công tác trong thôn.

Tiền lương của kỹ thuật viên là hai mươi đồng một tháng, chính mình không được mười tám đồng, vậy thì trợ cấp hai đồng một tháng hẳn là có.

Cô ta đưa tờ báo cho Chu Minh Dũ, còn đưa một cái nhìn đầy khích lệ, căn bản không để tâm đến những yêu cầu của Trương Kim Lạc.

Chu Minh Dũ là do cô ta dạy dỗ, nếu anh giỏi có nghĩa là cô ta dạy tốt, khi đó cô cũng sẽ có thể hy vọng vào công việc của mình.

Cô ta mừng rỡ đến mức không nhìn thấy mắt của Trương Căn Phát đang vô cùng khó chịu, vì thế cô tiếp tục đưa một tờ báo khác cho Trương Kim Lạc.

Trương Kim Lạc cười đắc ý: "Hai tờ tốt nhất, tránh cho cậu ta đọc theo tôi!”

Mạc Như: Sao mặt anh to thế, đọc theo anh cơ đấy, không sợ tự cắn lưỡi mình à???

Cô cười nói: “Trương Kim Lạc, anh đem bút chì và vở ghi chép đặt ra trước đi?” Tuy không nói rõ, nhưng cô hiển nhiên sợ anh ta trốn không trả đồ đặt cược.

Trương Kim Lạc lại bắt đầu nhướng mày, còn chưa kịp nói chuyện, Triệu Hỉ Đông đã nói: "Anh Trương của tôi nói được làm được, có thể lừa mấy người vài cuốn vở đó sao?”

Mạc Như liếc mắt một cái: “Vậy cũng chưa chắc.”

Trương Kim Lạc gầm lên: "Ba, mau đi lấy đồ đến đây đi, xem con sẽ xử đẹp tên lỗ mãng này ha ha ha, ngày mai để cậu ta đến đội ba làm việc một ngày cho cậu an hem Triệu Hỉ Đông.”

Triệu Hỉ Đông đứng bên cạnh cũng lập tức vênh ngược cằm lên trời tự đắc, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.

Kể từ khi Chu Minh Dũ không còn làm việc cho gia đình một cách ngu ngốc nữa, địa vị của hắn ở trong nhà cũng theo đó mà giảm sút, may mắn thay hắn ta lại tạo được mối quan hệ tốt với Trương Kim Lạc, gia đình cũng nhờ vậy mà khá lên, nếu không cũng sẽ thực sự chết đói.

Trương Căn Phát cũng rất đắc ý, đợi lát nữa nhìn xem con trai mình đánh bại con trai của Trương Thuý Hoa một cách triệt để.

Bảo Trương Kim Hoán đi lấy những món đồ kia đến.

Trương Kim Hoán có chút khó xử, "Ba..." Biết không thuyết phục được, hắn ta liếc nhìn ra ngoài, sau đó nói với Triệu Tam Man Nhi, " Tam Man Nhi đi với anh đến đại đội lấy, lát nữa anh đi luôn không quay lại đây nữa."

Bình Luận (0)
Comment