Chương 54: Thiên Phú Nấu Cơm
Chương 54: Thiên Phú Nấu Cơm
…
Ngày hôm sau cha Từ và bác Từ tới tắm đều khen thùng gỗ này của Từ Ninh tốt, mùa đông ngâm mình bên trong vô cùng thoải mái.
Từ Ninh vì mọi người mùa đông có thể tắm tự do, mấy ngày nay mỗi ngày đều ℓên núi đốn củi, một ngày đi tới đi ℓui nhiều ℓần.
Ông bác ở trạm phế phẩm đang ở trong phòng sưởi ấm, nghe Từ Ninh nói muốn tìm mấy quyển sách, thì bảo cô tự mình đi vào xem.
Cô lại cầm một túi táo, hai bình nước.
Hai bình nước này định đặt ở chuồng bò, cho mấy bọn họ sử dụng.
Sáng sớm đi ra ngoài muộn, về đến nhà đã 12 giờ, Từ An và Từ Mạc đang ở phòng bếp chuẩn bị nấu cơm, Từ Ninh đặt đồ xuống.
Thấy Từ An đã nhóm lửa thì ngồi bên cạnh cậu bé hơ tay, thật sự là quá lạnh.Cô thở dài, nghĩ thầm mình không có mệnh nữ chính!
Cô cầm sách và báo chí cũ đến tìm ông bác trông cửa, ông bác nhìn mấy quyển sách trong tay cô, lại nhìn dáng vẻ mặt đầy bụi bẩn của cô, hỏi:
“Cháu đã lục tìm toàn bộ trạm phế phẩm một lần sao?”
Từ Ninh xấu hổ cười nói:Từ Ninh lục tìm một lúc lâu, tìm được mười mấy quyển theo bộ và mấy quyển sách giáo khoa cấp 3.
Nghĩ tới sau này sẽ dùng, thường ngày rảnh rỗi có thể lấy ra đọc nên lấy hết.
Cô lại đi tìm mấy tờ báo cũ, định lấy về dán lên tường, như vậy sẽ không có bụi đất rơi xuống, trong phòng cũng nhìn sạch sẽ hơn chút.
Đặt đồ sang bên cạnh Từ Ninh định tìm kiếm khắp nơi xem có tìm được bảo bối gì hay không, lục tìm một lát khiến mặt mình đầy bụi bẩn cũng không thấy được thứ gì đáng giá.Đợi làm sạch sẽ xong là hai tiếng sau, nhìn bên trong thì Từ An đang cầm một quyển truyện kể cho Từ Mạc nghe.
Từ Ninh lấy áo len đan nửa ra cũng ngồi trên giường đất nghe hai người kể chuyện xưa, đan mệt thì đặt áo len xuống, cử động bả vai còn nằm sấp trên giường nghe.
Từ Ninh sợ bọn họ nhìn lâu không có lợi cho mắt, cầm túi đổ đầy hai bát đậu để bọn họ đến trong thôn nhà thím Thúy Hoa đổi ít đậu hũ.
Nhà thím Thúy Hoa mỗi ngày đều làm ít đậu hũ, nhà người nào trong thôn muốn ăn thì cầm ít đậu đi đổi.Mấy ngày hôm trước Từ An học nấu cơm với Từ Ninh, làm món bánh canh, hôm nay cậu bé cũng định làm bánh canh.
Từ Ninh vừa sưởi ấm vừa chỉ dẫn cậu bé, cậu bé nấu ra đúng là không khác gì cô mấy.
Tên nhóc này đúng là có thiên phú nấu cơm, có thể bồi dưỡng được, sau này có thể được ăn sẵn!
Ăn cơm xong Từ Ninh lấy đầu heo kia ra, chuẩn bị rửa sạch sẽ nó, dùng dao chặt thành hai nửa, lại dùng cây đuốc thiêu sạch lông bên trên.Vóc dáng quá lùn, đẩy xe đạp chạy thật xa mới đi lên, còn phải uốn éo mãi mới tới chân, khiến mấy người ở bên cạnh cười ha ha.
Trên mặt Từ Ninh không có chút biểu cảm gì, trong lòng rơi lệ đầy mặt.
Mất mặt, mất mặt, quá mất mặt, khi nào mới có thể không cần đẩy xe chạy là có thể đạp xe đạp đây.
Khi sắp về tới nhà thì lấy một cái đầu heo trong không gian ra, định trở về rửa sạch sẽ, ngày mai kho ăn.“Ha ha, bác à, không phải là cháu thấy mấy bộ sách thiếu một vài quyển sách sao, nên lục tìm một lát xem có thể tìm được hay không.”
Ông bác trông cửa tính tiền cho cô, tổng cộng một hào năm xu, Từ Ninh đưa tiền xong thì đạp xe tới hợp tác xã mua bán.
Đến hợp tác xã mua bán Từ Ninh nhìn một lát không thấy Tô Hồng Anh ở đây, nhìn thấy trên quầy có mấy bó rong biển, bên cạnh còn có bốn bao tải con tôm, có thể là mới từ phía nam vận chuyển tới bên hợp tác xã mua bán này.
Từ Ninh nhớ tới còn có mấy thực phẩm phụ thiếu, lập tức mua 1.5 cân rong biển, 1 cân tôm, lại dạo quanh hợp tác xã mua bán một vòng cũng không mua được gì, trời càng ngày càng âm u nên chuẩn bị đi về.
Nhà bà ấy và nhà thím Đại Xuyên ℓà hàng xóm, khi Từ An đi tìm Kiến Dân ℓuôn đi qua cửa nhà bà ấy.
Từ An đặt đậu vào trong sọt nhỏ của cậu bé, nắm ℓấy tay Từ Mạc đi vào trong thôn.
Từ Ninh ở nhà đợi mòn đợi mỏi, cũng không đợi được hai đứa trở về.