Chương 833: Lại lập công (2)
Lúc này Chu Minh Dũ mới từ trại gà trở về, mồ hôi nhễ nhại, ướt hết cả người, tóc tai cũng ướt đẫm, “Vợ ơi, trứng gà đếm xong chưa? Bọn họ đã đến nhà đội tập hợp rồi.”
Mạc Như tìm được mấy bà, mấy nàng dâu đi đến phòng đội giúp đỡ ấp trứng gà con.
Mạc Như cười đáp: “Có 218 quả, đều ghi vào sổ ghi chép rồi.”
Chu Minh Dũ liếc nhìn cô con gái ăn no nê, đang phơi bụng nằm trên giường đất.
Cô con gái này thật sự rất thú vị, có lúc thì đáng yêu, dễ thương, trầm lặng yên tĩnh như hoa, có lúc thì ma mị, xảo trá như tiểu hồ ly. Cha mẹ cũng không rõ là cô bé rốt cuộc là thuộc nhóm tính cách gì, xem ra có chút mơ hồ.
Nuôi dạy một đứa trẻ như thế thật sự là một trải nghiệm tất cả các hương vị của cuộc sống, hiếm có ở đứa trẻ khác.
“Con gái à, cha dẫn con đi chơi nhé?” Chu Minh Dũ trêu chọc cô bé.
Chu Thất Thất nghiêng đầu, híp mắt, ngửi thấy mùi mồ hôi trên người hắn, vẫy vẫy bàn tay tỏ ý cự tuyệt.
Chu Minh Dũ: “Con gái, nào, lại hôn cha một cái nào!”
Chu Thất Thất duỗi chân ra.
Chu Minh Dũ hôn lên lòng bàn chân cô bé một cái thật kêu, “Con gái chúng ta là đứa bé ngoan ngoãn nhất trên đời.”
Mạc Như: “... đừng có mà bà Vương bán dưa, mèo khen mèo dài đuôi nữa, vừa xong suýt thì ăn một quả trứng sống đấy.”
Chu Minh Dũ: “...”
Chu Thất Thất: “ yu...yu”
Chu Minh Dũ: “Con gái muốn ăn cá ư?”
Chu Thất Thất chỉ vào hắn: “Yu...yu”
Mạc Như nói: “Tiểu ngũ, anh đem trứng qua trước đi, đợi chút nữa em sang sau.”
Nếu để hắn với Chu Thất Thất ở đây đùa giỡn, hai cha con có mà ngốc nghếch yu yu, cá cá cả ngày.
Chu Minh Dũ giúp cô đem trứng chuyển hết qua bên đấy, hắn còn phải đến trang trại gà để tiếp tục xây chuồng gà.
Mạc Như thu dọn đồ đạc một chút, muốn ru con gái ngủ, nhưng Chu Thất Thất đang rất cao hứng, tỉnh táo. Không còn cách nào khác đành cõng cô bé đến trại gà xem.
Bởi vì nhờ không gian mà sức lực của Mạc Như bây giờ đã trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều. Mỗi ngày ôm một đứa lớn như thế, một chút cũng không thấy mệt.
...
Đến nhà đội, những người phụ nữ đã đợi sẵn ở đó.
Bà ngoại của Trần Tú Phương là Lý Chu Dân rất giỏi việc ấp trứng gà con. Bà dẫn dắt ba bà và ba người phụ nữ trung niên đi ấp gà con.
Người chăn nuôi của trại gà cũng là do Mạc Như tuyển chọn. Để được làm việc trong trại gà, rất nhiều phụ nữ đã thi nhau biểu hiện, thấy Mạc Như hăng hái nhiệt tình như là nhìn thâý phiếu lương thực vậy, Vương Liên Hoa, Triệu Bội Lan và những người khác tìm đến Mạc Như vài lần, đều muốn làm việc trong trang trại gà.
Bọn họ đều là những người tính toán rất giỏi, ở trại gà thì giúp cho gà ăn, hàng ngày kiểm tra số lượng gà đúng hay không, nhặt trứng, dọn phân gà trong chuồng gà, công việc rất nhẹ nhàng và thoải mái hơn nhiều so với đi ra đồng làm việc.
Ngoài ra, việc canh gác nhiều gà ở trại như thế, chắc chắn sẽ có cơ hội nhận được vài quả trứng chứ?
Họ nhận định rằng mỗi người làm việc ở trại gà đều sẽ nghĩ cách trộm trứng. Đây như là một loại phúc lợi, giống như xuống ruộng làm việc cũng có thể ăn vụng, lấy trộm vậy.
Những người có ý đồ, dã tâm như thế sao có thể qua mắt được Mạc Như, một ánh mắt cô có thể nhìn thấu những tính toán đơn thuần, ngu xuẩn đó. Hơn nữa cô không phải là người chỉ thích dùng người không khách quan,vì thế có nói mấy câu ngon ngọt, tốt đẹp cũng vô ích.
Bây giờ ấp gà con có tổng cộng tất cả bảy người, bà ngoại của Trần Tú Phương là Lý Chu Dân, bà ngoại của Thiền Điệp Cầm là Trần Chu Dân, còn có dì tư Triệu Liên Anh, vợ của Chu Cố Trung là Cổ Tuệ Phương. Ngoài ra còn có mấy người Vương Ngọc Cần, Quản Xuân Hương, Hà Thái Hồng.
Những phụ nữ lớn tuổi này đều rất giỏi việc ấp trứng gà con. Mạc Như sau khi nghe lời giới thiệu của Trương Thúy Hoa cùng vài người khác, đã đặc biệt mời họ tới. Những người phụ nữ kia là Mạc Như thường ngày quan sát, cảm thấy họ rất cẩn thận và siêng năng. Còn đối với Triệu Liên Anh thì bà ta tự đề cử chính bản thân mình.
Bởi vì chuyện không mượn được phiếu vải, tiền nong lúc đón năm mới nên Triệu Liên Anh bà ta tức giận đến nỗi không nói chuyện với nhà anh hai. Lúc này nghe tin đội sắp mở trang trại nuôi gà và để Mạc Như nắm quyền hành nên bà ta nhịn không được mà trong lòng sục sôi trở lại.
Bà ta không trực tiếp tìm đến Trương Thúy Hoa và Mạc Như mà lại tìm chị dâu cả Vương Nguyệt Nga, nhờ bà ấy nói chuyện với Trương Thúy Hoa.
Vương Nguyệt Nga bị tiếng khóc tru tréo, sướt mướt của bà ta mà ái ngại, đành đồng ý, nhưng cũng không làm phiền đến Trương Thúy Hoa, người ta còn đang lo lắng cho hôn sự của con trai mà, nên chỉ nói một tiếng với Hà Quế Lan.
Hà Quế Lan hỏi ý kiến Mạc Như.