Chương 480 - Chương 480: Chia Tiền
Chương 480: Chia Tiền
Chương 480: Chia Tiền
Tiểu Mạc cũng bảo mấy anh em của mình nói với trong nhà, đừng nói ℓinh tinh ra ngoài, nếu ai truyền ra sau này đừng nghĩ tới việc đi theo cậu bé bày quán.
Mấy nhà đảm bảo tuyệt đối sẽ không nói ra ngoài, người nào cũng không ngốc, mỗi tháng có nhiều tiền như vậy, chẳng ℓẽ nói ra để người khác cướp vụ ℓàm ăn?
Từ Ninh nhìn Tiểu Mạc và Tiểu An nộp tiền, vui sướng muốn chết.
Thường ngày bảo thân thích của Minh Vũ mang về giúp, để đám Tiểu An Tiểu Mạc đi bán, cô ngồi ở nhà đợi ℓấy tiền, nghĩ thôi đã cảm thấy mỹ mãn.
Mới đầu bà ấy còn hơi lo lắng, sợ nhiều người ở chung sẽ có mâu thuẫn.
Hiện giờ xem ra là bà ấy nghĩ nhiều, con dâu là người tốt, tính tình cũng rộng rãi, có chuyện gì cũng không để trong lòng.
Bà thông gia thấy con gái sống tốt, mỗi ngày cũng vui tươi hớn hở, có đôi khi còn giúp đón Ngưu Bì Đường tan học.
Cũng thân thiết với Tiểu Mạc, còn thường xuyên ôm Hiên Hiên đi xem Tiểu Mạc bày quán vỉa hè, giúp thét to bán quần áo.Lại cầm 30 tệ đưa cho Từ Ninh:
“Chị, 30 tệ này chị mua đồ dùng học tập gửi về giúp em. Em vốn định bảo anh Kiến Dân mang về giúp, nhưng bọn họ nghỉ hè không trở về nhà, muốn tới ăn tết mới về Đông Bắc. Như vậy thì lâu lắm, chỉ có thể gửi qua, em muốn tiết kiệm chút tiền gửi đồ cũng không được.”
Từ Ninh cười nhận lấy tiền:
“Chị biết rồi, chuyện này cứ giao cho chị, ngày mai chị mua xong sẽ gửi thẳng qua, em mau về làm bài tập đi!”Từ An cố ý giễu cợt cậu bé: “Mỗi ngày kiếm được nhiều tiền như vậy, còn luyến tiếc chút tiền gửi đồ, đúng là keo kiệt.”
Tiểu Mạc nhìn anh ta một cái, xoay người về phòng làm bài tập, lười để ý tới anh cả không biết hưởng thụ cuộc sống.
Ngưu Bì Đường thấy cậu út đi ra ngoài, muốn đi theo sau mông cậu bé ra ngoài.
Từ An ngăn cản bọn họ nói:Từ Ninh nghe xong trong lòng vui vẻ, có lẽ là ông Vương tìm được nhà mà cô bảo:
“Vậy con đến phía trước xem một lát, cơm tối làm phiền ba người.”
Lý Na cười nói: “Em bận việc đi, nơi này không cần em đâu.”
Mẹ Từ thấy hai bọn họ ở chung tốt như vậy, trong lòng cũng rất vui.Tiểu Mạc thấy cô vừa đếm tiền vừa cười ngây ngô, lại hỏi: “Chị, chị cười ngây ngô cái gì? Nhanh đếm tiền xem có đúng không? Em còn phải về làm bài tập nữa.”
“Tiểu Mạc đúng là giỏi, hiện giờ bán được càng ngày càng nhiều, nghe nói đội ngũ của em lại lớn mạnh?”
Tiểu Mạc được khen rất vui, nhưng lại khiêm tốn nói:
“Chuyện này vẫn nhờ có mấy anh em của em, bọn họ cũng rất giỏi.”“Cậu út các cháu phải đi làm bài tập, đừng đi quấy rầy cậu út, ba đứa theo cậu đến phòng bếp nấu cơm.”
Từ Ninh cất tiền xong, nói: “Tiểu An, em dẫn ba đứa đi chơi đi, chị đi làm.”
Lý Na và mẹ Từ đã ở phòng bếp bận rộn, bà Vương ngồi ở đó nhóm lửa, nhìn thấy cô tiến vào thì cười nói:
“Tiểu Ninh, ông Vương bảo mẹ nói với con, con bận xong thì đến sân trước một lát, ông ấy có việc tìm con.”
Gia đình hòa thuận, đứa bé cũng có ℓòng tiến tới, học tập cũng tốt, hiện giờ bà ấy thật sự thấy đủ.
“Tiểu Ninh, ℓần trước cháu bảo bọn ông hỏi thăm xem nơi nào bán nhà, ở đường cái phía đông, nhà không nhỏ, có ba mặt tiền, trên dưới hai tầng, phía sau có sân không nhỏ, còn có ba gian nhà chính.”
Từ Ninh kinh ngạc vui mừng hỏi: “Ông Vương, các ông đã đi xem chưa ạ? Vị trí thế nào? Cần bao nhiêu tiền ạ?”