Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 698: Phiên ngoại 4 - Chu Toàn
Xuất phát điểm, Chu Toàn mơ ước trở thành giảng viên đại học Bắc Kinh giống mẹ, sống một đời êm đềm bình lặng như nước chảy mây trôi.
Nhưng nào ngờ sau một cuộc gặp gỡ định mệnh, đường đời của cậu bất ngờ rẽ lối.
Đúng là ai nhìn vào cũng nói Hạ Miên Miên theo đuổi Chu Toàn nhưng kỳ thực chính cậu cũng đã phải lòng cô tiểu thư kiêu kỳ ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Tuy chưa lần nào nói ra miệng, nhưng trong thâm tâm Chu Toàn hiểu giữa Chu gia và Hạ gia luôn tồn tại khoảng cách, bởi xưa nay chính khách và thương nhân vốn không cùng đẳng cấp. Vậy nên để sánh đôi cùng người đẹp, Chu Toàn quyết tâm nhảy vào con đường chính trị.
Thú thực thì ban đâu chỉ là miễn cưỡng tiếp nhận thôi nhưng càng làm Chu Toàn càng phát hiện ra tố chất cũng như năng lực của bản thân cực kỳ phù hợp với công việc này.
Hơn nữa duyên phận đẩy đưa, Chu Toàn và Hàn Húc Kiệt được luân chuyển công tác tới cùng một địa phương.
Chu Toàn quan văn, Hàn Húc Kiệt quan võ. Hai anh em song kiếm hợp bích dẹp hết những thành phần bất hảo mang lại bầu không khí thanh bình cho toàn thể người dân.
Năm 24 tuổi, Chu Toàn và Hạ Miên Miên tổ chức hôn lễ. Vốn dĩ cậu tính đợi tới 26 tuổi cơ, nhưng mà Hạ Miên Miên có thai ngoài ý muốn cho nên hai vợ chồng khẩn trương dắt nhau về Bắc Kinh, tổ chức tiệc ngay Tết năm ấy.
Cỗ bàn linh đình xong xuôi, vợ chồng Chu Toàn mới thú nhận với cha mẹ hai bên rằng chúng đã lãnh giấy chứng nhận kết hôn từ hai năm trước rồi.
Khỏi phải nói, cả Hạ gia lẫn Chu gia đều bất ngờ bật ngửa sau đó mới bàng hoàng hồi tưởng lại tất cả mọi chuyện. Bảo sao cứ thấy hai đứa nó dính nhau như sam, một bước không rời, té ra đã lãnh chứng rồi, chỉ còn thiếu đãi tiệc bố cáo thiên hạ nữa thôi!
Chín tháng mười ngày sau, Hạ Miên Miên đạt thành tâm nguyện, hạ sinh một tiểu công chúa xinh xắn đáng yêu, đặt tên là Chu Nhạn.
Chu Nhạn và Hàn Hi, con trai Hàn Húc Kiệt, là thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau.
Ngay từ khi còn rất nhỏ, Hàn Hi đã tỏ rõ tư chất thông minh hơn người. Nhưng có lẽ vì IQ quá cao nên EQ thấp lè tè khiến cậu bé gặp khó khăn trong việc thể hiện cảm xúc. Bởi vậy mà mặt mũi lúc nào cũng lạnh lùng lãnh đạm, thờ ơ với tất cả mọi thứ xung quanh duy chỉ có cô em hàng xóm kém hai tuổi là ngoại lệ.
Thú thực thì cậu không tài nào có thể làm lơ cô bé xinh xắn như búp bê Tây Dương, cả ngày lẽo đẽo chạy theo chân và cứ liến thoắng gọi “Anh Hàn Hi ơi…anh Hàn Hi à…”
Chắc vì lo sẽ doạ em gái nhỏ sợ hãi nên Hàn Hi luôn đối xử với Chu Nhạn theo cách đặc biệt nhất có thể. Dường như có bao nhiêu ôn nhu, dịu dàng Hàn Hi đều dành hết cho một mình Chu Nhạn. Và cũng chỉ một mình Chu Nhạn mới có khả năng khiến khuôn mặt băng tuyết ngàn năm hé lộ nụ cười.
Ngày qua ngày, hai đứa trẻ cứ thế lớn lên bên nhau. Cho đến năm Chu Nhạn học cao trung, lần đầu tiên trái tim thiếu nữ biết thổn thức nhưng xui thay cô bé yêu nhầm phải thằng sở khanh. Lúc nhìn thấy người yêu dắt tay một cô bạn đồng học khác, Chu Nhạn đau khổ tột cùng, vội vàng chạy đi tìm anh Hàn Hi vừa kể lể vừa ấm ức khóc như mưa.
Nghe chuyện, Hàn Hi tức giận vô cùng, cơ mà thấy Chu Nhạn khóc lóc thương tâm quá nên cũng không nỡ lòng mắng mỏ mà chỉ nhẹ nhàng khuyên nhủ em gái chớ nên yêu sớm, từ giờ trở đi phải tập trung học hành cho tốt.
Chu Nhạn bĩu môi giận dỗi “Người ta đang đau lòng muốn chết mà không thèm an ủi một câu, đã thế lại còn lên lớp một bài đạo lý y như giáo viên chủ nhiệm nữa chứ, đồ đáng ghét….”
Mãi tới sau này, Chu Nhạn mới biết thì ra hôm đó có người lên cơn ghen nên mới tức giận tới vậy.
Cho đến tận lúc Chu Nhạn lên năm nhất đại học. Có một lần Hàn Hi ghé thăm, trong khi Chu Nhạn rất nhiệt tình dẫn anh đi tham quan khắp nơi, vui vẻ giới thiệu chỗ nọ chỗ kia thì Hàn Hi chỉ chăm chăm dò hỏi cô đã có bạn trai chưa.
Chu Nhạn thật thà lắc đầu. Đúng là hiện tại có rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng tất cả đều không phải gu của cô…
Chưa đợi Chu Nhạn nói dứt câu, Hàn Hi đ lập tức kéo em gái nhỏ ra phía sau gốc đại thụ già, bá đạo đặt xuống một nụ hôn nồng nàn cháy bỏng…
Trong lúc Chu Nhạn vẫn còn choáng váng chới với vì bị tập kích bất ngờ thì Hàn Hi mạnh mẽ nhìn xoáy vào mắt cô. Đôi mắt xanh lục của anh như hớp mất hồn cô gái mới lớn và trong khoảnh khắc ấy, tiếng anh nhẹ nhàng, trầm ấm vang lên bên tai: “Đóng dấu trước, từ bây giờ em là của anh!”
Oành…cái gì cơ?! Chu Nhạn sợ điếng người, trước giờ cô không biết thì ra anh Hàn Hi ấm áp lại có một mặt bá đạo tới nhường này!
Bối rối không biết phản ứng thế nào, Chu Nhạn lúng túng đẩy anh ra, sau đó giơ hai tay che kín khuôn mặt sắp nhỏ ra máu rồi xấu hổ chạy biến.
Thế là từ đó trở đi, cuối tuần nào Hàn Hi cũng có mặt tại trường Chu Nhạn như một cách tuyên bố chủ quyền. Thế là tất cả bạn bè của Chu Nhạn đều biết đến sự tồn tại của Hàn Hi và tất nhiên đám vệ tinh xung quanh cũng tự động rút lui.
Chứ người ta là hoa đã có chủ rồi, làm gì có ai dám nhẩy vào đập chậu cướp bông. Hơn nữa anh bạn trai còn là dạng cực phẩm, mặt mũi đẹp như tranh vẽ, tướng tá cao ráo, khí chất ngời ngời, chưa lâm trận đã biết sẽ thua sát ván vậy thì cần gì ngoan cố đâm đầu vào cho thảm bại ê chề.
Mà đấy là mọi người chưa biết xuất thân của Hàn Hi, nếu biết cậu đường đường là con trai của chủ tịch tỉnh thì chắc còn khiếp sợ hơn nữa.
Cứ thế, Chu Nhạn và Hàn Hi song hành cùng nhau, từ thời thơ ấu hồn nhiên trong trẻo cho đến những tháng ngày thanh xuân vườn trường đầy ắp mộng mơ lãng mạn, hầu như lúc nào chúng cũng bên nhau như hình với bóng. Và cuối cùng là một cái kết đẹp như mơ, năm 26 tuổi, Chu Nhạn duyên dáng trong chiếc váy cưới trắng tinh, e ấp khoác tay chú rể Hàn Hi tiến vào lễ đường với lời hứa hẹn trăm năm hoà hợp, trọn kiếp không phai.
Tất cả mọi thứ diễn ra hết sức tự nhiên như thể mối lương duyên này là định mệnh do trời cao an bài.
Lúc nghe tin cháu gái mình kết đôi cùng con trai Hàn Húc Kiệt, quả thực Lâm Thanh Hoà cũng có một chút lấn cấn trong lòng. Tuy nhiên sau khi gặp tận mắt cậu thanh niên xuất chúng ấy, bao nhiêu bất an, âu lo lập tức tan biến sạch, cô nhẹ nhàng mỉm cười thật lòng chúc phúc cho đôi trẻ.
Mà quả thực cũng chẳng cần người lớn hai nhà phải lo lắng gì đâu bởi hai đứa nó là thanh mai trúc mã nên có sự đồng điệu cả về tính cách lẫn tình cảm. Trước đây Hàn Hi dịu dàng với Chu Nhạn bao nhiêu thì sau khi cưới về anh lại càng ra sức chiều chuộng vợ gấp bội. Có đôi khi Chu Nhạn cũng đỏng đảnh giở tính khí tiểu thư nhưng đáng tiếc cô nàng chả bao giờ giận dỗi quá một phút, bởi anh chồng luôn có trăm ngàn cách dỗ dành cho cô được vui vẻ.
Vốn dĩ Chu Nhạn và Hàn Hi muốn hưởng thụ thế giới hai người lâu lâu một chút nhưng rất tiếc người tính không bằng trời tính, mới kết hôn đầu năm thì cuối năm Chu Nhạn mang bầu.
Sau mười tháng thai nghén, cô thành công hạ sinh cho Hàn gia một thằng cu kháu khỉnh đồng thời cũng là đứa chắt đầu tiên của vợ chồng Lâm Thanh Hoà.
Tuy Chu Nhạn là em nhưng lập gia đình và có con trước cả người anh lớn Chu Câu. Mãi cho tới ngoài 30, dưới sự thúc ép của ông bà nội và cha mẹ, Tiểu Ma Vương mới lưu luyến từ bỏ cuộc sống độc thân vui vẻ, chấp nhận thành gia lập thất cưới vợ sinh con.
Quay lại với Chu Toàn, trong suốt những năm tháng qua cậu đã nỗ lực phấn đấu, dành hết tâm huyết cống hiến cho sự nghiệp chính trị vĩ đại, gặt hái được vô vàn thành tích lẫy lừng, vậy nên tới năm 2007 Chu Toàn được điều về Bắc Kinh tiếp nhận chức vụ của cha vợ. Với năng lực sẵn có của bản thân cộng thêm những mỗi quan hệ mà cha vợ đã dùng cả đời để gây dựng, Chu Toàn như hổ mọc thêm cánh, trở thành một chính trị gia xuất sắc góp phần không nhỏ đưa danh tiếng Bắc Kinh vươn ra thế giới.
Về thủ đô, Chu Toàn có nhiều cơ hội đi lại chăm sóc và phụng dưỡng ba mẹ hơn, chứ trước đây cậu đi công tác biền biệt, một năm giỏi lắm tạt qua nhà được đôi lần thậm chí có những năm còn chẳng thấy mặt mũi đâu.
Mà về rồi mới biết, không ngờ cơ ngơi của Chu gia lại hoành tráng đến vậy, phải nói là vượt ngoài sức tưởng tượng của Chu Toàn. Càng nghĩ cậu càng khâm phục ba mẹ mình, rõ ràng chỉ với đôi bàn tay trắng nhưng hai người họ có thể lèo lái đưa Chu gia vững bước tiến vào hàng ngũ hào môn, sánh ngang với các đại gia tộc có thế lực lâu đời ở thủ đô Bắc Kinh.