Thập Niên 60 Làm Giàu, Dạy Con (Bản Dịch Full)

Chương 525 - Chương 525: Trai 30

Chương 525: Trai 30 Chương 525: Trai 30

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 525: Trai 30

Chu Tam Ni ở cữ, trong lúc Lâm Thanh Hoà đang loay hoay không biết nên làm thế nào thì vừa lúc Chu Tứ Ni xin xuất trận. Lâm Thanh Hoà mừng quýnh, lập tức phê cho con bé nghỉ phép, lại còn ân cần hộ tống nó tới tận nơi.

Tam Ni và con trai ở lại bệnh viện 3 ngày rồi sau đó về tiệm hải vị.

Thằng cu ngoan lắm, chỉ cần no cái bụng và sạch cái mông là lăn ra ngủ khìn khịt, dù có ồn cỡ nào cũng không bị giật mình tỉnh giấc.

Ban ngày, Chu Tứ Ni lại đây chăm mẹ và bé, tiện thể hỗ trợ công việc bán hàng. Đáng lẽ Tứ Ni tính giặt luôn tã và đồ dơ nhưng Lý Ái Quốc không cho, anh bảo cô em vợ chỉ cần nấu cơm giúp là được, còn lại những việc giặt giũ cứ để đó, buổi tối sau khi đóng tiệm anh sẽ làm.

Được cái Tam Ni đã cẩn thận chuẩn bị rất nhiều tã lót nên con trai có tè dầm thoải mái cũng không lo thiếu.

Công nhận Chu Tam Ni rất khéo chọn thời gian, lựa sao đúng lúc thời tiết vào thu, không nóng không lạnh thế nên ở cữ rất thoải mái.

Một tháng sau, Tứ Ni vừa mới lo xong cho Tam Ni thì bên phía Nhị Ni bắt đầu có động tĩnh.

Càng về những tháng cuối tháng kỳ, cái bụng của Nhị Ni càng cồng kềnh phát sợ. Mỗi lần vợ di chuyển là Vương Nguyên hãi hùng khiếp vía cho nên anh trực tiếp giao lại xưởng cho cậu bạn chí cốt, còn mình thì ở nhà canh vợ 24/24.

Vì là song bào thai cho nên mới tới tháng thứ 8, Chu Nhị Ni đã bắt đầu có những dấu hiệu doạ sinh non. Bầu đơn sinh non đã nguy hiểm huống chi là bầu đôi. Vậy nên khi Nhị Ni được đẩy vào phòng sinh, mọi người đều thấp thỏm chầu chực ở bên ngoài.

Đợi hơn hai tiếng đồng hồ vẫn chưa thấy gì, Vương Nguyên liền bảo vợ chồng chú thím tư và cô út về nhà nghỉ ngơi trước, anh và Tứ Ni ở đây là được.

Vợ chồng Lâm Thanh Hoà và Tô Đại Lâm ra về, còn Chu Hiểu Mai thì ở lại.

Đợi thêm một lúc nữa, thấy thời gian đã trễ, Vương Nguyên lại bảo cô út cứ về trước, có tình hình gì sẽ báo tin sau.

Cuối cùng, trước cửa phòng sanh chỉ còn Vương Nguyên và Chu Tứ Ni nôn nóng đứng ngồi không yên.

Mãi cho tới hừng đông, khi mặt trời dần ló dạng chào đón ngày mới cũng là lúc hai tiếng khóc non nớt lần lượt vang lên.

Là một cặp song sinh long phượng, đúng như ước nguyện của vợ chồng Chu Nhị Ni.

Vương Nguyên mừng đến độ luống cuống tay chân, rối rít tít mù còn Tứ Ni thì vội vã chạy về nhà lấy đồ bổ cho chị ăn hồi sức.

Vậy là năm nay Chu gia lần lượt đón 3 thiên thần nhí, không khí trong nhà phải nói là tưng bừng, rộn ràng hơn cả đón xuân về.

Hôm nay, chị Ông sang chơi, Lâm Thanh Hoà lập tức khoe chuyện vui.

Sau khi tươi cười nói lời chúc mừng, chị Ông lại lo lắng cho thằng con nhà mình: “Không biết khi nào Quốc Đống mới chịu thành gia lập thất đây, cho đến giờ nó vẫn không có ý định cưới vợ có khổ chị không cơ chứ, sắp già khọm đến nơi rồi, cứ thế này có ma nó thèm.”

Lâm Thanh Hoà cười: “Chắc tại yêu cầu của Quốc Đống cao quá.”

Chị Ông nóng ruột: “Chị cũng chẳng biết nó thích kiểu gì nữa, sắp xếp coi mắt nó cũng chịu đi chứ không phải không, nhưng cô nương nhà người ta nhìn trúng nó còn nó thì chẳng ưng ai cả, thế mới bực chứ.”

Lâm Thanh Hoà rất muốn cười, kỳ thực Ông Quốc Đống chưa già tới độ đấy, chẳng qua là đã tới tuổi kết hôn mà chưa dẫn đối tượng về nhà cho nên chị Ông mới rối lên vậy thôi.

Chị Ông bất chợt hỏi: “À, cô cháu gái nhà em thì thế nào?”

“Đứa nào ạ?” Trong lúc nhất thời Lâm Thanh Hoà ngớ ra, chẳng kịp hiểu gì.

Chị Ông liền nói: “Con bé Tứ Ni đó.”

“Tứ Ni?” Lâm Thanh Hoà có chút dở khóc dở cười rồi nhìn chị nói: “Chị à, không phải em có ý gì đâu, đúng là Tứ Ni rất tốt, tháo vát và nhanh nhẹn lắm. Đấy chị xem Tam Ni và Nhị Ni ở cữ đều do một tay con bé chăm sóc từ đầu tới cuối. Nhưng mà em thấy nó với Quốc Đống không hợp nhau.”

Lâm Thanh Hoà không quá hiểu về Ông Quốc Đống nhưng cô biết tiêu chuẩn kén vợ của chàng trai này cực cao. Đương nhiên không phải cô chê Tứ Ni nhà mình kém. Chỉ là hai đứa nó chênh lệch quá lớn, đây là điều không ai có thể chối cãi.

Nghỉ một lát, Lâm Thanh Hoà nói tiếp: “Bao nhiêu cô gái Bắc Kinh có điều kiện tốt như vậy mà Quốc Đống còn không ưng.”

Thú thực Lâm Thanh Hoà không hề muốn sắp xếp cuộc xem mắt giữa Quốc Đống và Tứ Ni, vì cô lo sợ Tứ Ni sẽ bị tổn thương. Đúng là con bé này rất lạc quan vô tư, hiếm thấy cái gì có thể ảnh hưởng tới tâm trạng của nó. Nhưng đứng trước phương diện tình cảm thì không ai nói tài được. Ông Quốc Đống là một cậu thanh niên con nhà gia giáo, lịch sự văn nhã, bằng cấp cao. Vạn nhất gặp mặt rồi Tứ Ni thích người ta mà người ta không thích con bé thì tội chết.

“Chị thấy Tứ Ni quá tốt ấy chứ, hơn nữa Tứ Ni nhỏ hơn thằng ranh đấy nhiều tuổi, nếu thành thì chính là trâu già gặm cỏ non, hời cho nó quá rồi còn gì.” Đối với thằng con trai lớn cứng đầu cứng cổ, chị Ông không hề che giấu sự ghét bỏ, chỉ mong đẩy được nó vào tay cô nương nhà nào càng sớm càng tốt.

Rõ ràng sắp tới hàng băm rồi mà cứ đủng đỉnh như trai mười mấy hai mươi có bực không cơ chứ. Mỗi lần về nhà nhìn thấy cái bản mặt cà lơ phất phơ của nó là chị chỉ muốn đánh cho một cái.

Có nói thế nào thì Lâm Thanh Hoà vẫn lắc đầu cự tuyệt: “Chắc chị phải đi kiếm nhà khác rồi chứ Tứ Ni và Quốc Đống… em e rằng không có hy vọng chị ạ.”

Thấy Lâm Thanh Hoà thật sự không có ý định đứng ra giới thiệu, chị Ông tuy rằng vô cùng bất đắc dĩ nhưng cũng đành ngậm ngùi chấp nhận vậy.

Chỉ là về tới nhà, trông thấy thằng con cả, chị lại càng thêm bực, mặt mũi cứ xầm xì không thèm nói năng câu nào.

Hiếm khi có ngày nghỉ làm, Ông Quốc Đống nhàn nhã ngồi trên sô pha xem TV, thấy mẹ không vui cậu liền lên tiếng hỏi: “Mẹ làm sao thế?”

Chị Ông đen mặt quát: “Làm sao cái gì mà làm sao?Mày nói thật cho mẹ nghe đi, có phải mày thích đàn ông không? Có phải mày nhất định không chịu kết hôn sinh con khiến cha mẹ tức chết thì mày mới vừa lòng hay không?”

Ông Quốc Đống: “…..” Ngàn vạn lần cậu không ngờ mẹ lại nghĩ rằng mình có hứng thú với đàn ông.

Lát sau, Ông Quốc Đống nhàn nhạt nặn ra lời giải thích cũ rích: “Con chưa gặp được người thích hợp.”

Chị Ông lại càng tức giận: “Vậy mày nói cho mẹ nghe người như thế nào mới là thích hợp? Con gái nhà họ Trần học rộng hiểu nhiều, xinh đẹp nết na. Sau buổi xem mắt người ta đã gửi ý tứ bằng lòng mà mày thì cứ dửng dưng như không thế hả?”

Ông Quốc Đống bình tĩnh đáp: “Quá kiêu kỳ, không hợp với con.”

“Con gái người ta kiêu kỳ một chút thì có làm sao hả?” Chị Ông tức muốn chết, cái thằng ranh này ế chổng vó bao năm cũng là xứng đáng thôi.

“Không sao cả, chỉ là con thấy không thích hợp với con thôi.” Ông Quốc Đống nhíu mày trả lời.

Cậu không muốn cưới về một người vợ mà suốt ngày phải chạy theo nịnh nọt, dỗ dành. Đúng là cô gái nhà họ Trần khá được, nhưng nói chuyện cứ lý nha lý nhí như con mèo nhỏ ấy, nghe mà sốt cả ruột, Ông Quốc Đống không đủ kiên nhẫn với mấy người như vậy.

Chị Ông lại hỏi tiếp: “Thế con gái nhà Hạ gia thì thế nào mà mày cũng chê không hợp?”

Ông Quốc Đống phiền chán: “Nhà đấy nhiều chuyện phiền toái lắm, cưới về chắc chắn sẽ không được sống yên ổn.”

Quốc Đống cảm thấy cưới vợ là chuyện hệ trọng cả đời người, phải cẩn thận chọn lựa thật kỹ mới được. Trong chuyện này, cậu không ngại trễ mà chỉ ngại lầm!

Nhưng chiếu theo ý tứ của mẹ chính là năm nay cậu sắp thành trai 30, có cô gái nào ưng thuận đã là tốt lắm rồi, cứ ở đó kén cá chọn canh thì có mà húp nước lã.

Càng nghĩ càng cảm thấy phiền lòng kinh khủng, đây là lấy vợ chứ có phải lựa cái áo cái quần đâu mà lựa đại lựa đùa, chọn nhầm kích cỡ liền có thể đổi lại?!

Cuối cùng, chị Ông thở dài nói: “Dì Lâm con có đứa cháu gái, tuy rằng hộ khẩu nông thôn nhưng tính tình được lắm, nhanh nhẹn lại tháo vát. Vốn dĩ mẹ muốn sắp xếp cho hai đứa xem mắt nhưng dì Lâm không chịu.”

Hôm Chu Nhị Ni kết hôn, Lâm Thanh Hoà có mời anh chị tới dự tiệc cho nên đã có cơ hội gặp mặt cha mẹ Tứ Ni và hai cậu em trai Chu Dương, Chu Vượng.

Cha mẹ Tứ Ni đều là những người nông dân hiền lành, chất phát. Cậu em trai lớn là sinh viên đại học, cậu em trai nhỏ thành tích học tập cũng rất khá. Đúng là nhà họ xuất thân nông dân nhưng chị Ông cảm thấy rất được, không hề kém cỏi chút nào.

Tiếc rằng Lâm Thanh Hoà không chấp nhận. Kỳ thực chị hiểu cô ấy băn khoăn điểm gì, còn không phải lo lắng thằng ranh nhà này làm tổn thương cô bé Tứ Ni hay sao, haizz….

Bình Luận (0)
Comment